100 Mẩu Chuyện Cổ Đông Tây
68. Quên Đau Khổ Để Cứu Dân
Sau khi Timôphan bị chém chết, đa số nhân dân xứ Côranhtơ mừng là đã trừ được một tên ác ôn, nhưng có một số người lại lên án Timôlêông là đã giết anh.
Khi Timôlêông về thăm mẹ, thì bà mẹ đuổi đi và mắng nhiếc là đã giết con cả của bà.
Đau khổ, ông về ẩn ở một nơi thôn dã, không tiếp xúc với những người đã cùng chiến đấu trước kia. Trong hai mươi năm, ông chỉ lang thang ở những nơi cô tịch.
Song xứ Xiraquidơ ở đảo Xixin là nơi mà chính ông đã xây dựng nên, đương ở dưới quyền đàn áp của tên bạo chúa Đơnít con. Nhân dân Xiraquidơ năn nỉ cầu xin Timôlêông về giải phóng cho họ.
Timôlêông liền chỉ huy một đạo quân đến đánh tên bạo chúa. Đơnít con thua, ông tha tội chết cho y và cho về sống ở Côranhtơ.
Sau đó, khi quân xứ Cáctagiơ xâm chiếm đảo Xixin, Timôlêông lại đánh tan đạo quân xâm lược và đuổi chúng ra khỏi đảo. Trong đảo, còn có kẻ bạo chúa nào, Timôlêông cũng diệt bằng hết, rồi tổ chức lại đời sống cho nhân dân Xiraquidơ, khiến cho địa phương này trở thành phồn vinh. Nhưng những thành tích không làm giảm tính khiêm tốn của ông.
Sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ, Timôlêông đã xin từ chức, trở về sống một cuộc đời giản dị, được mọi người kính mến. Lúc về già, ông bị mù, nhưng ông vẫn được nhân dân chăm sóc và yêu quý đến phút cuối cùng, vì họ coi ông như một người cha của họ.
Timôlêông là một trong hai người (*) mà nhà viết sử Pluytáccơ coi là mẫu mực về đạo lí và đức hạnh.
Sau khi Timôphan bị chém chết, đa số nhân dân xứ Côranhtơ mừng là đã trừ được một tên ác ôn, nhưng có một số người lại lên án Timôlêông là đã giết anh.
Khi Timôlêông về thăm mẹ, thì bà mẹ đuổi đi và mắng nhiếc là đã giết con cả của bà.
Đau khổ, ông về ẩn ở một nơi thôn dã, không tiếp xúc với những người đã cùng chiến đấu trước kia. Trong hai mươi năm, ông chỉ lang thang ở những nơi cô tịch.
Song xứ Xiraquidơ ở đảo Xixin là nơi mà chính ông đã xây dựng nên, đương ở dưới quyền đàn áp của tên bạo chúa Đơnít con. Nhân dân Xiraquidơ năn nỉ cầu xin Timôlêông về giải phóng cho họ.
Timôlêông liền chỉ huy một đạo quân đến đánh tên bạo chúa. Đơnít con thua, ông tha tội chết cho y và cho về sống ở Côranhtơ.
Sau đó, khi quân xứ Cáctagiơ xâm chiếm đảo Xixin, Timôlêông lại đánh tan đạo quân xâm lược và đuổi chúng ra khỏi đảo. Trong đảo, còn có kẻ bạo chúa nào, Timôlêông cũng diệt bằng hết, rồi tổ chức lại đời sống cho nhân dân Xiraquidơ, khiến cho địa phương này trở thành phồn vinh. Nhưng những thành tích không làm giảm tính khiêm tốn của ông.
Sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ, Timôlêông đã xin từ chức, trở về sống một cuộc đời giản dị, được mọi người kính mến. Lúc về già, ông bị mù, nhưng ông vẫn được nhân dân chăm sóc và yêu quý đến phút cuối cùng, vì họ coi ông như một người cha của họ.
Timôlêông là một trong hai người (*) mà nhà viết sử Pluytáccơ coi là mẫu mực về đạo lí và đức hạnh.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!