Cô Là Em Gái Của Nam Cặn Bã
Chương 69
Edit: Misali
Beta : selena_trần
Người có tên như vậy, mấy ngày trước cô đã nghe đến. Tịch Tư nói rằng người kia là hoàng tử Brady Bồi Căn. Lúc ấy cô rất tò mò về tên của hoàng tử này, cho nên cô đã cố ý nhìn kĩ một chút, sau đó hình tượng hoàng tử trong cảm nhận của cô trực tiếp bị phá hỏng.
Trên tạp chí, Brady có gương mặt đầy râu ria, hắn cho rằng để râu như vậy mới là đàn ông đích thực, râu ria thể hiện được sức quyến rũ đàn ông của hắn, ngông cuồng trưởng thành, anh tuấn phi phàm. Ngôn Nại rất thích nhìn những người đàn ông có vẻ bề ngoài đẹp trai anh tuấn. Cô không thích sức hấp dẫn của mấy người đàn ông khiêu gợi, cô cũng không thích người có thân hình cường tráng, toàn thân cuồn cuộn cơ bắp, dáng người tam giác, cảm giác quá mạnh mẽ khiến Ngôn Nại thấy khẩu vị quá nặng.
Trên đời có rất nhiều người trùng tên với nhau, Ngôn Nại nhìn tấm thiệp xong cũng không để trong lòng. Fans của cô rất đông, ở công ty cô thường nhận được rất nhiều quà tặng do fans gửi tới. Cho nên khi cô thấy có người tặng hoa hồng đỏ cho mình chỉ hơi kinh ngạc một chút, người ta muốn biểu đạt thành ý, cô cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng hắn là một fans cuồng nhiệt tặng quà mà thôi. Lần đầu tiên cô tới nước M biểu diễn, fans ở đây rất nhiệt tình mà không hề quái gở chút nào.
Tịch Tư đi vào, nhìn thấy phía sau đại sảnh có nhiều hoa hồng đỏ, anh không biết tất cả hoa ở đây đều do một người khác tặng cho Ngôn Nại. Ngôn Nại đi ra khỏi phòng thay đồ, cô thay một bộ đồ thoải mái.
“Tiểu Nại, fan của em thật sự rất hào phóng đó, tặng nhiều hoa hồng như vậy, em có thể mở được mấy tiệm bán hoa đấy.” Long Thành cười ha ha nói, nghệ sĩ trên tay hắn đều rất có năng lực, hiện nay hắn đang là người quản lý đại diện nổi tiếng hàng đầu trong làng giải trí.
Ngôn Nại mỉm cười không nói gì, cô đợi lát nữa sẽ bay về nước E, không chờ đến lúc concert kết thúc. Trạm tiếp theo trong concert thế giới của S.nirvanaqi là ở nước A, trong khoảng hai tháng nữa. Đến lúc đó cô lại đi diễn concert tại đó, cũng giống như lần này. Cô còn một bộ phim phải quay, khởi quay trong mấy ngày gần đây, cô phải về chuẩn bị cho tốt.
S.nirvanaqi hát xong một ca khúc thì lui về phía sau hậu trường để thay trang phục. Ngôn Nại và mọi người chào tạm biệt, trở về sớm. Cô và Tịch Tư trở về khách sạn, còn mấy tiếng nữa họ mới trở về nước E, Ngôn Nại muốn nghỉ ngơi một lát. Do mấy ngày nay cô phải tập múa, phải tập luyện với cường độ lớn, nên không được nghỉ ngơi nhiều. Vừa rồi ở trên sân khấu, cô vừa hát vừa nhảy rất khí thế, khi ngồi trên xe trở về khách sạn lại chỉ muốn ngủ.
Ngôn Nại vừa bước chân vào khách sạn, phía sau đã có người mời Ngôn Nại, nói rằng chủ nhân hắn là fan của Ngôn Nại, muốn gặp mặt cô, hi vọng cô có thể đồng ý lời mời của hắn.
Người đi đến là một người đàn ông trung niên, đi ra từ căn phòng bên cạnh Tịch Tư, muốn mời Ngôn Nại đi cùng hắn.
“Rudolph?” Tịch Tư biết hắn, hắn là thư ký của Brady, người luôn đi bên cạnh, hay nói cách khác, hắn là người làm của hoàng thất nước Hách Mạn Tháp, nếu Brady ở đâu, Rudolph nhất định sẽ ở đó.
Rudolph nghiêng người kính cẩn chào Tịch Tư, Tịch Tư vốn là thiếu gia gia tộc Bố Á Nặc, là bạn tốt của hoàng tử: “Tiên sinh Bố Á Nặc.”
“Sao ông lại ở đây? Brady đâu?” Tịch Tư hỏi.
“Tiên sinh Bố Á Nặc tôn kính, bây giờ hoàng tử điện hạ đang ở trong dinh thự. Tôi tới đây là muốn mời tiểu thư Ngôn Nại, hoàng tử điện hạ muốn gặp mặt tiểu thư.” Rudolph kính cẩn nói.
Ngôn Nại đứng ở cửa phòng, cô chớp chớp mắt nhìn. Thì ra đúng là hoàng tử Brady kia, khi nãy Rudolph nói với cô, cô còn tưởng rằng có người đang trêu đùa cô.
“Cảm ơn hoàng tử đã tặng hoa hồng cho tôi, hoa rất đẹp, tôi rất thích.” Người khác tặng lễ vật cho cô, cô vẫn nên tỏ ý cảm kích.
“Rất vui vì cô có thể thích một phần tấm lòng của hoàng tử điện hạ.” Rudolph xoay người nói với Ngôn Nại.
Rudolph vẫn chờ câu trả lời của cô, có thể được hoàng tử của một nước ưu ái, Ngôn Nại nghĩ rằng chính mình vô cùng vinh hạnh: “Hoàng tử Brady mời tôi, tôi rất muốn đi, nhưng hôm nay tôi có lịch trình bay khoảng trong khoảng năm tiếng nữa, thật sự xin lỗi!”
“Tiểu thư Ngôn Nại, gặp hoàng tử điện hạ sẽ không tốn nhiều thời gian của cô, nếu như cô lo lắng về thời gian bay, chúng tôi có thể phái chuyên cơ đưa cô trở về.” Rudolph còn nói, hoàng tử điện hạ phân phó cho hắn, bảo lần này hắn nhất định phải mời được tiểu thư Ngôn Nại.
Ngôn Nại nhất thời không quyết định được, cô rất khó xử, cô chưa từng gặp riêng fan của mình, Tịch Tư lại biết người này, thân phận của hoàng tử kia cũng không phải là giả, nếu như từ chối gặp mặt sẽ không tốt lắm, dù sao người ta cũng tặng cho cô rất nhiều hoa.
Cặp mắt Tịch Tư khẽ nheo lại, tên Brady kia cũng chú ý tới Ngôn Nại rồi! Hắn còn đặc biệt chạy tới nước M, vừa rồi anh vẫn bực bội nghĩ tại sao tên Brady lại ở đây như cọc gỗ chắn đường. Đất nước Hách Mạn Tháp cũng sắp đến quốc khánh rồi, lúc này chắc chắn hắn phải vô cùng bận rộn mới phải. Các hoạt động cần ứng phó nhiều không xuể, hắn còn có thời gian đến đây chơi đùa lãng mạn, tặng Ngôn Nại một sảnh hoa hồng? Brady chưa từng vì chuyện riêng mà làm lỡ chuyện quốc gia chính sự.
“Đi một chuyến đi, anh đi với em.” Anh muốn đi thăm Brady, thuận tiện nhắc nhở hắn biết đừng nên có ý niệm kia, Ngôn Nại là người phụ nữ của anh, những người khác đừng có ý định nhúng chàm:”Sẽ không chậm trễ nhiều đâu, chúng ta có thể bắt kịp chuyến bay kia.”
“Được.” Nếu Tịch Tư đã nói như vậy, cô cũng không thể từ chối.
Đêm qua Brady đã tới nước M, đúng như Tịch Tư đoán, hắn đặc biệt bay tới nước M vì Ngôn Nại. Hắn vốn nghĩ khi xong lễ quốc khánh trong nước, sẽ tới nước E gặp cô, lúc đó cô đang đóng phim, hắn còn có thể được gặp cô. Ngôn Nại chuẩn bị có một kịch bản phim, chính hắn sai Rudolph đi tìm một biên kịch nổi tiếng, thêm một vai diễn theo yêu cầu của hắn. Kiểu kịch bản không hạn chế, nhưng phải có võ thuật tại nước Z, hình tượng vai diễn phải phù hợp với Ngôn Nại. Rudolph làm việc rất có hiệu suất, nhanh chóng tìm được một biên kịch sáng tạo ra y như vậy, giống kiểu người như hắn, và chỉ định Ngôn Nại là nhân vật chính.
Sau khi liên hoan phim Nas kết thúc, hắn liền si mê Ngôn Nại. Hắn đã xem <Mạt đồ>, sau đó còn điều tra về cô. Ngoại trừ một thời gian bị Tịch Tư làm lu mờ, còn bị Clarence cố ý che giấu. Về chuyện tình của Ngôn Nại, Brady đều biết, từ nhỏ Ngôn Nại đã ương bướng phản nghịch, hắn cũng đã xem qua rồi, nhưng hắn chỉ muốn biết những chuyện sau này của Ngôn Nại. Sau khi xem xong, hắn liền cảm thấy cô giống như dáng vẻ cô gái trong suy nghĩ của hắn, nhưng hắn lại nghĩ, dù ở bất cứ phương diện nào mà nói, cô cũng không hợp với hắn, hắn chỉ có thể giữ cô trong lòng, lặng lẽ thích cô và ủng hộ cô.
Thấy Ngôn Nại ở nhà hàng gặp phải đám phóng viên, hắn không tự chủ nghĩ chạy tới dỗ dành mỹ nhân. Hắn không hề có ý nghĩ hèn hạ, đơn thuần muốn gặp mặt nữ thần của hắn mà thôi. Sau khi hắn xử lý xong mọi chuyện, liền phái Rudolph đến khách sạn mời Ngôn Nại, hắn đang chờ ở dinh thự, điểm tâm toàn sơn hào hải vị được chuẩn bị sẵn sàng cho Ngôn Nại.
Rudolph đi vào cùng với Ngôn Nại và Tịch Tư, Brady nghe được tin báo, hắn đi ra khỏi phòng, không để ý tới Tịch Tư, hắn cầm lấy tay Ngôn Nại, tao nhã hôn lên tay cô.
“Mỹ nhân, cảm ơn em đã tới đây.” Hắn vẫn nghĩ liệu Ngôn Nại có đồng ý lời mời gặp mặt hắn hay không, nhưng hắn biết rõ nữ thần không đến 100% nhưng cũng hiểu 70%. Ngôn Nại là một người rất dễ đoán, đơn giản mà tự nhiên.
“Hoàng tử Brady, thật vinh hạnh khi được anh mời tới đây.” Ngôn Nại cảm giác Hoàng thất phương Tây rất có miệng lưỡi, hoàng tử Brady nhìn rất giống trên tạp chí, với một hàng râu trên mặt, mắt sâu, mang nhiều nét ngũ quan của người phương Tây.
“Ngôn Nại, em đừng tin vào dáng vẻ của hắn, hắn chính là một tên hay làm bộ làm tịch!” Tịch Tư lạnh lùng mở miệng nói, Ngôn Nại ngày đó còn nói thích hắn ta, không thể để cô bị hấp dẫn bởi tên lăng nhăng chuyên đi lừa gạt tình cảm phụ nữ này.
Tịch Tư vừa lên tiếng, lúc này Brady mới nhìn thấy bên cạnh Ngôn Nại còn có một người khác, sao Tịch Tư cũng ở nước M, hơn nữa còn biết hắn đang ở đây? Brady vừa mới nghe Rudolph nói Ngôn Nại đang ở phòng tiếp khách, Rudolph đằng sau còn chưa kịp nói tiếp, hắn đã đi gặp nữ thần rồi. Brady nghĩ Tịch Tư cố ý tới đây tìm mình, sau đó tới vào lúc mình hẹn gặp Ngôn Nại.
“Tịch Tư, sao anh có thể hủy hoại danh tiếng của tôi ngay trước mặt nữ thần của tôi chứ? Tôi mới gặp cô ấy lần đầu tiên, đừng phá hỏng hình tượng của tôi. Anh tìm tôi có chuyện gì?” Brady đi tới trước mặt Tịch Tư nhỏ giọng nói.
“Nữ thần của anh?” Tịch Tư cảnh cáo anh ta:”Ngôn Nại là người phụ nữ của tôi! Thu hồi ý định gian tà của anh lại đi!”
“Tôi có ý định gian tà gì chứ? Bây giờ cô ấy vẫn còn độc thân, tôi vẫn có quyền theo đuổi cô ấy.” Brady phản bác.
“Anh cố bày tỏ sức hấp dẫn đàn ông của mình, không phải đang suy nghĩ làm thế nào để lừa gạt tình cảm phụ nữ sao? Cô bạn gái cũ của anh bị bỏ rơi được bao lâu, cô ta đã ở bên cạnh anh bao lâu? Tính cách của anh có ai lại không biết.” Tịch Tư bóc mẽ lịch sử tình cảm của Brady. Trong mấy người bạn của anh, tên Brady này là kẻ trăng hoa nhất, còn Aaron ưa sạch sẽ, cậu ta thường xuyên kinh bỉ hành động như đầu cắm không ngừng chui vào ổ điện của Brady. Hải Thập Tư thì suy nghĩ luôn cho Brady, thỉnh thoảng lại khuyên hắn nên bớt phóng túng đi.
“Anh giả danh đi lừa gạt tình cảm của người nào tôi không quan tâm, anh và những người phụ nữ khác đều ngươi tình ta nguyện, chúng ta đều là người đã trưởng thành. Nhưng anh không thể trêu chọc Ngôn Nại, cô ấy rất trong sáng, rất hiền lành.”
Thực ra cô rất đáng yêu, lại mềm yếu, nội tâm không dễ dao động, khiến người ta có cảm giác muốn chinh phục: “Mấy năm trước, cô ấy đã là người phụ nữ của tôi rồi.” Lần đó xảy ra chuyện không tốt, anh biết anh đã khiến cô nghĩ xấu về anh, nhưng anh vẫn tự tin rằng mình có thể thay đổi suy nghĩ của Ngôn Nại về anh, sẽ từ từ tiếp nhận mình.
“Các người…” Brady kinh ngạc, Tịch Tư vốn không có hứng thú với phụ nữ vậy mà lại thích nữ thần của hắn, còn nói nữ thần đã sớm là người phụ nữ của mình? Lòng Brady lập tức như bị thủy tinh cứa vào, sao hắn lại không nhìn ra Tịch Tư và Ngôn Nại quen nhau chứ? Oh, hắn có cảm giác thất tình, hắn cần phải điều trị, cảm giác trong lòng mất mát không hề dễ chịu, mặc dù giữa hắn và Ngôn Nại chưa có chuyện gì, nhưng cô đối với hắn mà nói chính là nơi để gửi gắm tinh thần.
“Anh đã thấy rồi đấy, tôi và cô ấy đang chuẩn bị tới sân bay, nếu anh không còn chuyện gì, thì chúng tôi phải đi trước. Đến khi tôi rảnh sẽ tới gặp anh.” Tịch Tư chỉ muốn giải quyết nhanh gọn tên tình địch trước mặt này, tình cảm anh em cái gì chứ, không thể quan trọng bằng Ngôn Nại.
“Nhưng tôi và cô ấy mới nói với nhau một câu!” Brady lại bị Tịch Tư đả kích, hắn muốn trò chuyện với Ngôn Nại một chút cũng không được sao? Hắn thề hắn không hề phá hỏng kế hoạch của cô: “Ăn xong điểm tâm (bánh ngọt) rồi đi, tôi sẽ bảo người đưa hai người đi, nhất định sẽ kịp giờ chuyến bay.” Hắn tranh thủ nói, xem như Ngôn Nại là người phụ nữ của anh ta, nhưng sao Tịch Tư lại có ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ quá mức như vậy sao?
Ngôn Nại nghi hoặc nhìn hai người đứng cách cô không xa. Cô và Brady vừa mới nói được một câu, hai người họ liền đi sang một bên nói chuyện với nhau ngay, vừa nói vừa nhìn về phía cô, nét mặt Tịch Tư lạnh lùng, bộ dạng của Brady lại ngày càng đáng thương? Cô đang hoa mắt sao?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!