0h 0p 0s
Chap 2 : Điều ước của búp bê sứ...
* Sáng hôm sau,tại trường *
Ây ây ây,ấy a ấy á e in gì ưa ? ( Dịch : Ây ây ây,mấy ba mấy má nghe tìn gì chưa ? ) Mới sáng đến lớp mà con nhỏ Uyên Tử đã chạy và đến nhóm hỏi mà không thèm cất cặp cất sách gì hết trơn.Trên mồn thì còn ngập nguyên cái bánh mì cơ chứ.
Uầy uầy,má bỏ cái bánh mì ra hẵng nói…nhìn thấy gớm à.Mà má nói tin gì cơ ? – Nhỏ Mĩ Linh
Ừa thì chuyện là,hôm qua á.Nghe nói Trúc Lam đã nhảy lầu tự sát rồi cơ!! – Uyên Tử
Ôi dời,làm người ta tưởng tin gì hay lắm…Chứ cái tin đấy cả lớp nó biết rồi.- Nhiên Y
Mà nghe nói á,mấy hôm trong bệnh viện,đêm nào cậu ấy cũng mơ,rồi hết lẩm bẩm linh tinh lại la hét om sòm trong bệnh viện cơ. – Mĩ Linh
Uầy vậy cơ á…Chắc là cậu ấy gặp mấy cái ác mộng khủng khiếp lắm nhỉ ? – Uyên Tử
Mà hình như là cái vụ tự sát đấy ý,người ta cũng chẳng điều tra hay sao đâu…Biểu hiện của cậu ấy như vậy bác sĩ cho là người bị thần kinh nên cũng chẳng ai làm gì được…- Ngôn Thái
Hazz,vậy là cả hai người trong lớp mình đều đã chết rồi,hết cuộc điện thoại kì lạ lại đến vụ ác mộng mà nó lại đều diễn ra vào buổi đêm,thật đúng là trước giờ mấy cái đây vẫn chẳng phải điều tốt đẹp gìn mà…Chẳng biết truyện này còn tiếp tục đến thế nào nữa… – Ngô Hàn
* Reng reng reng *
Cả lớp điểm danh coi nào…Mà…mấy anh chị kia vào lớp rồi đấy,không thích học à ? Thích nói thì biến ra ngoài mà nói.Mau lên. – Cô giáo dạy tiếng anh này trước giờ vẫn vậy mà…bước vào lớp một cái là lại điểm danh điểm danh rồi lại moi đủ thứ ra nói…khó chịu.
Thôi,thôi vào lớp rồi mấy ba mẹ ơi.Ngồi vào chỗ coi nào!Không lại bị con mẹ kia chửi chết đấy.- Mĩ Linh
Nài,nài cái lớp này tôi vừa mới nghe chị nào nói tôi là con mẹ ý nhỉ ?
Không có ai nói gì đâu,bắt đầu vào lớp đi ạ.- Mĩ Linh
Coi như lần này tôi bỏ qua.À mà,cả lớp nghe nói nè : Hôm nay cả trường ta sẽ về sớm,bỏ 2 tiết cuối nha vì các thầy cô hôm nay bận họp về vài chuyện sảy ra gần đây.
Yeahhhhhhhhhhh. – Cả lớp
Các cô cậu nghe nghỉ về sớm là thích quá cơ nhỉ ? Thôi,bắt đầu vào tiết học nào…
~~~ Tua ~~~
* Reng reng reng *
Cả lớp tan học,chiều nay lớp ta cũng nghỉ nha…nhớ về nhà làm bài tập đầy đủ!!
Tiếng chuông tan học đã vang lên.Cả trường đã gần như là về hết,tôi thấy…
Ủa,cậu chưa về à ? Sạo lại đứng đây một mình ? – Ngô Hàn
À,mình còn đang đứng đây đợi mẹ đến đón.Mà…ai nói với cậu là mình đứng có một mình vậy ? Mình có đứng chung với Tiểu Nhi nè…hem thấy hả ?Mà,con Tiểu Nhi này rất quan trọng đối với mình,nó theo mình từ hồi tiểu học đến giờ lận đó.Đây là món quà quý giá nhất mà mình được tặng vào hồi sinh nhật năm 7 tuổi! – Nhã Yên
Từ năm 7 tuổi cơ á ? Cậu giữ nó lâu vậy sao ? – Ngô Hàn
Ùm,vì nó rất rất là quý giá đối với mình mà ^^.À mà mẹ mình đến đón rồi kìa…bye nha mình về trước đây. – Nhã Yên
* Sáng hôm sau,trong giờ ra chơi *
Mọi ra chơi tôi đều để ý đến các bạn,mọi người đều hết chơi rồi lại bàn tán các thứ,đi oánh nhau cũng toàn chơi hội đồng à.Chỉ có duy nhất mình cậu ấy,không có một người bạn nào khác,chỉ suốt ngày lẩn quẩn chơi cùng con búp bê mà thôi.Tôi đã đến gần và hỏi…
Ây,Nhã Yên nè,cậu thật sự chẳng có người bạn nào ngoài nó à ? – Ngô Hàn
Ùm đúng vậy vì như đã nói mình rất yêu quý nó mà…Giá như mình có một điều ước thì mình sẽ ước cho Tiểu Nhi có thể nói chuyện và cử động như người bình thường để chơi với mình.Mình rất muốn nó trở thành một con người,một con người thật sự. – Nhã Yên
* Bộp *
Ai da…cho mình xin lỗi nha không cẩn thận va trúng bạn rồi …Mà bạn có sao không ? – An Di
À,mình không sao đâu nhưng…thôi chết,búp bê của mình bị rơi xuống hồ mất tiêu rồi…
Con búp bê bị rơi xuống hồ rồi sao ? Còn những lời nói khi nãy của Nhã Yên nói nữa,liệu điều ước này sẽ biến thành sự thật ? Và liệu nó có mang theo một điều may mắn,kì tích hay là sự chết chóc.Rốt cuộc điều ước này sẽ gây ra hậu quả như thế nào ?
Mời mọi người đón xem chương tiếp theo : Điều ước của búp bê sứ (2)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!