Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi
Chương 261: Bùi Mẫn Nhu xuất giá
EDIT: JULIA
Bùi phủ có một tiểu sinh mệnh sinh ra, mang đến không ít náo nhiệt.
Năm sau, chuyện chung thân đại sự Bùi Mẫn Nhu đã chính thức định xuống, ngày xuất giá, là ngày 11 tháng 4, bạn nhỏ Bùi Tiểu Triết đã 5 tháng, hài tử 5 tháng có thể làm gì?
Mấy hài tử khác thì khóc nháo, lăn qua lăn lại, chảy nước miếng, nhưng bạn học Bùi Tiểu Triết đã có thể mở miệng nói vài âm tiết đơn giản
Lúc bắt đầu nói không rõ ràng lắm, nhưng càng về sau đã có thể nói rõ được ba, bốn âm tiết
Đây chính là chuyện vui trên dưới Bùi phủ, đứa nhỏ 6 tháng có thể mở miệng nói vài âm tiết đơn giản, còn bạn học Bùi Tiểu Triết ngay từ lúc 5 tháng đã mở miệng nói sớm, mặc dù nhiều lúc y y nha nha, nhưng nghiễm nhiên không giống như những đứa nhỏ bình thường khác.
Con con gái Ti Ti của Mạc Nhã Như lại không được vậy, tuy lớn hơn Bùi Tiểu Triết hai tháng, nhưng lúc nhìn Bùi Tiểu Triết luôn chảy nước miếng…
Triệu Tương Nghi mỗi lần thấy hai đứa nhỏ nằm chung với nhau, trong lòng hơi bất đắc dĩ.
Rất sợ bọn nhỏ sau khi lớn lên, Ti Ti sẽ như Mạc Nhã Như, dây dưa con trai mình không tha, nếu con trai thích Ti Ti, thì không sao, nhưng nếu không thích, vậy làm thế nào mới tốt?
Có điều đây là chuyện sau này, vài chục năm, xa lắm, lỡ Ti Ti sau khi lớn lên trổ mã thành mỹ nhân, con trai mình thích còn không kịp
Triệu Tương Nghi suy nghĩ một chút, kìm lòng không được nở nụ cười, cảm giác mình lo lắng quá nhiều.
Con trai Trần Vi, hiếu động hơn
Triệu Tương Nghi vốn hoài nghi, đứa nhỏ này có phải dây thần kinh vận động quá mạnh không… Nhưng mọi người không hiểu chứng hiếu động này là gì, họ còn nói giỡn nhau rằng, đứa nhỏ này tương lai có thể trở thành tướng quân.
Bùi Mẫn Nhu lúc nào cũng chơi cùng bọn nhỏ, tính tình dần thu liễm lại, trở nên dịu dàng, có lẽ sắp lấy chồng nên thế, cũng nguyện ý để Ông thị dạy nữ công gia chánh.
Thật giống Triệu Tương Nghi lúc trước.
Có một lần, Bùi Mẫn Nhu đang cùng Bùi Tiểu Triết vui đùa là, đột nhiên ngẩng đầu lên đỏ mặt hỏi Triệu Tương Nghi:”Tẩu tử, sau này muội sinh con, đứa nhỏ có dễ thương, thông minh như tiểu Triết không?”
Triệu Tương Nghi lúc đó đang tỉa cây hoa hải đường hoa, nở nụ cười, đặt kéo xuống, xoay người lại ôn hòa nhìn Bùi Mẫn Nhu: “Đương nhiên.”
Nói xong, đi tới ngồi xuống bên cạnh Bùi Mẫn Nhu: “Muội xinh đẹp như vậy, Thiểu Kỳ lại tuấn lãng, đứa nhỏ của hai người không dễ thương, thông minh sao được. Nhưng mà, tính tình bọn nhỏ, hơn phân nửa hình thành từ cách giáo dục của cha nương, đồng thời không thể bỏ đi tính cách vốn có của nó, càng không thể vì nguyện vọng của mình, ép bọn nhỏ làm theo ý mình. Muội xem, ca ca muội là ví dụ tốt nhất, từ nhỏ đến lớn bị bức bách, sống càng thấy mệt mỏi.”
Nói xong lời cuối cùng, giọng Triệu Tương Nghi không tự chủ được giảm thấp xuống rất nhiều.
Bùi Mẫn Nhu xì cười một tiếng: “Cũng chỉ có tẩu tử mới nói cha muội như thế.”
“Đừng nói nhảm.” Triệu Tương Nghi cũng cười, “Tẩu không có ý đó, tẩu chỉ tiếc hận thay cho ca ca muội, rõ ràng chàng thích thi từ ca phú, khoa cử. Thế nhưng, lại vì gai nghiệp khổng lồ, nên buông tay, thật đáng tiếc.”
Bùi Mẫn Nhu gật đầu: “Đúng vậy, ca ca bây giờ có tẩu, là tri âm của ca.” Nói đến đây, bạn học Bùi Tiểu Triết hình như nghe hiểu, nhất thời không vui, quơ tiểu móng vuốt y y nha nha, chọc cho Triệu Tương Nghi cười ha ha, búng cái mũi nhỏ của nó.
“Đúng rồi, còn có tiểu Triết mà.”
Thấy người lớn cười, Bùi Tiểu Triết cũng cười theo, tuy rằng nó không biết vì sao cười, vẫn như cười ha ha.
“Chỉ là.” Triệu Tương Nghi đột nhiên nghĩ đến vấn đề gì đó, không khỏi cổ quái nhìn Bùi Mẫn Nhu, cười nói, “Đứa nhỏ nghìn vạn lần đừng giống Thiểu Kỳ, trong nhà có một người như vậy là đủ rồi, nếu thêm mấy đứa nhỏ lải nhải nữa, muội không khóc mới lạ?”
“Tẩu tẩu không đứng đán gì hết à” Bùi Mẫn Nhu xấu hổ vỗ nhẹ vai Triệu Tương Nghi vài cái.
“Ơ, xấu hổ nha.” Triệu Tương Nghi nháy mắt, “Trước đây nếu không phải tẩu ‘không đàng hoàng’, muội và Thiểu Kỳ còn không biết lúc nào sẽ tiến tới với nhau.”
Song… Triệu Tương Nghi lại nghĩ đến một chuyện, nhíu mày.
Đó là vấn đề nàng vẫn băn khoăn.
Bùi Hạ Niên và mẫu thân của Mạc Thiểu Kỳ là quan hệ đường tỷ… Mặc dù ở trong mắt ngoại nhân, mẫu thân của Mạc Thiểu Kỳ đã đổi họ, nhưng quan hệ máu mủ không thể tránh khỏi.
Như vậy, Bùi Mẫn Nhu và Mạc Thiểu Kỳ họ hàng gần sống chung với nhau, sinh ra đời kế tiếp… Rất có thể sẽ dị dạng hoặc nhược trí
Đây là một kết quả rất đáng sợ.
Bùi Mẫn Nhu khả ái,hiền lành như thế, Mạc Thiểu Kỳ lại là một thiếu niên tuấn lãng, hoạt bát, hai người bọn họ, có thể chịu nổi ư?
“Tẩu, tẩu tử… Tẩu làm sao vậy?” Bùi Mẫn Nhu tựa hồ bị biểu tình trên mặt Triệu Tương Nghi doạ cho sợ, đó là một loại đặc biệt dễ sợ, không thể nói là dữ tợn, không thể nói là tuyệt vọng bi thương, mà là một loại biểu tình cổ quái, cảm giác như nghĩ đến chuyện đó rất xấu.
Triệu Tương Nghi bỗng nhiên hoàn hồn, thấy thần sắc Bùi Mẫn Nhu cũng thay đổi, không khỏi âm thầm hổ thẹn, miễn cưỡng nở nụ cười, ôm lấy Bùi Tiểu Triết dỗ dành, mở miệng nói:
“Mẫn Nhu a, chờ sau khi muội xuất giá, tẩu tử phối cho muội dược thiện được không? Có phần cho muội ăn, một phần cho Thiểu Kỳ ăn. Muội đừng hỏi tẩu có tác dụng gì, tóm lại đều là tốt cho thân thể hai đứa, tẩu tử sẽ không hại muội đâu. Muội tin tẩu không?”
“Tẩu tử, tẩu suy nghĩ gì thế? Tẩu lo lắng cho muội, muội sao có thể nghi ngờ dụng tâm của tẩu?” Bùi Mẫn Nhu dở khóc dở cười, hơn nữa không rõ vì sao Triệu Tương Nghi lại biểu hiện thận trọng trong chuyện này.
Nàng xưa nay chỉ khi đụng phải chuyện lớn, mới có thể như vậy.
“Chỉ là… Tẩu giấu muội chuyện gì phải không? Biểu tình của tẩu thật là cổ quái.” Bùi Mẫn Nhu thấy không ổn lắm thăm dò, Triệu Tương Nghi giật mình.
Mặt tái nhợt lắc đầu: “Không có, không có, tẩu sao có thể lừa muội? Ngô… Không chỉ là phối dược thiện, chờ sau khi muội mang thai, tẩu sẽ qua đó, chăm sóc muội có được hay không? Tẩu tử đã sanh hài tử, có kinh nghiệm, ha hả “
Triệu Tương Nghi còn không có đem sở học kiếp trước quên hết.
Nàng đại khái biết rõ cái nguyên liệu, thực vật nào có thể dùng cho Bùi Mẫn Nhu, có thể giảm bớt kết quả xấu họ hàng gần giữa Bùi Mẫn Nhu và Mạc Thiểu Kỳ, nói không chừng, có thể để hai người họ sinh ra hài tử khoẻ mạnh.
Hôm nay, hôn sự đã định, nàng chỉ có thể cố gắng thử một lần, muốn nàng trơ mắt nhìn hai người họ sinh ra hài tử bị khiếm khuyết, nàng làm không được.
“Đương nhiên là được” Bùi Mẫn Nhu cầu còn không được nữa là, tuy nói trong lòng có Mạc Thiểu Kỳ, Mạc gia lại cùng nhà mình quan hệ thân thích, nhưng vừa nghĩ tới, mình nửa đời sau ở Mạc gia, trong lòng còn buồn bực, có chút không muốn rời khỏi Bùi gia. Nếu như tẩu tử thân quen thường xuyên đến bồi mình, tất nhiên không gì có thể tốt hơn.
“Tẩu tử đối với Mẫn Nhu tốt nhất” Bùi Mẫn Nhu cảm kích dụi vào tay Triệu Tương Nghi, còn xoa xoa khuôn mặt nộn nộn của Bùi Tiểu Triết.
Bùi Tiểu Triết rất phối hợp phun một tràng bong bóng, tỏ vẻ thích Bùi Mẫn Nhu thân thân, đổi lại người khác, nếu xoa gương mặt nó, nó nhất định sẽ khóc cho coi.
Thời gian thấm thoát trôi qua, hôn kỳ đã đến.
Bùi Mẫn Nhu luôn bận việc may giá y, trong lúc làm chịu không ít cực khổ, nhưng cũng không có buông tha.
Điểm ấy Triệu Tương Nghi thật khâm phục nha đầu này, nhớ ngày trước, nàng cực kỳ quyết tâm muốn tự tay làm giá y, cuối cùng cũng phải để tẩu tử Tề Uyển Dao làm giúp mình.
Mấy ngày nay, Bùi Tử Quân bắt đầu điên cuồng tập trung cho sự nghiệp, thường xuyên bận rộn không thấy bóng dáng đâu. Hắn không có nói cho Triệu Tương Nghi, hắn nổ lực như thế, kì thật muốn đem những chuyện lớn làm cho xong, để trước khi mùa hè đến, có thể đưa Triệu Tương Nghi đi du sơn ngoạn thủy, tiêu sái khoái hoạt.
Mà Triệu Tương Nghi, mấy ngày này cũng quá bận rộn chiếu cố Bùi Tiểu Triết, cho nên rất ít để ý đến Bùi Tử Quân, đối với tình trạng bận rộn của hắn cũng ít hỏi đến.
Có đôi khi, Bùi Tử Quân mệt mỏi, nhưng không có người để tâm sự, loại này cảm giác cô đơn, thật đau khổ.
Thỉnh thoảng hắn cũng sẽ chỉ điểm Triệu Tương Nghi một chút, Triệu Tương Nghi thấy mình thật quá sơ sẩy, mỗi khi muốn bồi thường hắn, thì sẽ bị Bùi Tiểu Triết quấy rối, điều này làm cho Bùi Tử Quân phiền muộn đến cực điểm, nghĩ đến con trai thật sự đúng là tiểu ma tinh.
Có đôi khi lại có ý nghĩ, nếu là một nữ nhi thì tốt rồi, không chừng sẽ không tranh thê tử với hắn.
Cho nên Bùi Tử Quân thường xuyên ở bên tai Triệu Tương Nghi n1oi nhỏ, muốn cùng nàng sinh một đứa con gái, Triệu Tương Nghi dở khóc dở cười, một đứa bé đã khiến nàng bận rộn rồi, tuy nói có một đám nha hoàn, ab2 tử hầu hạ, nhưng hơn phân nửa thời gian nàng cũng phải tự lực, mấy nha hoàn này hầu hạ chủ tử rất tốt, nhưng không hiểu hài tử, cũng không biết tiếp xúc, trấn an hài tử gì hết.
Chờ Triệu Tương Nghi thỉnh thoảng rãnh rỗi, quyết định bồi thường cho Bùi Tử Quân,rồi lại phát hiện Bùi Tử Quân không có thời gian tiếp nhận bồi thường của mình.
Dần dần, hai người cứ vậy, càng trở nên lạnh nhạt với nhau.
Triệu Tương Nghi lúc ý thức được điều này, lập tức luống cuống, thực sự rất sợ mình cùng Bùi Tử Quân sẽ xuất hiện vết rách, sau này ngày càng lớn rồi vỡ tan.
Vì vậy, Triệu Tương Nghi từ từ đem tâm tư đặt trên người Bùi Tiểu Triết dời đi một ít, một lần nữa tập trung lên người Bùi Tử Quân.
Mới là phát hiện, hắn gần đây bận rộn, nhiều đêm không nghỉ ngơi tốt, Triệu Tương Nghi yêu thương hối hận chết được.
Cùng lúc đó, hôn kỳ của Bùi Mẫn Nhu cuối cùng đã tới, nàng ấy trong sự chúc phúc của mọi người, như ý nguyện gả cho Mạc Thiểu Kỳ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!