Hồng Mông Linh Bảo
Chương 60
Chương 60 La Gia cô bé
Khâu gia ở Nam Hoa Châu, tuy không một trong lục đại thế gia nhưng cũng được xem như đại gia tộc, Khâu Trung Ngọc thuộc giòng dõi chính tông trong gia tộc, bao đời chỉ truyền sinh được một con trai, dù họ Khâu có bao nhiêu thê thiếp không cần biết cuối cùng cũng chỉ có một kết quả độc đinh mà thôi, trái lại trong giòng phụ sinh sản ngày càng đông ngày càng trở nên phức tạp trong nên hai huynh muội được bí mật cho gia nhập Lạc Anh Tông từ nhỏ, lần này bị hại đến nông nỗi này xem ra có kẻ thù đã tìm ra đầu mối muốn triệt hạ giòng dõi chính họ Khâu.
Khi hàn Tinh biết được nguy cơ của hai anh em họ thì không muốn dính vào tranh chấp của gia tộc họ Khâu. Chàng nói với họ:
– Oan thù của gia tộc họ Khâu các ngươi ta không muốn xen vào điều có thể là chỉ giúp ngươi trong lúc khó khăn này cho ngươi dễ dàng thoát khỏi theo dõi của bọn chúng, ta đưa hai ngươi đến một nơi để ngươi dưỡng thương và tu luyện mười năm, sau đó ngươi đi đường của ngươi.
– Mai Linh, ngày mai ngươi xuống núi, sau đó đóng kịch trên người mang tang phục, giả như anh ngươi đã không thể thoát nạn. Sau đó ta sẽ tìm ngươi đưa hai anh em ngươi đến chỗ đã định.
Giải quyết xong việc của hai anh em họ Khâu, hai anh em họ tạm thời cư trú trong Hồng Mông Linh Châu giới, chàng truyền cho họ thêm tiếng Việt để có thể xã giao với người trong đó.
Minh ngày ngày không việc gì lén học luyện đan, ngưng khí đan, long hổ đan, trúc cơ đan, thọ nguyên đan, ích cốc đan, bồi nguyên đan, dưỡng nhan đan vv…. trước nay chàng chờ đợi Dì Hoa mau có thể luyện đan, song Dì tu vi còn chưa ngưng đan nên không thể phát ra chân hỏa, tới khi chàng luyện ra Bổ Huyết đan thì thấy cũng không mất nhiều thời giờ nhiều lại có thể giúp được nhiều người nên không tiếc thời gian học hỏi thêm.
Mấy ngày nay đắc ý nhất không phải thu hoạch trong môn luyện đan mà là tiểư trận pháp không gian, không ngờ ý tưởng dùng tiểu không gian trận để luyện bảo lại có thể dùng cho chữa trị tiếp nối xương cốt cho thanh niên họ Khâu, chàng nghĩ môn này còn có thể dùng cho nhiều lãnh vực chứ không phải chỉ đơn giản dùng để luyện bảo… Nếu không có tiểu không gian trận pháp hỗ trợ việc nối ráp tu bổ xương gẫy của thanh niên họ Khâu không thể trị nhanh như vậy, trái lại còn phải thêm mất nhiều cân não, vả lại khả năng khôi phục không tốt như vậy.
Ở Ngọc-Huyền đan tông gần một tháng Hàn Tinh âm thầm phong ấn động phủ vào các thành lớn đi dạo. Nghĩ đến luyện bảo tài liệu chàng đi sắm một ít vấn thạch, một số đá quý, ngọc thạch, kim cương thạch, để chuẩn bị cho phòng trọ của mình trong khi đi học cấp III chàng mua cát thủy tinh, cát ngũ sắc, dự định luyện một hồ cá kiểng linh bảo, tủ kính linh bảo, gương linh bảo.
Khi đi vào chợ trời xem thì thấy khu buôn thú vật phong phú hơn nhiều so với năm trước, chim lạ không ít, chàng thấy một đôi chim giống như khướu màu sắc khác hẳn khướu toàn thân thay vì lông màu đen thì lại là mầu trắng, vành trắng thì lại vành vàng. Hàn Tinh thử huýt sáo theo giọng khướu thì không thấy chúng phản ứng gì, chàng nghe con mái kêu mấy tiếng liền học the huýt kêu lên mấy tiếng thì con trống hót lên một tràng dài thánh thót dễ nghe không kém gì tiếng khướu hót. Chàng tò mò hỏi người bán:
– Loại chim này tên kêu như thế nào?
– Bạch hoàng khuyên.
– Bao nhiêu một cặp.
Hàn Tinh trả giá mua cặp chim rồi lại đi mua thú, một đôi heo rừng con, một đôi heo bụng trõng, heo này nhìn tướng giống như heo bụng võng ở quê Việt Nam nhưng thay vì màu đen nó lại màu trắng trông rất sạch sẽ đáng yêu. Đi một chút lại nghe thấy như tiếng dê kêu „Ở đây cũng có mấy anh dê sư phụ sao?“ Chàng theo tiếng kêu đi tối đã thấy mười mấy con dê trông đẹp trai to con hơn dê phàm giới, con dê đực to nặng trên dưới tám chục cân chứ không phải ít, toàn thân màu trắng tinh, con đực lại có hai cái sừng, chàng chọn hai con dê tơ một đực một cái mua. Đi quanh quẩn thấy một nơi đang tụ họp khá đông người xem thì ra nơi đây đang bán linh thú trứng, giá cả theo từng cấp, có bán cả trứng rồng không biết có thể tin được không? Chàng thấy trong hàng có bán một cái trứng màu xám nâu, không ai hỏi đến thì cầm lên xem hỏi:
– Đây là trứng linh thú nào, bán ra sao?
– Ta cũng không biết là loại linh thú nào, nếu các hạ muốn thì năm cái một hạ phẩm linh thạch được rồi.
– Được ta lấy, lần này thử vận khí xem tốt không.
Qua hàng cá xem trong hồ thì chàng giật mình, thấy trong hồ lớn có bốn con cá vàng và trắng nhìn mặt nhìn như người trông cũng dễ nhìn, chàng nghĩ „nhìn không giống Mỹ nhân ngư trong phim ảnh mấy“ xem một lúc mới hỏi:
– Đây là loại cá gì trông sao giống người vậy?
– Chính là mỹ nhân ngư!
– Mỹ nhân ngư nuôi có tác dụng gì.
– Làm gì chẳng được, làm người hầu. Một khi tu vi nó có tám giai trở nên thì có thể hóa hình như người vậy, linh trí lại mở ra phát triển thành thông minh, đạo hữu nghĩ xem nó có thể hữu dụng thế nào.
– Vậy môi trường sinh sống của chúng phải ra sao?
– Nước biển thích hợp nhất, nước ngọt sống cũng được nhưng không khoẻ bằng nước biển.
Hàn Tinh tò mò mua luôn bốn con chàng vào Hồng Mông Linh Châu nhờ quản gia làm một hồ cá nước mặn ba trăm mét vuông sâu mười mét, sau đó thả chúng vào đó.
Đi sắm đồ một ngày rồi cũng chán chàng liền nghĩ đến bạn bè của mình ở Tu Chân giới ngoại Hỏa Mỹ nhân ra còn có Triệu đại ca, đại ca không cùng lứa tuổi với mình nên đi chơi cũng không có hứng thú, Vâv Mộng cô nương thì tính nghiêm lạnh ít nói đi chung cũng không thoải mái. Xem ra trước kiếm Hỏa Mỹ nhân rủ nàng đi chơi là thoải mái nhất, chàng hỏi thăm đi đến La gia trang.
– Xin hỏi La tiểu thư có nhà không?
– Ngươi là ai lại đột ngột hỏi đến tiểu thư nhà chúng ta?
– Ta chính là Hàn Tinh, bạn cũ củ tiểu thư các ngươi, hôm nay muốn thăm nàng.
– Vậy chờ ta vào bẩm báo chốc lát.
Minh thừa dịp này quan sát thảo viên và kiến trúc La gia trang, La gia trang tọa trên một quả đồi chừng hai trăm mẩu, trên đồi nhà cửa san sát chính diện là một tòa lâu đài tráng lệ màu vàng, sau cổng là khu thảo viên, có cây cao lá rộng bóng mát phủ đầy đường đi, cây cảnh, thảm cỏ được cắt tỉa được chăm sóc kỹ càng, công phu. Hàn Tinh đợi không bao lâu đã có hai trung niên ra đón tiếp nói:
Thì ra quả đúng là Hàn Tinh công tử, mời công tử theo chúng ta vào khách sảng gặp chủ nhân chúng ta.
– Thì ra hai vị La Tiềm, La Ẩn hai vị hộ pháp của tiểu thư. Lâu nay không gặp phong thái hai vị oai phong khác hẳn xưa..
– Công tử nói đùa, chúng ta đâu có bao nhiêu thay đổi, chính tướng mạo, phong cách công tử mới thay đổi thành thanh niên tuấn tú phong độ cao nhã.
– Chủ nhân, Hàn công tử đã tới!
– Đây chính là La phu nhân, mẹ của La Tiểu Hồng tiểu thư.
– Hàn Tinh xin ra mắt La bá mẫu.
La phu nhân nhận xét thiếu niên trước mặt, tuớng mạo bình thường, thoáng nhìn không có gì đặc biệt, chỉ là khuôn mặt nhất là đôi mắt sáng hơn người có thần thoáng nhìn cũng đủ biết là một người trí tuệ, có ý chí kiên định, nét mặt tươi vui, hòa ái dễ thân, dáng vẻ tư cách thư sinh phong tư khác người, cử chỉ thanh nhã nhẹ nhàng vừa phải, hơi thở dài mạnh nên đoán tu vi Trúc cơ hậu kỳ.
La phu nhân đã nghe Hồng nhi nói về phỏng đoán tu vi của thiếu niên này phải là Nguyên Anh kỳ trở lên nên tò mò dò xét nhưng không sao nhìn ra.
Hàn Tinh thấy tướng La bá mẫu hao giống Hỏa Mỹ nhân phỏng đoán thời còn trẻ chắc chắn từng là một đại mỹ nhân chứ không sai, tính tình bá mẫu ngược hẳn với Hỏa Mỹ nhân đoan trang đằm thắm dịu dàng, niềm nở không lạnh lùng, ôn nhu không vội, tế nhị từ lời nói đến cử chỉ làm người tiếp xúc luôn có cảm giác được chiếu cố đón nhận như khách quý.
– Hàn công tử khách sáo, mời công tử ngồi. Lần trước chúng ta nghe Hồng nhi và hai lão La Tiềm, La Ẩn được công tử hỗ trợ cứu ra khỏi Bạch Vân Sơn nên cứ mong mỏi có ngày gặp công tử nói lời cám ơn nhưng không có cơ hội gặp gỡ.
– Lần đó chỉ là tiện tay hỗ trợ, bá mẫu để tâm làm chi.
– Hôm nay công tử đến đây thăm Hồng nhi thật là đáng tiếc, Hồng nhi không có tại gia. Nàng từ nửa năm trước gia nhập Thanh-Hà cung ở đó tu luyện.
– Không biết Thanh-Hà cung tọa lạc nơi đâu, là một tông phái lớn nhỏ như thế nào?
– Thanh-Hà cung nằm phía tây nam Đông-Duyến châu, đáng kể là một đại tông phái, có khoảng năm trăm người, trong phái chỉ có nữ đệ tử, một số ít ra ngoài hành hiệp và hành thương nghiệp. Tông phái này hội nhiều các môn luyện bảo, luyện đan, luyện kiếm vũ, vũ kỹ tự vệ rất phong phú, trồng trọt thảo dược,….
Thanh-Hà Cung ít khi tham gia tranh đấu lại ít giao tiếp bất kể đại hội hay tranh đấu cũng không bao giờ dễ dàng tham gia. Muốn gia nhập Thanh-Hà cung không dễ, phải nhờ cơ duyên to lớn mới được. Hồng nhi lần đó nhờ Trúc cơ tình huống đặc biệt, linh khí xao động lớn oanh động một vùng khiến cho một vị Nguyên Anh kỳ của Thanh-Hà cung tình cờ đi ngang qua cảm nhận chuyện lạ nên tò mò ghé mắt xem thì phát hiện Hồng nhi, liền vừa lòng nhận nàng làm đệ tử.
– Thế sư tôn nàng tên gì?
– Lăng Kiều Tuyết một trong tứ đại mỹ nhân Nguyên Anh trung kỳ của Thanh-Hà cung.
Ngồi hỏi chuyện một hồi bỗng có nhiều tiếng dồn dập vọng lại, Minh thính giác từ xa phía ngoài có tiếng chạy nhảy tung tăng, thì ra là một cô bé sáu bảy tuổi thật đáng yêu, hoạt bát, vận bộ đồ hồng tóc thắt bím thành hai quả đào, tiếng ồn vừa tới người đã chạy vào khách sảnh nhảy thẳng vào lòng La bá mẫu kêu:
– Bà nội.
Chợt cô bé nhìn thấy Hàn Tinh bên đối diện thì giật mình, mở to hai mắt đen nháy nhìn bối rối nhảy ra khỏi lòng La bá mẫu nói:
– Có khách a, chào đại ca.
Sau đó chạy sang Hàn Tinh nắm tay thân thiện lôi kéo như người thân trong nhà.
Hàn Tinh chưa kịp phản ứng La bá mẫu đã nói:
– Vô phép, đây là bạn cô cô của cháu, sao gọi là đại ca được.
– Đây là đứa cháu của ta, La Doanh Doanh lâu nay nuông chiều tính tình buông lơi quen rồi, khiến cháu chê cười.
– Đâu có, tính hồn nhiên ngây thơ lại năng động hoạt bát thật là tốt.
Hàn Tinh nhìn vào mắt La Doanh Doanh rồi đứng dậy mỉm cười nói:
– Tiểu muội thích vui đùa phải không?
Sau đó bế nàng trên tay mặt nàng chạm sát mặt, cô bé không sợ lại thích thú ôm cổ chàng sờ tai sờ mắt chàng thích quá cười khanh khách.
La bá mẫu trợn mắt giật mình không ngờ chàng dễ thân với trẻ nhỏ như thế, trong nhà đã tiếp bao nhiêu khách chưa bao giờ La Doanh Doanh táo bạo đến thế lại không ngờ thiếu niên này chẳng những không phiền lòng lại tán thưởng còn bế nó lên thân thiết như đứa em nhỏ của mình.
– Đại ca đi chơi với em đi.
Hàn Tinh chưa biết nó muốn gì liền sờ má nó, lấy lưng ngón trỏ quẹt đi lại trên mũi nó một hai cái rồi thả nó xuống. Thì thấy nó muốn dẫn chàng đi ra phía sau. La Bá mẫu thấy vậy nói.
– Chúng ta theo nó ra phía sau trang làm quen một chút, xem nó muốn gì.
Hàn Tinh mỉm cười theo sau thì thấy phía sau có vườn cây ăn trái, trong đó có một cây đào, cây này đã khá tuổi nên cao mười mấy thước. La Doanh Doanh đến chỉ trên cao thì thấy trên cây có một chùm đào bốn trái chín mọng.
– Nhờ đại ca hái dùm cho em mấy trái đó.
Hàn Tinh nhìn nàng cuời nói:
– Thì ra em bé thèm ăn mấy quả đào đó!
Thấy La bá mẫu đứng đó không nói gì chàng nói.
– Muốn đại ca bêu xấu phải không? Thôi được! Nhìn cho kỹ nhé!
Hàn Tinh bước qua bước lại mấy bộ, khẽ xuống tấn rồi đưa hai tay chậm mở ra, thân hình chàng bắt đầu chầm chậm bay lên không, giữa không trung chàng lại lộn mấy vòng rồi lại tiếp tục bay lên đến chùm đào thân chàng liền lăng không dừng lại lơ lửng ở đó, chàng đưa tay hái chùm đào, rồi buông lỏng cho thân từ từ hạ xuống đất đứng trước mặt Doanh Doanh đưa chùm đào cho nàng.
Nàng tiếp chùm đào rồi đưa cho mấy tì nữ rồi chạy lại nắm tay chàng lắc năn nỉ:
– Hay quá! thân thủ bay đẹp quá đại ca dậy em đi.
– Em bé cũng muốn học bộ pháp này à! Khổ cực lắm đó, lại luyện tập rất lâu, bé có chịu đựng được không?
– Bao lâu?
– Nếu chăm chỉ và có năng khiếu cũng mất ít nhất một hai năm.
– Được, hai ba năm thì ăn thua gì dậy em đi.
Hàn Tinh đem chiêu thứ nhất Hùng Kê quyền dậy cho nàng, cùng mười hai bước chân căn bản dạy nàng, những bộ vị tư thế vận chuyển này tương ứng với nội gia Hùng kê Quyền, nếu luyện bộ pháp này không những có thể đạt được nội a quyền tầng nhất còn có thể luyện gân cốt, huyết khí tương thông. Năm xưa chàng mới học nội gia Hùng kê quyền luyện theo trong sách không mất mấy công phu, sau phát hiện ra dùng quyền thế phối hợp với bộ pháp cũng có thể đạt được tầng nhất để sử dụng thế thứ nhất Hùng kê triển sí này.
– Bà nội xem! Hay quá… Tinh đại ca thật tốt, mai này cháu phải gả cho đại ca mới được, tài năng, nhân phẩm như đại ca mới là người đáng lấy làm bạn đời. Doanh nhi mai này nhất định phải gả cho Tinh đại ca….
Hành Tinh và La bá mẫu nghe cô bé nói vậy thì giật mình kinh hãi, Hàn Tinh ngẩn người nhìn cô bé thì thấy đôi mắt cô phát ra tia sáng ký dị chứng tỏ cô này không nói đùa, chàng cười không ra, chưa biết làm gì thì La bá mẩu đạ chỉnh:
– Doanh nhi nói bậy bạ gì đó. Cháu còn nhỏ biết gì mà nói bậy…
– Cháu không biết, mai này cháu nhất định gả cho Tinh đại ca.
Mấy tì nữ đứng ở xa tình cờ cũng nghe thấy thì cười thầm nghĩ „cô bé táo bạo nghịch ngợm này thật là xuất ngôn làm người ta giật mình sợ hãi.“
Góp ý cho truyện Hồng Mông Linh Bảo: tangthuvie/forum/showthread.php?t=58123
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!