151.
May mà trời tối nên tôi không thấy rõ bọn họ, bọn họ cũng chẳng thấy được vẻ mặt tôi.
Mặc dù trước đây từng làm chuyện thân mật với bọn họ nhưng nếu bảo tôi chủ động banh chân ra trước mặt hai người họ quả thực rất khó.
Dù sao làm vậy vẫn tốt hơn là để bọn họ đánh nhau, ít nhất có thể khiến bọn họ giảng hòa tạm thời. Tôi nắm lấy áo mình sắp bị kéo xuống, không dám ngẩng đầu lên, tim đập loạn xạ, lí nhí nói với bọn họ: “Ta, ta sợ đau…… Lát nữa làm chậm thôi được không?”
Khương Nhược Châu lấy từ túi hành lý ra một lọ thuốc mỡ, nói bôi vào sẽ không đau nữa, khi nào tôi chuẩn bị sẵn sàng mới làm bước tiếp theo.
“Sao ngươi biết thuốc mỡ có tác dụng này?” Nghiêm Thù Lân giật lấy bình sứ trong tay y rồi cúi đầu ngửi, lạnh lùng nói, “Hiệp khách bình thường không ai chuẩn bị sẵn tình dược cả. Khương Nhược Châu, quả nhiên ngươi là đồ đạo đức giả mà.”
“Thì sao?” Y cũng chẳng giải thích mà châm chọc Nghiêm Thù Lân, “Thô lỗ làm bừa như ngươi chắc trên giường làm y đau lắm nhỉ?”
Hình như câu này chọc trúng chỗ đau của Nghiêm Thù Lân nên hắn im lặng hồi lâu mới nói: “Đó là chuyện trước kia thôi.”
Nghe Nghiêm trang chủ nói vậy, tôi nhớ lại mấy ngày ở trong trang, hắn cứ bắt tôi nhét hạt châu và ngọc thế gì đó, nói nếu không tập làm quen thì khi động phòng sẽ bị thương…… Trong truyện nói hắn không rành tìn/h dục, nhất định kiếp trước “Doãn Hoàn Từ” không có cơ hội “tập làm quen” như vậy, e là đêm động phòng chịu rất nhiều đau khổ.
Hèn gì tôi cứ cảm thấy hắn đang bù đắp cho mình.
Chẳng biết từ lúc nào quyền khống chế thân thể lại thuộc về Khương Nhược Châu kiếp trước, lúc bình tĩnh nhìn hắn rất ôn hòa lịch thiệp nhưng tính tình kém xa Tiểu Khương Nhược Châu, hễ bị kíc.h thích thì lập tức nổi giận.
Xem ra tôi chỉ có thể xoa dịu hắn mà thôi, không thể để hắn cãi nhau với Nghiêm Thù Lân nữa.
Mùi thuốc mỡ hơi nồng, giống như mật hoa vậy.
Tôi dựa vào ngực Khương Nhược Châu, gò má nóng lên, cảm nhận được ngón trỏ quệt thuốc mỡ của Nghiêm Thù Lân vạch ra c/hỗ kín của tôi, ngón tay hắn có lớp chai dày nên sần sùi thô ráp, nếu không có thuốc mỡ bôi trơn chắc chắn thành ruột sẽ bị cọ đau.
Thuốc của Khương Nhược Châu có tác dụng rất nhanh, ngón tay Nghiêm Thù Lân đâm rút trong người tôi nửa khắc, dương v*t rũ xuống giữa h/ai chân tôi lập tức ngóc lên, lỗ hậu bị thoa thuốc mỡ cũng dần ngứa ngáy nóng rực.
Khi Nghiêm Thù Lân rút hai ngón tay ra, ngón tay ướt dầm dề kéo theo tơ bạc sáng lấp lánh.
Cùng lúc đó, Khương Nhược Châu v/uốt ve nửa th.ân dưới của tôi, còn ấn ngón cái vào lỗ tiểu, kho.ái cảm thi nhau ập tới như sóng nhiệt khiến tôi chẳng còn màng đến xấu hổ nữa.
Tôi muốn bảo hắn chậm một chút nhưng môi lại bị Nghiêm Thù Lân bịt kín, Nghiêm Thù Lân vừa hôn tôi vừa bôi thêm thuốc mỡ vào lỗ nhỏ, trầm giọng nói: “Hoàn Từ, ta muốn làm ngươi dễ chịu.”
152.
Bọn họ giành nhau ai trước ai sau, chỗ phía dưới của tôi vừa ngứa vừa nóng không chịu nổi, rất muốn kẹp chân lại cho đỡ ngứa nhưng bắp đùi bị Khương Nhược Châu nắm lấy, nhịn không được bảo hắn: “Dù sao Nghiêm, Nghiêm trang chủ cũng tổ chức tiệc cưới cho ta, cứ để hắn làm trước đi……”