Miền Tây Kinh Dị Ký - Phần 39: Quỷ Hồn Linh (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
246


Miền Tây Kinh Dị Ký


Phần 39: Quỷ Hồn Linh (2)


Bằng lủi lủi vào trong mấy hàng cây dừa kiểng rồi chuồn lẹ ra khỏi khu nghỉ dưỡng. Chín Biết thấy Bằng đang nhìn trước ngó sau thì nói:

— Đi lối này nè…
– Ông Hồng ở đâu rồi?
— Đi theo tui nè cha nội! Hỏi hỏi hoài, đang nghỉ cũng không yên với cha nữa!
Bằng bước tới một bãi đất trống, Hồng đang ở đó chờ sẵn. Vừa thấy Bằng, Hồng đã quát:
– Mẹ, xém chút nữa là tiêu đời rồi, nó tìm tới tận phòng mình ở. Tụi này hay thiệt!
– Nghề của tụi nó mà, thằng đó nhìn ngáo ngáo vậy mà đàn em đông dữ.
Chín Biết nói:
— Chỉ cần có tiền là có đàn em thôi, bây giờ anh mà có tiền thì cũng làm đại ca được vậy!
Hồng nói:
– Thôi cũng trễ rồi, mình về chỗ thằng Phong đi.
Cả hai lên xe trở về một căn nhà cấp bốn nằm giữa một khu đất vắng vẻ. Chín Biết bay vào trong căn phòng, nơi Thiên Phong đang nằm ngủ li bì trong kén. Chín Biết nói:
— Cái này thiệt sự có công hiệu không?
Bằng nấu một ấm nước sôi rồi trả lời:
– Hàng Mỹ đó bà nội!

Chín Biết hỏi:
— Nhưng cứ ngủ như vậy thì cậu Thiên Phong làm sao ăn uống gì được?
Hồng ngáp một cái rồi nói:
– Arggggg!!! Lúc ngủ thì cơ thể xài năng lượng ít lắm, có đói chết đâu mà mày sợ.
Bằng không có gì làm nên lấy laptop ra lướt web chơi, mở nhạc ầm ầm. Hồng nói:
– Mày mở mấy bài của Chế Linh nghe chơi! Thằng Đàm Vĩnh Hưng này hát mà nghe cái gì!
— Ừ, tướng nó lùn xịt mà trắng bóc, nhìn mắc cười thấy mụ nội.
– Ông không nghe nhưng người ta nghe, còn mày nữa! Nhiều chuyện!
Chín Biết bực mình:
— Ê! ấy ơi ấy, ấy chưa mua nhang cho mình đó nha ấy.
Bằng quay qua nói:
– Tao nhờ mày giúp là để cua được gái, bây giờ gái không cua được còn bị dí xém chết thì nhang khói cái gì?
Chín Biết nói:
— Thôi tôi hiểu rồi, mai mốt đừng có nhờ gì nữa nghe chưa!
Hồng đang tập trung xem cấu trúc của những mẫu tế bào mà cả hai thu thập được. Tất cả đa số đều bị chất phóng xạ làm cho mô bị phá hủy nên tạm thời chưa thể nghiên cứu được gì. Hồng lẩm bẩm:
– Cuối cùng thì quái vật, quái thú gì cũng toàn là do con người tạo ra hết.
Hồng bước vào trong căn phòng lớn ở trên lầu, mở một cái tủ bảo hiểm ra, bên trong chứa đầy các mẫu vật được ngâm dung dịch bảo quản. Anh đứng đó trầm ngâm một hồi thì nghe có tiếng nói sau lưng:
— Mấy anh thu thập mấy cái này để làm chi vậy? Tôi thấy cậu Thiên Phong khi bắt được con gì cũng cắt một miếng thịt rồi bỏ vô mấy cái hủ như vậy.
Hồng nói:
– Pháp sư mà cũng quan tâm tới mấy cái này nữa hả?
Chín Biết bay tới một cái tủ, trên đó chất đầy những bình dung dịch cỡ lớn, có cả những “con vật” mà Chín Biết chưa thấy bao giờ. Chín Biết nhìn vào cái bình lớn nhất, có chứa một con vật giống như là con ghẻ được phóng lớn trong kính hiển vi. Chín Biết thấy kinh ngạc vì kích thước của nó nên bay sát lại để nhìn, thì “HỪ” một tiếng. Hồng hù một cái làm Chín Biết giật mình:
— Trời ơi!! Ông nội ơi ông nội, con bị yếu tim ông nội ơi!
– Mày còn tim để yếu nữa hả? Thôi ra đi tao tắt đèn.
*
**
***
Khoảng một tháng sau, khi Hồng và Bằng đang ngồi coi đá banh thì có email gửi tới. Theo thông tin được báo lại thì một ngôi biệt thự ở quận NK có dấu hiệu của thế lực siêu nhiên. Bằng nói:
– Địa chỉ này không phải của tổng bộ, mà tổng bộ nào giờ đâu có thông báo cho mình kiểu này.
Hồng nhìn vào nội dung thì thấy có tệp đính kèm, mở tệp đó ra thì lập tức cả hai đều phải sửa lại tư thế ngồi. Bằng nhìn vào tấm hình mừng rỡ nói với Hồng:
– Xong cú này là mình ngon đó anh Hồng!
Hồng chồm tới xem thêm nội dung ở bên dưới email, trên đó ghi rõ tình trạng mà căn nhà đang mắc phải. Ở cuối bức email có một dấu hiệu, vừa nhìn thì cả hai đã biết người gửi email là đồng nghiệp với hai anh.
*
**
***
Bằng và Hồng xuất hiện trước căn biệt thự ở quận NK với bộ dạng rất khác biệt, cả hai đeo kính đen tròn như mấy ông thầy bói. Mặc trên người bộ quần áo Tôn Trung Sơn và đầu tóc vuốt keo bóng loáng như Châu Nhuận Phát. Cả hai bấm chuông cửa rồi đứng chờ đợi, một người phụ nữ mập mập lùn lùn chạy ra:
– Dạ, hai cậu tìm ai vậy?
Bằng liền bước lên nói:
– Tôi tới đây là vì thấy căn biệt thự này có ám chướng rất nặng…
Rầm!!!
Chưa kịp nói hết thì người phụ nữ đã đóng cửa lại làm hai người chưng hửng nhìn nhau, Chín Biết la lên:
— Trời đất ơi, con mẹ nào mà vô duyên bất lịch sự dữ vậy trời?
Cả hai quay ra định tìm phương cách khác thì một chiếc xe hơi vừa dừng lại, một cô gái xinh đẹp bước xuống xe. Bằng bỗng đứng hình khi nhận ra đó là cô gái mặc bikini vàng lần trước. Còn chưa kịp tiến tới hỏi thăm thì cả hai liền tá hỏa khi thằng móm mụn mở cửa bước ra, kế bên là cô gái đã giúp Bằng trốn vô nhà vệ sinh nữ. Đúng là oan gia ngõ hẹp, cả hai bèn nép mình quay mặt chỗ khác để tránh. Cô gái xinh đẹp liền hỏi:
– Dạ cho hỏi? Hai anh kiếm ai mà đứng trước cửa nhà tôi vậy?
Bằng nghe mùi thơm quá quyến rũ liền ngước mặt lên:
– À, tôi là…
Tên móm mụn vừa thấy mặt Bằng đã la lớn:
– Té ra là mày!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN