Đấu Chiến Cuồng Triều
Chương 259: Ở trần cũng muốn Hùng Bá Thiên Hạ (2)
“Không hiểu lầm.” Trong mắt Lola đã bớt đi một tia phẫn nộ cùng ngượng ngùng lúc trước, lòng hiếu kỳ đã khiến cô tạm thời quên mình còn quấn khăn tắm, Viêm Không Quyền không chút nghĩ ngợi đã ra tay, đánh thẳng trung lộ đối phương!
Vừa rồi cũng hấp tấp, ở nơi này không thích hợp bạo hùng phát huy, Lola tâm niệm chuyển động đã khiến “tiểu hùng” an tĩnh lại.
Nhưng một quyền này chung quy chưa đánh trúng.
Khăn tắm cái gì, không chịu nổi xã trưởng đại nhân lăn qua lộn lại phạm vi lớn, động tác lớn như thế, xấu hổ tuột xuống, một đôi bạch ngọc làm huyết mạch người ta phun trào bắn ra. Thật sự, một màn đó quả thật thiếu chút nữa sáng mù mắt chó Vương Trọng, Vương Trọng tuy không phải chính nhân quân tử gì, nhưng cũng vội vàng xoay người, chuyện gì thế này, vốn đang không thấy, lại cứ muốn ép…
Lola thì đỏ bừng cả mặt, hận không thể mau mau đào cái lỗ chui vào, nhưng đối phương lại ngay lập tức xoay người, khiến cô phát tác cũng không dễ phát tác.
“Ta cái gì cũng chưa thấy, “ Vương Trọng đưa lưng về phía Lola tận lực thành khẩn nói: “Thị lực của ta thật ra không phải tốt lắm.”
Khuôn mặt Lola thoáng cái đã đỏ bừng, thẳng đến cần cổ trắng như tuyết kia, câu nói phía sau của thằng cha này, bổ sung tới mức thật sự quá vẽ rắn thêm chân, cho dù nhân loại mới thị lực kém nữa…
Chỉ là, tựa như cũng không tìm thấy biện pháp nào để phản bác, hơn nữa hiện tại không nên là thời cơ phản bác nhỉ?
Lola vội vàng đem khăn tắm từ trên đất cầm lên, tốn một giây đem toàn thân mình bọc thật kín kẽ, lúc lại nhìn về phía bóng lưng nam sinh kia, thật sự có chút dở khóc dở cười.
Ít nhất hắn sau đó động tác xoay người mà nói, gã này hẳn là quả thật không phải loại hư hỏng gì, hẳn là học sinh tới từ trường khác, không quá rõ thói quen của mình ở trong xã đoàn, hiểu lầm mà thôi, hơn nữa, động tác của gã này thật giống với người kia, chẳng lẽ hắn là…
Lola cảm thấy vừa tức vừa buồn cười, cố ý không lên tiếng, xem gã này rốt cuộc tính đứng ở nơi đó bao lâu.
Vương Trọng đứng ngây ra ở nơi đó ước chừng một phút đồng hồ, nghe thấy phía sau không có động tĩnh, cũng xấu hổ, chuyện cho tới bây giờ, nếu còn làm không rõ là chuyện gì xảy ra thì quá ngu: “Bạn học Lola, ta thật không biết lầu ba này là ngươi chuyên dụng, nhìn thấy ngươi cái kia… Hài, thật sự xin lỗi.”
Vương Trọng giải thích rất chân thành, vẻ mặt Lola rất thú vị, về phần một đống người đã lao tới giữa cầu thang lầu ba, thì trực tiếp hóa đá rồi.
Đó là bọn Salisbury dưới lầu, ở trong nháy mắt tiểu hùng của Lola kinh thiên động địa xuất hiện, đám người này liền hưng phấn hẳn lên như gà chọi, nhát gan chút chạy đến ngoài lầu xem cửa sổ lầu ba, lá gan lớn chút, như Salisbury loại này, trực tiếp hướng lầu ba chạy đi, đương nhiên lên lầu ba là không dám, ở trong học viện Capofer mạo phạm kỵ húy của nữ thần, đắc tội không những một mình Lola, bọn họ xưng lá gan lớn, sợ thiên hạ không loạn, nhưng nhiều lắm cũng chỉ dám đứng ở trên cầu thang lầu ba nghe đại khái.
Sau đó… Liền nghe được một đống lớn đôi câu vài lời khiến toàn bộ mọi người đều có chút tiêu hóa không tốt…
Ví dụ như ‘hiểu lầm’, ‘Ta cái gì cũng chưa thấy’, ‘không hiểu lầm’ loại lời này, đặc biệt ‘nhìn’ thấy cái kia của ngươi…’ câu này, ‘Cái kia’ là chỉ cái gì? Toàn bộ mọi người rất muốn biết! Lại liên hệ đến hai người bọn họ nói chuyện với nhau cùng vị trí động thủ là ở phòng thay quần áo nơi có chứa sắc thái lãng mạn như vậy.
Bao gồm Salisbury ở trong, toàn bộ gia súc nháy mắt cảm giác toàn thân đều không ổn rồi.
Vừa, vừa rồi, Lola là ở trong phòng thay quần áo thay quần áo hay là tắm rửa?!
Đó là Lola, Cầu Vương Lola có được 36f ngạo thị quần phương! Gã họ Vương kia là phần mộ tổ tiên bốc khói? Thế mà may mắn…
Một đống lớn thanh âm nuốt nước bọt, toàn bộ mọi người ghen tị phát cuồng, ác độc tưởng tượng ba giây sau sẽ nhìn thấy hình ảnh Vương Trọng bị nâng vào đài hoả táng.
Nhưng Lola ở sau khi trầm mặc ngắn ngủi, lại chỉ ‘Ừm’ một tiếng, sau đó dùng loại ngữ khí bình thản khiến toàn bộ mọi người mở rộng tầm mắt nói: “Biết rồi, ngươi đi ra ngoài đi, giúp ta đóng cửa lại!”
Vương Trọng như trút được gánh nặng, vội vàng bước nhanh ra khỏi cửa, nhưng ma xui quỷ khiến, Lola ở trước khi hắn ra khỏi cửa thế mà lại hỏi một câu: “Này, ngươi tên là gì?”
“Vương Trọng.”
Khi cửa phòng khép lại, Vương Trọng mới phát giác ngực cũng toát đầy mồ hôi, sau lần này vẫn là đừng chạy lung tung thì hơn… Một màn đó, chưa thấy rõ mà, vừa rồi nên cầm thú dừng lại một giây… Khụ khụ, thôi, hội trưởng nhìn chằm chằm.
“Khụ… Nhường chút.” Vương Trọng cũng chưa đi tìm Salisbury gây sự, cũng chưa đi vạch trần hắn cái gì, không có ý nghĩa, loại người này bản lĩnh không nhận khẳng định sớm đã lô hỏa thuần thanh.
Hắn thuận tay đẩy ra đám người chặn ở đầu cầu thang, để lại cho toàn bộ mọi người một bóng lưng cao lớn thần bí mà hùng vĩ.
Bạn học Salisbury cảm giác mình sắp hít thở không thông rồi.
Cứ, cứ như vậy thả tiểu tử này đi? Lola kia? Được xưng vua không ngai Capofer trong mắt không chấp nhận một hạt cát, được xưng bạo hùng nữ thần ghét gặp lưu manh nhất! Bị một nam nhân xa lạ xông vào phòng thay quần áo của cô, tựa như còn thấy được thứ không nên nhìn thấy, kết quả cứ như vậy để hắn hoàn hoàn chỉnh chỉnh đi rồi?
Cái này mẹ nó rốt cuộc là ai vậy! Giao tế thảo? Lừa dối vương?
Không thấy hắn đẹp trai kinh động toàn liên bang, cũng không thấy hắn cường tráng dọa toàn thế giới, chỉ con mẹ nó một tên lừa dối, kết quả đầu tiên là Hyman, sau đó lại là Lola…
Cái này, cái này không khoa học! Hoàn toàn không có đạo lý!
Chẳng lẽ nữ thần Lola hôm nay ăn chay?
Không ít người nhiệt huyết trào lên đầu, rất có xúc động liều mạng, cũng phải xông lên phòng thay quần áo lầu ba đi nhìn cho đã mắt, nhưng cảm nhận được khí tức bạo hùng, chung quy vẫn không dám.
Sóng gió nhỏ ở phòng huấn luyện làm Vương Trọng cũng xấu hổ tiếp tục nán lại, dứt khoát đi hội hợp với đám người Emily, hung hăng ở trong thành phố Capofer đi dạo một buổi chiều, kiến thức một chút phong thổ bên này, nếm thử thức ăn ngon của địa phương.
Làm một trong mười thành phố lớn của liên bang, thành phố Capofer không chỉ lớn, trình độ thức tỉnh của các nhân loại mới cũng rất cao, trừ có nhân tố lúc trước thời đại hắc ám trải qua chiến loạn rửa tội, cũng có một bộ phận là vì khí hậu núi cao nghiêm trọng.
Ở đoạn giữa thành thị hướng lên trên, đại khái độ cao so với mặt biển hơn ba ngàn mét bắt đầu, nhân loại bình thường ở lại đã rất ít, thậm chí tuyệt tích, độ cao so với mặt biển ý nghĩa giảm oxy máu cùng lực lượng duy độ cao tụ tập nồng đậm, trình độ phóng xạ quá nặng, ngay cả trọng lực cũng so với Thiên Kinh thành bên kia lớn hơn một chút, ở một đoạn cao nhất, thậm chí ngay cả cửa tiệm nhỏ đám người Vương Trọng đi ăn cơm, tùy tùy tiện tiện một nhân viên cửa hàng cũng là nhân loại mới.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!