Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4
Chương 302: Tự sáng tạo phương pháp tu luyện
Dịch: Đức Thành
Chỉ trong nháy mắt, tinh thần lực của Lam Hiên Vũ liền chìm vào điểm thất thải quang mang trong trong tâm vòng xoáy huyết mạch, dưới tác dụng của ý niệm, năng lượng trong vòng xoáy lập tức bị dẫn động. Nó vừa xuất hiện, hai loại huyết mạch lập tức bình hòa hơn mấy phần.
Thực ra Lam Hiên Vũ cũng không biết mình nên làm như thế nào, chỉ là yên lặng hạ đạt mệnh lệnh ở trong lòng, phân giải năng lượng huyết mạch thành hồn lực. Cùng lúc đó, hắn tận khả năng phân ra một phần tinh thần lực, khống chế hồn lực trong cơ thể mình. Hiện tại tinh thần lực của hắn có thể điều động huyết mạch chi lực, tất nhiên cũng có thể điều động hồn lực. Hắn dẫn dắt hồn lực vận chuyển tốc độ cao dựa theo lộ trình vận hành Huyền Thiên Công.
Hồn lực vận chuyển, huyết mạch chi lực bị tập trung ở ngực, cả hai cũng không xung đột. Lam Hiên Vũ đột nhiên lại có linh cảm, hắn cấp tốc đình chỉ Huyền Thiên Công hấp thu thiên địa nguyên lực, đổi hướng hấp thu vào phía trong cơ thể.
Một màn kỳ dị lập tức xuất hiện, hai loại huyết mạch vốn khá nóng nảy, bị Huyền Thiên Công hấp dẫn, chúng lập tức liền muốn bạo động. Nhưng theo sự xuất hiện của năng lượng bảy màu, chúng chỉ có thể đàng hoàng trong vòng xoáy huyết mạch, vô phương phản kháng.
Sau đó Lam Hiên Vũ liền thấy từng tia năng lượng tách rời ra từ trong hai loại huyết mạch, chúng bốc lên nhe nước bay hơi, lặng yên không một tiếng động mà dung nhập vào hồn lực, gia tăng tổng số hồn lực của mình. Loại tình huống này vừa xuất hiện, Lam Hiên Vũ liền thở dài một hơi, bởi vì hắn đã thấy cảm giác căng phồng trong ngực bị khống chế lại, đang giảm bớt từng bước một.
Quá tốt rồi!
Lam Hiên Vũ không dám khinh thường, tiếp tục cẩn thận khống chế. Hắn phát hiện, từ lúc trong Tinh Thần Chi Hải dâng lên tầng hào quang màu xanh lá đó, tinh thần lực có thể khống chế những năng lượng này một cách mạnh hơn. Tổng số tinh thần lực cũng không có gia tăng, nhưng lực khống chế lại được tăng cường rất nhiều, dù là hai loại huyết mạch chi lực kiệt ngạo cũng bị nó dẫn dắt dễ dàng.
Lam Hiên Vũ chưa bao giờ thể nghiệm cảm giác hồn lực tăng lên nhanh chóng như vậy, từng tia năng lượng tách ra từ trong huyết mạch. Gần như có thể thấy tốc độ tăng trưởng hồn lực đang tăng một cách cực kỳ rõ ràng, tựa như mắt thường cũng có thể thấy được. Loại cảm giác này thật sự là quá mỹ diệu, mắt thấy hồn lực bắt đầu lớn mạnh mà vận hành trong kinh mạch, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh. Hồn lực bắt đầu bồi dưỡng thân thể, khiến những kinh mạnhc bị thương lúc trước của hắn đang dần khôi phục một cách triệt để. Trong quá trình này, huyết mạch chi lực dần hóa thành từng điểm sáng màu vàng cùng màu bạc, lặng yên không một tiếng động mà dung nhập vào thân thể hắn, khiến cho minh mạch và xương cốt của hắn trở nên bền bỉ rõ ràng.
Thống khổ dần dần biến mất, thay vào đó là cảm giác sảng khoái truyền khắp toàn thân, rốt cuộc Lam Hiên Vũ cũng có thể buông lỏng một chút. Hắn cẩn thận từng li từng tí, một lần nữa mở ra sự cảm nhận đối với ngoại giới, dẫn dắt sinh mệnh năng lượng phía ngoài tiến vào trong cơ thể, dung nhập vào trong huyết mạch. Không hề nghi ngờ, đối với tu luyện thì đây chính là một đường tắt. Cứ như vậy, chỉ một lát sau hắn đã cảm thấy hồn lực của mình tăng lên rất nhiều. Nếu so tình huống hiện tại với sự tăng trưởng chật vật trước kia, quả thực là một trời một vực.
Thế nhưng, khi hắn một lần nữa hấp thu sinh mệnh năng lượng từ ngoại giới, hắn lập tức phát hiện tình huống trở nên khác biệt, bởi vì lúc này lại không còn sinh mệnh năng lượng nồng đậm như trước.
Lam Hiên Vũ có chút ngạc nhiên, hắn kết thúc tu luyện, mở ra hai mắt. Khi hắn thấy hộp kim loại chứa huy chương đen đặt ở trên đầu gối, liền lập tức giật nảy cả mình. Huy chương đã khác, lúc này sinh mệnh năng lượng nồng đậm trên nó đã không còn sót lại chút gì. Màu đen nhánh của huy chương cũng đổi thành màu nâu, nhìn qua chỉ còn như một khối hỗ lâu năm bình thường.
“Cái này…”
Lam Hiên Vũ nhớ rất rõ ràng, trước đó Đường Chấn Hoa đã nói với hắn, huy chương đen là được chế tác từ nhánh cây của Vĩnh Hằng Chi Thụ. Sinh mệnh năng lượng không còn sót lại chút gì là tình huống như thế nào? Chẳng lẽ bị mình hấp thu hết cả rồi sao? Vậy cái này còn có thể tính là huy chương đen hay không?
Hắn lập tức cảm thấy một tầng mồ hôi lạnh toát ra từ sống lưng, đây là huy chương đen đó! Mặc dù hắn cũng không biết huy chương đen có thể đổi được những gì, những chỉ cần vừa nghĩ tới độ quý của huy chương tím là có thể hiểu. Huy chương đen còn gấp mười lần huy chương tím, vậy sẽ là tồn tại trân quý đến cỡ nào chứ, chỉ sợ có bán đứng chính mình cũng không bồi thường nổi a!
Hắn vội vàng cẩn thận cầm viên huy chương ra từ trong hộp kim loại, cẩn thận từng li từng tí mà quan sát nó, vừa nhìn hắn liền lập tức phát hiện ra biến hóa của thứ này. Mặc dù đã mất đi tầng sinh mệnh năng lượng nồng đậm lúc trước, nhưng lúc này nó đang lặng yên hấp thu sinh mệnh năng lượng trong phòng minh tưởng.
Lúc trước Lam Hiên Vũ cảm thấy sinh mệnh năng lượng đột nhiên hụt đi, có một phần nguyên nhân là do miếng huy chương đen này cũng đang hấp thu sinh mệnh năng lượng trong phòng minh tưởng. Đây quả thực là huy chương có linh tính a! Nói cách khác, nếu cho nó đầy đủ thời gian, hẳn là nó sẽ có thể khôi phục nguyên dạng.
Lam Hiên Vũ đem nó để lại trong hộp rồi đóng kín. Cỗ hấp lực lập tức biến mất, sinh mệnh năng lượng trong phòng minh tưởng cũng bắt đầu từng bước khôi phục lại, trở nên nồng đậm hơn vài phần.
Lam Hiên Vũ thở một hơi dài nhẹ nhõm, không tiếp tục nóng lòng tu luyện, mà cẩn thận cảm thụ biến hóa thân thể của mình. Mối nguy huyết mạch lúc trước đã biến mất, hiện tại hắn đã có thể cử động. Hồn lực tăng lên rất nhiều, vòng xoáy huyết mạch cũng biến thành càng ngày càng tràn đầy hơn. Mà hắn còn phát hiện, điểm sáng bảy màu trong trung tâm vòng xoáy huyết mạch còn mơ hồ biến lớn một chút. Bởi vì độ lớn rất ít nên hắn cũng không thể xác định hoàn toàn.
Nói cách khác, không cần thông qua võ hồn dung hợp kỹ, năng lượng bảy màu kia cũng vẫn có thể tăng cường trong quá trình chuyển hóa năng lượng vừa rồi? Đây là do hai loại huyết mạch chung nhau chuyển hóa thành hồn lực, trong sự vô tri vô giác cũng có được một chút dung hợp?
Lam Hiên Vũ rất rõ ràng, việc thông qua võ hồn dung hợp kỹ để đề thăng năng lượng bảy màu là rất lãng phí. Hướng ra phía ngoài bộc phát hàng loạt năng lượng, nhưng thứ dung hợp chuyển hóa lại chỉ có một phần rất nhỏ. Mà lúc trước hắn vẫn không tìm được cách thúc đẩy sự dung hợp của huyết mạch, biện pháp tu luyện loại năng lượng bảy màu này chính là bỏ đi nguyên một cấp hồn lực đó! Hắn thật sự không nỡ bỏ.
Hiện tại, xem ra đã có phương pháp giải quyết vấn đề này. Nếu có thể tu luyện thông qua loại phương thức này. Như vậy thì việc phân giải năng lượng huyết mạch sẽ thực hiện luôn quá trình dung hợp, mà hồn lực của mình cũng theo đó tăng lên, nhưng điều kiện tiên quyết là phải có đủ sinh mệnh năng lượng. Dưới loại tình huống này, tốc độ tu luyện của mình sẽ… Nghĩ tới đây, Lam Hiên Vũ không thể áp chế được sự phấn khởi, rốt cuộc hắn cũng tìm được phương thức tu luyện thích hợp nhất cho tình huống thân thể của mình.
Sau khi tổng kết toàn bộ quá trình tu luyện lúc trước, lúc này hắn mới bắt đầu minh tưởng. Phương thức tu luyện này của hắn là không có vấn đề, nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện, muốn sinh mệnh năng lượng đạt đến trạng thái bão hòa như lúc trước lại không hề dễ dàng như vậy. Không có sinh mệnh năng lượng nồng đậm đến cực điểm của huy chương đen, chỉ có sinh mệnh năng lượng của phòng minh tưởng. Tuy vẫn có thể gia tăng huyết mạch, hồn cũng có thể tu luyện với tốc độ bình thường vì không bị hấp thu. Nhưng số sinh mệnh năng lượng huyết mạch hút vào còn xa xa không đạt được mức tách ra như ban nãy. Muốn tăng nhanh như lúc trước, rõ ràng là không thể nào.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!