100 Cách Cưng Vợ - Chương 785-2: Đại kết cục
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
969


100 Cách Cưng Vợ


Chương 785-2: Đại kết cục


Tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, Bùi Dục hít sâu một hơi, đi đến trước sofa dắt tay Tịch Giai Giai qua, cẩn thận dẫn cô đi vào chính giữa trái tim.

Buông tay cô ra, Bùi Dục đứng bên ngoài, hít sâu hai lần, cuối cùng mới mở miệng: “Tháo xuống đi.”

Tịch Giai Giai đã sớm không đợi nổi, cô đưa tay tháo mảnh vải kia xuống, lúc nhìn rõ tất cả mọi thứ, hoàn toàn ngơ ngẩn.

Một đống nến lớn vây quanh cô, du thuyền gần như biến thành màu trắng, nhìn bong bóng, cánh hoa, còn có khăn trải bàn, champagne ngâm trong thùng đá cách đó không xa, kích động, kinh ngạc, tim đập nhanh,… Tất cả đều không đủ hình dung tâm trạng của cô vào giây phút này.

Thảo nào gần đây anh cứ luôn về trễ, thảo nào anh… Tịch Giai Giai gần như lập tức đỏ vành mắt, chú ý tới những khuôn mặt thân quen ở xung quanh, càng không nói nổi một lời.

Mà càng khiến cô kinh ngạc là, một giây sau, Bùi Dục bỗng lấy một bức thư từ trong túi ra, đọc lên: “Giai Giai, đây là ngày thứ 125 anh và em yêu nhau, tuy thời gian không lâu, nhưng đối với giống như đã qua một thế kỷ, khoảnh khắc anh nhìn thấy em, anh đã biết, em nhất định sẽ là một sự tồn tại đặc biệt đối với anh. Cho dù lúc ban đầu không được tốt đẹp, nhưng sau này ở chung, em khiến anh phát hiện rằng, hóa ra trên đời này thật sự có một tình yêu chân thật thuần khiết…”

Đọc đến đây, cậu Bùi từ trước đến nay không chút hồi hộp vậy mà giọng nói hơi run rẩy, anh không thể không dừng lại một chút, điều chỉnh một chút lại đọc tiếp: “Từ trước đến giờ anh không tin mình sẽ yêu thương ai đó, cũng không tưởng tượng nổi dáng vẻ bước vào hôn nhân là thế nào, nhưng bởi vì có em, anh bỗng nhiên mong chờ cuộc sống trong tương lai. Em vẫn luôn nói bản thân rất bình thường, so với anh như là người của hai thế giới, nhưng đối với anh, em là ánh sáng chiếu rọi cả thế giới của anh, không có em anh không tưởng tượng nổi mình sẽ phải sống tiếp ra sao. Cho nên hôm nay, anh trân trọng cầu hôn em, em… có bằng lòng gả cho anh không?”

Lời nói như vậy, cảnh tượng như vậy, Tịch Giai Giai đến mơ cũng chưa từng mơ thấy, mặt biển phía xa xa dường như cũng trở nên không chân thật.

Nhưng tất cả lại thật sự xảy ra trước mắt.

Sau khi nói lời cầu hôn xong, còn có đầu gối anh, chân trái quỳ xuống đất, anh lấy nhẫn cưới đã sớm chuẩn bị ra, mở cái hộp nhung màu đen ra, bên trong là một chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh như những vì sao.

Trong suốt, tinh xảo, ánh sáng phản xạ dưới ánh đèn làm lòng người rung động.

Anh ở đây cầu hôn với mình ư, cầu hôn…

Đầu óc Tịch Giai Giai vô cùng rối loạn, nước mắt đã sớm một bước mà rơi ra, Bùi Dục cứ vậy mà quỳ gối chờ tại chỗ, chờ cô đưa ra một câu trả lời chắc chắn.

Chỉ là thời gian chậm rãi trôi qua, nhân vật nữ chính đứng ở giữa một chút phản ứng cũng không có, lúc đầu anh còn có thể mạnh mẽ bình tĩnh, dần dần, Bùi Dục hơi không chịu nổi.

Không nói tiếng nào là ý gì, chẳng lẽ cô không muốn gả cho mình?

Không thể nào đâu, còn đỡ một dao cho anh, sao lại không muốn gả cho anh chứ?

Nửa phút ngắn ngủi, trong đầu Bùi Dục đã suy diễn vô số khả năng, ngay vào lúc anh cảm thấy mình sắp không nhịn được mà đứng lên, cưỡng ép kéo người vào trong lòng, cô gái vẫn không lên tiếng cuối cùng cũng chậm rãi mở miệng.

Mắt đỏ hồng, giọng nghẹn ngào, đáng thương nói: “Em không đồng ý với anh.”

Lập tức, bầu không khí trên cả du thuyền cứng lại, Bùi Dục không thể tin vào tai mình, mà ngay cả đám bạn bè thân thuộc đứng bên cạnh cũng ngây người.

Đây, đây là tình huống gì?

Bùi Dục lên tiếng cầu hôn lại bị từ chối?

Chuyện này đoán chừng cũng chỉ có thể xảy ra trên người Tịch Giai Giai. Da mặt dày hiếm khi xấu hổ của Bùi Dục hơi nóng lên: “Vì sao?”

“Em đồng ý anh xong, anh đổi ý thì làm sao bây giờ?” Tịch Giai Giai nhếch miệng: “Trước kia cũng không phải chưa từng có.”

Bùi Dục: “…”

Được, vậy là xem anh như thằng đàn ông tồi.

Chỉ là cầu hôn vẫn phải cầu hôn, chỉ có thể quỳ trên mặt đất kiên nhẫn dịu dàng giải thích với cô: “Đồng ý lời cầu hôn xong thì em sẽ kết hôn với anh, sao có thể nói đổi ý là đổi ý được.”

Tịch Giai Giai nhìn người quỳ ở đó, hiển nhiên hơi không đồng ý với câu trả lời này.

Bùi Dục cũng đoán được là cô mượn thời cơ làm khó dễ mình, hiểu được suy nghĩ nho nhỏ của cô gái, cố gắng chiều chuộng: “Cục cưng, em chấp nhận anh đi, nhiều người nhìn như vậy, đầu gối anh cũng đau rồi.”

Tịch Giai Giai rất muốn làm giá mà để anh quỳ thêm một lát nữa, nhưng vừa nghe tiếng anh quỳ xuống cầu xin thì lại bất giác mềm lòng.

Bùi Dục chớp thời cơ: “Lấy anh nhé, được không?”

Nước mắt dường như chảy ra hết, vẫn như trước có thể nhìn ra dáng vẻ hạnh phúc, Tịch Giai Giai cuối cùng cũng vươn tay ra, khóc sướt mướt: “Được.”

Bùi Dục đứng dậy bước nhanh về phía cô, giống như chạy tới, anh đeo nhẫn vào tay cô, vững chắc, kiên định.

Trong lòng như được lấp đầy, Bùi Dục nắm tay cô đặt lên môi khẽ hôn xuống: “Giờ em đã là người của anh, cuối cùng cũng không chạy thoát.”

Tịch Giai Giai hít mũi một cái, oán trách mà trừng mắt liếc anh: “Chỉ có anh chạy đi, em chưa từng chạy.”

“Dạ dạ dạ.” Bùi Dục liên tục gật đầu, cười hèn mọn ôm người vào lòng, kê sát tai cô khẽ nói: “Vợ anh nói gì cũng đúng.”

Một tiếng “vợ” lại khiến Tịch Giai Giai lập tức đỏ mặt, nói không nên lời.

Sau khi cầu hôn, Bùi Dục lại kêu đầu bếp chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến, người trên du thuyền đều quen biết nhau. Tối nay Bùi Dục rất vui, uống thỏa thuê, qua ba vòng rượu, đàn ông thì ngồi nghỉ trên boong tàu, nhìn phụ nữ nói chuyện phiếm ở trong, cảm giác thanh thản và hạnh phúc phát ra từ sâu trong lòng.

Lục Hi gọi Thẩm Dĩnh lên tầng hai, hôm nay Thẩm Tiếu ở nhà, sợ cậu bé bị cảm nên không cho đến đây.

Lúc này vậy mà hiếm khi có được một thế giới riêng nho nhỏ của hai người.

Thẩm Dĩnh nhìn ánh đèn le lói ngoài bến tàu, đáy lòng cũng như được chiếu sáng, hơi than thở: “Thật hi vọng Mã Thiên Xích và Đường Uyển có thể thuận lợi bước đến hôn nhân.”

Lục Hi ôm cô từ phía sau: “Chắc chắn rồi.”

Giọng điệu anh vô cùng kiên định, Thẩm Dĩnh không khỏi bật cười: “Sao anh biết?”

Không ngờ, người này không cần nghĩ ngợi liền nói ra một câu vô cùng cảm động: “Bởi vì người có tình ý rồi sẽ về bên nhau thôi…”

Thẩm Dĩnh kéo dài giọng “ồ” một tiếng: “Lời này không giống như lời anh sẽ nói nha.”

“Em cứ xem như là anh vui mừng thay Bùi Dục đi, đêm nay đừng nghĩ nhiều như vậy.” Lục Hi có chút hơi rượu tròn người, cả người đều thả lỏng.

Lúc này, gió biển thổi, ôm lấy người phụ nữ mình yêu thương, anh thậm chí hi vọng thời gian trôi chậm hơn chút, chậm hơn chút nữa.

Thẩm Dĩnh cũng vậy, mấy năm nay từ gặp nhau, quen biết nhau, hiểu nhau, đến giờ con cũng đã lên tiểu học, tất cả giống như chỉ xảy ra trong chớp mắt, phảng phất như một giống mộng Hoàng Lương đẹp đẽ.

Người và chuyện xung quanh, theo thời gian trôi đi, tất cả mọi người đều đã tìm được hạnh phúc của riêng mình, hôm nay ngay cả Bùi Dục cũng có nửa còn lại, đời người bước vào giai đoạn mới, cảm giác này khá kỳ diệu.

Có hạnh phúc, cũng hơi mong đợi.

“Hi, chúng ta sẽ luôn ở bên nhau chứ?” Tình cảnh này, cô thế mà cũng không nhịn được hỏi một câu như vậy.

Lục Hi ôm chặt cô vào lòng: “Đúng vậy.”

Một câu trả lời vô cùng kiên định, khiến suy nghĩ có chút trôi xa của Thẩm Dĩnh lập tức yên tĩnh lại.

Hai người cứ như vậy lẳng lặng đứng ở tầng hai nhìn ngọn đèn xa xa, thỉnh thoảng có thể nghe được dưới lầu truyền đến tiếng nói cười.

Bỗng nhiên, giọng Bùi Dục bay vào lỗ tai: “Anh Lục Hi với chị dâu đâu rồi.”

“Không biết nữa, có phải đã vào trong rồi không?”

Thẩm Dĩnh cong môi, xoay người nhìn người đàn ông phía sau: “Đi thôi, tìm chúng ta kìa.”

Cô cất bước chuẩn bị rời khỏi, lại bị Lục Hi kéo lại, ngẩng đầu liền đụng phải một đôi mắt còn sáng hơn những vì sao trên trời.

Đôi tròng mắt đen láy như cất giấu một dải ngân hà, ánh lên chút yêu thương, đan xen vô số dịu dàng, anh đưa tay xoa mặt cô, cúi đầu hôn xuống: “Đời này có thể gặp em, thật tốt quá.”

Thẩm Dĩnh cười thản nhiên: “Em cũng vậy.”

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ đến đây, xin chân thành cảm ơn mọi người.Thả tim.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN