Đại thám tử Kogoro Mogi - Đảo ánh trăng.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
174


Đại thám tử Kogoro Mogi


Đảo ánh trăng.



Chương 103: Đảo ánh trăng.

Ngày cuối tuần, cũng chính ngày mà Asoh Keiji trong lá thư yêu cầu, sáng sớm Mori Kogoro đã dẫn Ran và hai tiểu hài tử đi đến bến tàu, chuẩn bị đi đảo ánh trăng.

Gió biển mùa đông không ngừng thổi, cản nhận từng cơn lạnh, Mori Kogoro ôm Haibara, hai người dùng chung một khăn quàng cổ màu đen, ngày hôm qua sau khi đến trường, lúc trở về Haibara đã náo loạn không nhỏ, nàng nói nàng không thích Sumiko lão sư, Mori nói hết lời mới thuyết phục được nàng tiếp tục đến trường.

Conan thì đang cầm thư mời được cắt ghép từ báo chí, bộ dáng trầm tư suy nghĩ, ngay khi chiếc thuyền của Mori khởi hành không lâu, Sato Miwako cũng mang theo một ít cảnh sát đi đến đảo ảnh trăng, theo những manh mối Kawashima Yūichi đã tiết lộ, đảo ánh trăng chính là nơi mấu chốt vận chuyển thuốc phiện kiểu mới.

Nhưng thần sắc Sato Miwako lại có chút không tốt, đứng một bên Takagi Wataru ngượng ngùng sờ cái đầu, cười cười, nếu không phải Megure cảnh quan nói giúp, lại thêm bạn thân là Miyamoto Yumi cũng cố gắng thuyết phục, Sato Miwako tuyệt đối sẽ không cho Takagi Wataru bất cứ cơ hội nào để hắn tham gia hành động lần này.

Nàng thấy tên Takagi Wataru này hơi đần độn, hoàn toàn kém xa vị thám tử Mori Kogoro kia, ban đầu Sato cho rằng Mori chỉ có kỹ thuật lái xe thường thừa, không nghĩ tới hắn đánh nhau cũng lợi hại như vậy, thảo nào Miyamoto Yumi chưa gặp đã yêu thích hắn như vậy, một mực hoa si:

” thám tử Mori, đây chính là nam nhân trong mộng của tất cả nữ nhân Tokyo, khuôn mặt điển trai, phong độ nhẹ nhàng, được mệnh danh là người thông minh nhất Tokyo, phá được rất nhiều vụ trọng án mà không hề có một vết thương, mỗi lần phá án đều cực kỳ chính xác, từng lời nói của hắn giống như lời tuyên án của người thẩm phán, như mũi tên găm thẳng vào trái tim đám tội phạm, người như vậy cực kỳ nguy hiểm, nhưng lại có mị lực rất mạnh với nữ nhân.”

“Nếu như có thể cùng hắn ở một chỗ, thật tốt biết bao”

Miyamoto Yumi hai tay ôm trước ngực, đắm chìm trong mộng đẹp.

Tên kia nói thế nào cũng rất vô sỉ, lần đầu gặp mặt chẳng những đoạt nụ hôn đầu của mình, còn dám hôn mình ba lần, thật sự quá đáng, trở lại Tokyo ta nhất định phải cho hắn đẹp mắt.

Tuy nhiên sau lần hành động đó, Sato đối với hai chữ thám tử này, đã có chút đổi mới, chí ít là với vị thám tử Mori Kogoro kia.

Sato lắc lắc đầu của mình, triệu tập tất cả mọi người, mở miệng nói:

“Theo như manh mối Kawashima Yūichi cung cấp, mấu chốt của hành động lần này chính là phụ thân hắn, Kawashima Hideo, người có tài sản lớn nhất trên đảo ánh trăng.”

“Ta có dự cảm, lần này hành động sẽ gặp một trận đánh ác liệt, mọi người nhanh chóng ghi nhớ bản đồ đảo ánh trăng, khi tới nơi mọi người lập tức chia ra hành động, nhất định phải chú ý, che dấu thật kỹ thân phận của mình, tự chọn cho mình một phương hướng để thu thập tin tức, lúc năm giờ chiếu sẽ tập trung tại công dân quán bên cạnh nhà trọ, nếu như tất cả đều thuận lợi, đêm nay sẽ phát động tấn công, hành động lần này nhất định phải thành công.”

“Rõ”

Đám người lập tức gật đầu.

Cuối cùng đã đến nơi, đoàn người Mori xuống thuyền

Bởi vì là hải đảo, khí hậu ở đây cùng Tokyo khác biệt rất lớn, ở trên đảo cũng chưa có tuyết rơi, thực vật mọc sum suê

Đảo này cũng không quá lớn, độ lớn chỉ hơn một cái thôn xóm nhỏ, tuy nhiên thôn dân trên đảo dường như rất lâu mới thấy có khách từ phương xa đến, đều nhìn đám người Mori Kogoro có chút hiếu kỳ.

Đoàn người Mori đi tới một nhà trọ, ở trên đảo chỉ có một cái nhà trọ, dường như rất lâu đã không có khách.

“Ông chủ, ta muốn bốn gian phòng.”

Vị tiểu thư đang ngồi ở quầy đón tiếp, mở miệng nói:

“Không biết vì cái gì, hôm nay có rất nhiều khách nhân từ Tokyo tới, đã đặt trước rất nhiều phòng, cho nên chỉ còn lại có ba gian, xin hỏi ngài có cần không?”

]

Ran nghe nói như thế liền mở miệng nói:

“Chỉ còn lại có ba gian, Ai * chan, chúng ta ngủ chung đi?”

Haibara kiêu ngạo quay đầu:

“Tuyệt đối không muốn.”

Nàng tuyệt đối không muốn cùng Ran ngực lớn ngủ cùng một chỗ, Ran không hiểu rõ Haibara, còn tưởng Haibara có thành kiến với mình.

Đúng lúc này, mắt Conan sáng rực lên:

“Mori oji-san, không bằng để cho ta cùng Ran * oneesan ngủ một cái phòng đi.”

Nghe Conan nói vậy, Mori Kogoro trực tiếp cốc lên đầu hắn thật đau, mắt hắn đầy lửa giận, quả nhiên, tiểu quỷ đầu này luôn có tặc tâm.

Mori trong nháy mắt trở nên cực kỳ đáng sợ, toàn thân giống như bốc lửa, y hệt Đại Ma Vương, âm lãnh mở miệng nói:

“Conan * kun, ta không phải đã nói rồi sao? Ngươi là nam hài tử, phải học được cách sinh hoạt độc lập, mà người nhà ngươi đều không ở bên ngươi, nếu như không thể tự chăm sóc mình, lỡ một ngày “Chết mất” thì làm sao bây giờ?”

Hai chữ chết mất hắn còn nhấn mạnh, mặt Conan đầy hoảng sợ, phía sau âu phục trong nháy mắt bị mồ hôi làm ướt đẫm, vội vàng quay đầu, nhìn về phía tiểu thư quầy lễ tân:

“Đại tỷ tỷ, xin hãy cho ta một phòng riêng.”

Tiểu thư quầy lễ tân cũng run rẩy nhìn Mori Kogoro:

“A, xin hỏi ý ngài muốn sao?”

Mori lập tức biến thành một phái mây trôi nước chảy bộ dáng:

“Cứ dựa theo ý kiến của tiểu quỷ đầu này đi, Ai * chan ngươi đã không muốn cùng Ran * oneesan ngủ cùng, vậy thì tối nay cùng ta ngủ đi.

Cái gì?

Mặt Haibara nghệch ra, chuyện này thật ngoài dự tính của nàng, nàng đang nghĩ tới việc gì đó, khuôn mặt lập tức đỏ lên.

Conan sờ sờ cục u trên đầu, đau quá a

Đáng đời tiểu la lỵ.

Tiểu thư quầy lễ tân lập tức đăng ký, đưa cho họ ba cái chìa khóa.

Đoàn người Mori sau khi cất hành lý, liền đi ra ngoài.

Hắn quay lại quầy lễ tân, Mori mở miệng dò hỏi:

“Mọi người ở chỗ này dường như có chút quen biết đi, xin hỏi một chút, ở trên đảo này có phải có một người tên là Asoh Keiji, hôm nay ta nhận ủy thác của hắn mà tới đây.”

Một bên nghe nói như vậy, mấy lão giả từng người sắc mặt đều biến đổi, người quản lý nhà trọ đi ra:

“Xin hỏi các ngươi được Asoh Keiji ủy thác sao? Điều đó không có khả năng, Asoh Keiji đã chết lâu rồi.”

Ran cùng Conan nghe nói như thế, sắc mặt cũng thay đổi, Haibara ngược lại rất thờ ơ, mà Mori đã sớm biết trước.

“Xin ngài hãy nói rõ cho ta biết.”

Mấy người đi theo quản lý lữ điếm vào một bên phòng khách, lúc này mới nói rõ mọi chuyện cho họ.

Đúng như trong anime, Asoh Keiji là nghệ sĩ dương cầm trên đảo, mười hai năm trước khi biểu diễn xong, sau khi về nhà liền phóng hỏa, đem mình cùng người nhà toàn bộ đốt chết, với lại trong lúc bị thiêu cháy còn đàn ca khúc Sonate Ánh Trăng – Beethoven, cho nên lần này chắc chắn không phải Asoh Keiji gửi đi ủy thác.

Ran không khỏi nhíu mày:

“Ba ba, đây là một trò đùa quái đản sao?”

Mori Kogoro lắc đầu:

“Trò đùa quái đản cũng sẽ không đem tiền ủy thác gửi trước.”

“Quản lý sensei, xin hỏi lúc trước Asoh Keiji sống ở nơi nào, ta muốn đi xem

” thám tử Mori, nhà hắn ngay bên cạnh công dân quán, a, hôm nay là ngày tưởng niệm hai năm của trưởng thôn tiền nhiệm, ở công dân quán có rất nhiều người biết đến Asoh Keiji, thám tử Mori , ngài có thể đi đến đó hỏi một chút, có lẽ sẽ có manh mối.”

“Đa tạ ngươi, quản lý sensei, vậy chúng ta cáo từ trước.”

Sau khi tạm biệt người quản lý, đoàn người Mori liền hướng tới công dân.

Đoàn người khi đi ngang qua một gian bệnh viện, ở cửa ra vào có một nữ bác sĩ mặc áo khoác trắng, đang đứng duỗi người, lộ ra dáng người lung linh, nữ bác sĩ kia nhìn thấy mấy người, mở miệng chào hỏi:

“A, các ngươi là khách tới từ Tokyo sao?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN