1 CON ĐĨ CÒN TRINH (full)
Phần 1
– Cô cởi đồ ra đi.
Nó trân mắt nhìn hắn, gương mặt không gợn chút cảm xúc nào đủ để có thể gọi tên, rồi nhẹ nhàng cởi bỏ bộ đồ đang mặc trên người, nằm xuống nệm. Khi cơ thể của hắn phủ lên nó, nó vẫn nhìn hắn một cách vô hồn như vậy, và điều đó làm cho hắn không hài lòng
– Cô cất cái ánh mắt đó đi. Khó chịu quá.
Nó quay đầu sang một bên, rồi nhắm mắt, chịu cả sức nặng của hắn đè lên thân thể, lẫn tâm trí nó.
Ngủ với một con đĩ.
Việc ấy hắn đã làm hơn chục lần và lần nào cũng thành thục, đạt được cái mà hắn muốn, rồi thì đứng dậy, nhìn con đĩ vẫn còn đang nằm trên giường, trâng tráo tỏ ra e thẹn, kéo nhẹ cái mền che ngang tấm thân trần rũ rượi. Hắn cười khẩy. Một con đĩ có thể vì 10 đồng bạc cắc mà trở thành món đồ chơi trong tay đàn ông, thì vờ vịt e thẹn làm chi cho bọn đàn ông thêm khinh bỉ?
Đầu óc vu vơ nghĩ đến những chuyện ấy, hắn chợt nhận ra có thứ gì đó ở nó không giống những lần trước hắn ngủ cùng một con đĩ. Thứ gì đó cản trở. Hắn nhìn mặt nó. Nó vẫn đang quay mặt sang một bên, đôi mắt nhắm nghiền, bờ môi nhỏ hé mở để lộ ra hàm răng đang cắn chặt. Nó đang đau đớn.
Một thằng khách làng chơi có cần phải quan sát con đĩ của mình cảm thấy thế nào trong cuộc truy hoan không? Không cần! Vì hắn là người bỏ tiền ra để chơi và vui chứ nó không phải là kẻ nhận được tiền để được yêu thương, trân trọng. Thế nên hắn vẫn tiếp tục làm công việc của mình, như đã làm hàng chục lần trước đây. Cảm xúc, đau đớn của một con đĩ không đủ sức kiềm hãm cơn động tình của giống đực
Khi đã trút cả sinh lực vào cơ thể đàn bà của nó, hắn ngã người ra giường, thở hồng hộc và nhìn lên ánh đèn vàng vọt của căn phòng khách sạn đắt tiền. Nó, một con đĩ xinh đẹp được bọn đối tác tặng hắn thay lời cảm ơn cho những mức thỏa thuận dễ dãi mà hắn đã chấp thuận. Đàn bà, với hắn, ngoài cái chức năng làm vợ, làm mẹ, thì còn có thể dùng làm “quà”. Đàn bà lắm điều!
Hắn đứng dậy vào nhà tắm, mở vòi sen để dòng nước âm ấm chảy dọc cơ thể, cảm nhận sự dễ chịu của cơn thỏa mãn dục tính vừa trải qua. Lau khô người, hắn quấn chiếc khăn tắm rồi bước ra phòng ngoài. Nó đã đứng dậy sẵn, vội bước vào nhà tắm khi hắn vừa bước ra. Có lẽ hắn sẽ như những lần trước, bảo nó có thể về trước để kiếm thêm vài người khách, trả lại cho hắn cái không gian sang trọng của căn phòng khách sạn mà hắn không muốn có mùi của một con đĩ làm ô uế. Nhưng hắn đã không thể làm vậy, vì kịp nhìn thấy một thứ.
Một giọt máu.
Một giọt máu nằm trơ trọi giữa tấm drap giường trắng tinh, đỏ rực như bông hoa giữa nền tuyết trắng xóa. Hắn chợt nhớ lại khuôn mặt nó khi nãy. Cái nhăn mày, hàm răng cắn chặt, và đuôi mắt ươn ướt, cùng lời của bọn đối tác, “bảo đảm anh sẽ bất ngờ”. Có lẽ nào…
– Cô còn trinh? – Câu đầu tiên hắn hỏi khi nó bước ra khỏi phòng tắm.
Nó nhìn hắn, bối rối như đang cố chọn một thứ cảm xúc phù hợp để trưng lên mặt trong tình huống này.
– Không… vài phút trước đây thì đúng là tôi còn trinh. – Cuối cùng nó lại chọn khuôn mặt trơ lì cảm xúc khi lột bỏ bộ đồ ban nãy.
– Một con đĩ còn trinh trắng? – Hắn nhướn mày hỏi, như thể cái điều hắn vừa hỏi nó là điều kỳ lạ nhất trên cuộc đời này.
– Một con đĩ thì không được quyền còn trinh sao?
Hắn giật mình. Ngay cả trong từ điển tiếng Việt hay bất cứ cái định nghĩa nào về Đĩ, có bao giờ người ta quy định rằng, một con đĩ thì không được phép còn trinh trắng? Hay cái lằn ranh mong manh giữa Đĩ và Không Đĩ vốn dĩ chỉ là cái chữ Trinh đeo bám kiếp đàn bà hơn ngàn năm nay?
Thấy hắn đơ ra, nó cười khẩy, nụ cười nhếch mép mà hắn hay quẳng cho những con đĩ từng ngủ với hắn nay được nó quẳng thẳng vào mặt hắn. Hắn im lặng, cảm giác mặt nóng ran như có ai vừa tát hắn một cú đau điếng, rồi hắn nói với nó, giọng đầy bực dọc.
– Cô ra khỏi phòng đi, xong việc của cô rồi. Muốn đi đâu thì tùy.
Nó lại cười, nụ cười nhếch mép khó hiểu của một con đĩ. Và nó đi, biến mất khỏi căn phòng khách sạn sang trọng. Để lại hắn trằn trọc với những giấc mơ không hình hài. Trong giấc mơ nào đó, giọt máu trên giường mà nó để lại bỗng dưng lan rộng, hóa thành một vũng lầy nhớp nháp, hắn vẫy vùng trong đó, cố ngoi lên tìm cho mình con đường sống. Nó vẫn đứng đó, nhìn hắn và cười khẩy.
*
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!