12 chòm sao - Đường Ngọt Cao Trung - Chương 13+14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


12 chòm sao - Đường Ngọt Cao Trung


Chương 13+14


“Nhân Mã học tỷ…”

Trương Cự Giải ngạc nhiên vì người xuất hiện sau cánh cửa lại là Nhất Nhân Mã mà không phải Mộc Sơn Xử Nữ, nhất thời không thích ứng được. Tại sao Nhất Nhân Mã lại ở đây chứ?

“Cự Giải à?”
Ngay phía sau Nhất Nhân Mã, Mộc Sơn Xử Nữ cũng theo đó lộ ra, dáng vẻ vẫn luôn ung dung như vậy?
Cửa phòng nghỉ giáo viên vẫn mở, Trương Cự Giải có thể thuận tiện nhìn vào trong, không có ai cả. Tình huống gì đây? Tại sao học tỷ Nhất Nhân Mã lại xuất hiện ở đây? Còn cùng Mộc Sơn Xử Nữ một trai một gái ở chung một phòng như vậy? Nghĩ tới vấn đề này Trương Cự Giải thật muốn đau đầu, không được nghĩ nữa, càng nghĩ sẽ càng khó chịu.

Mộc Sơn Xử Nữ thấy Trương Cự Giải cũng không cảm thấy bất ngờ. Từ khi vào trường, cô bé này tới chỗ anh nhiều như vậy, nhất là từ khi năm học mới bắt đầu, anh cũng thành thói quen tiếp đón cô. Thấy cô trên tay ôm hộp giấy lớn, Mộc Sơn Xử Nữ nhận ra lí do vì sao Trương Cự Giải lại tới tìm anh vào lúc này. Nhưng mà hình như tới vào lúc này không ổn? Nhưng nghĩ thế nào cũng không ra điểm không ổn, rốt cuộc là tại sao anh lại cảm thấy không ổn.

“Để tôi giúp.”

“Thùng lớn như vậy, có gì vậy?”
Nhất Nhân Mã đứng nép sang một bên để tiện cho Mộc Sơn Xử Nữ đón lấy thùng bìa lớp từ Cự Giải.

“Cái này ? Thì cũng phải đưa em rồi.”
…………………………..

Chương 14:

Mộc Sơn Xử Nữ ôn nhu cười.
Nhất Nhân Mã nghi hoặc nhíu mày, song trực tiếp vươn tay ra mở thùng, khuôn mặt bỗng chốc trở nên rạng rỡ, miệng nói hai tiếng cám ơn. Đây chính là số hạc mà cô đã nhờ Mộc Sơn Xử Nữ xếp giúp cho dự án từ thiện này. Cách đây không lâu, trường đại học của cô có tổ chức một dự án từ thiện cho trẻ em có hoàn cảnh khó khăn ở viện mồ côi B ngoài thành phố. Cô đã đi thực tế một lần, nơi này điều kiện không tốt do không được nhận nhiều trợ cấp từ chính phủ, chủ yếu chỉ là tự cung tự cấp, cơ sở vật chất cũng đã xuống cấp. Cô không biết phải làm thế nào, bên cạnh việc cung cấp nhu yếu phẩm, bất chợt cô lại nghĩ tới việc trang trí lại nơi này, bèn kể chi tiết kế hoạch này cho Mộc Sơn Xử Nữ. Cách đây mấy ngày, Mộc Sơn Xử Nữ cũng có nhắn tin với cô về công việc của mình rất bận nên đã nhờ học sinh trong trường xếp giúp. Chỉ là không ngờ tới lại là đàn em Trương Cự Giải.

Trước cảnh cười cười nói nói kia giữa Mộc Sơn Xử Nữ và Nhất Nhân Mã, Trương Cự Giải chỉ đứng một bên quan sát. Vốn sẽ không có gì…đó là nếu như cô không hề nhìn thấy nụ cười kia của Mộc Sơn Xử Nữ. Trương Cự Giải tay bấu chặt gấu áo, tâm tình trở nên hỗn độn. Cô vui vẻ mà tới tìm Mộc Sơn Xử Nữ, cũng lại vì tới tìm Mộc Sơn Xử Nữ mà khó chịu trong lòng.

***

Trương Kim Ngưu đi lại trong siêu thị, đi qua khu đồ ăn vặt không kìm chế được mà lấy thật nhiều. Trong lòng Trương Kim Ngưu tự nhủ đây không phải là một mình cô ăn, cô sẽ đem về chia cho mọi người. Hừm… Nhưng nếu chia cho mọi người thì cũng nên mua nhiều hơn chứ nhỉ. Nghĩ là làm, Trương Kim Ngưu không ngần ngại đi tới đi lui xếp đồ vào giỏ hàng mình.

“Giỏ đồ này là thế nào?”

Vũ Đại Song Tử nghi hoặc nhìn vào xe đẩy của Trương Kim Ngưu, rõ ràng là rất đầy, rất nhiều thứ, nhưng nhìn từ đầu tới cuối chỉ có thấy đồ ăn vặt. Đây mới là mục đích của Trương Kim Ngưu khi nửa đêm bất chấp cô giáo quản thúc mà gõ cửa phòng cậu gây náo loạn cả tầng kí túc? Học cùng Trương Kim Ngưu lâu như vậy, cậu vẫn chẳng thể lí giải nổi cái tính cách năng nổ thừa năng lượng của cô? Nhớ tới chuyện đêm qua mà lại đau đầu. Phòng của cậu vì có hội trưởng hội học sinh Hồ Thiên Bình nên giờ giấc rất quy củ. Ngoại trừ những lần ôn kiểm tra ra thì chưa đến 11 giờ đếm cả phòng đã bị tắt đèn tối thui rồi. Tuy là vậy nhưng cậu và đàn anh Thạch Hải Thiên Yết không phải là người có thói quen đi ngủ sớm nhưng bọn họ vẫn có thể đảm bảo giờ giấc. Vẫn đúng giờ là ai về giường nấy, tắt đèn tối um, còn lại ai làm việc người nấy, không gây ồn là được. Ấy vậy mà Trương Kim Ngưu này đã hơn 12 giờ đêm, Vũ Đại Song Tử tắt điện thoại chuẩn bị đi ngủ thì lại bị cô thất thanh gõ cửa làm loạn. Tất cả chỉ vì muốn rủ cậu đi siêu thị mua nhu yếu phẩm. Cậu lúc đấy vì tránh gây phiền mà đồng ý luôn cho nhanh.

“Cậu không thấy mình cần kiếm những thứ thực phẩm bổ dưỡng hơn à?”

“Xì, cậu nói như chị Ma Kết vậy..”
Trương Cự Giải lầm bầm. Nhìn vào giỏ hàng nhỏ của Vũ Đại Song Tử, cậu thật sự chỉ mua những thứ cần thiết. Nhàm chán chết. Mà cũng đúng thôi. Tên Vũ Đại Song Tử này đang là người mẫu nổi tiếng, quản lí nhất định sẽ yêu cầu cậu ta giữ dáng, sao có thể ăn lung tung để béo múp lên chứ. Cái này sao cô lại cảm thấy rất giống học tỷ Mộc Viên Ma Kết nhỉ? Trong phòng của cô, Mộc Viên Ma Kết chính là một người chị gái rất ân cần quan tâm tới mọi thứ, nấu ăn, giặt giũ, dọn phòng, chăm sóc sức khỏe, tất cả vấn đề của ba người Trương Kim Ngưu, Trương Cự Giải , Mộc Viên Ma Kết đều được hội phó hội học sinh Mộc Viên Ma Kết xử lí rất tỉ mỉ. Cũng vì sự ân cần này của Mộc Viên Ma Kết mà cô cũng cảm thấy đỡ nhớ nhà hơn. Dù gì thì lâu không được về nhà cũng sẽ nhớ cha mẹ. Nhắc tới Mộc viên Ma Kết, không biết cô đang ở đâu nhỉ?

***

Hồ Thiên Bình đọc tin nhắn dài dằng dặc hiển thị trên màn hình máy tính, chân mày nhíu chặt tưởng chừng như sắp chạm vào nhau. Cuối dòng tin nhắn còn ghi rõ tên hệt như kiểu viết thư tay, một cái tên ngắn gọn nhưng lại khiến cậu xoắn não cả tháng nay – Xà Phu.
Cách đây một tháng, đúng, ngày hôm nay chính là tròn một tháng kể từ rắc rối hoa hoét của Mộc Viên Ma Kết xảy ra. Hồ Thiên Bình quan sát thấy Mộc Viên Ma Kết vì chuyện này mà phiền muộn nên quyết định không để yên, phát hiện ra người tặng chính là một nam sinh trường khác, họ Xà tên Phu.Nhưng hẹn gặp thế nào cũng không được, bất quá cậu phải tìm tới Thạch Hải Thiên Yết, nhờ đám tay chân của cậu ta ‘bắt người’. Không hiểu bắt kiểu gì, lúc cậu hẹn được Mộc Viên Cự Giải, đi vào căn phòng đã giao hẹn trước thì lại thấy Xà Phu tím bầm một bên mắt, người bị trói trên ghế. Bọn côn đồ này… Hồ Thiên Bình nghĩ nếu không phải lần này nhờ vả thì cậu đã tố bọn họ lên ban giám hiệu luôn rồi. Ba người ba mặt một lời nói chuyện với nhau. Xà Phu trước mặt nói chuyện rất đường hoàng, nhưng vẫn không giấu đi vẻ kênh kiệu của mình, không hổ là cậu ấm nhà nhiều tiền. Mộc Viên Ma Kết cũng thẳng thắng nói ra mình không thích như vậy, tên này cũng đồng ý không làm phiền cô nữa. Nhưng Mộc Viên Ma Kết vì phi vụ ‘bắt người’ kia của cậu mà giận cậu lâu như vậy. Nay con rắn kia lại quay lại, tại sao cứ quấn lấy Mộc Viên Ma Kết không buông thế. Trong thư kia hắn gửi cho cậu còn nói cái gì mà “Mộc Viên Ma Kết chính là tình yêu chân chính” của đời hắn. Cái gì mà tình yêu chân chính? Không tình yêu chân chính này thì tình yêu chân chính khác? Cuộc sông thiếu gì chân trời ?

“Thiên Bình? Hồ Thiên Bình! Hồ Thiên Bình! Hồ Thiên Bình!”

Hồ Thiên Bình giật mình, bấy giờ mới nhận ra Mao Bảo Bình đang ở trước mặt mình, mặt rất hoảng hốt.

“Em trai cậu về nước rồi!”

Vương Thiên Nhị Song Ngư ỉu xìu nhìn Trương Cự Giải hậm hực đánh cầu với cô. Trương Cự Giải mấy ngày nay không hiểu sao tâm tình lại tệ như vậy, cô hỏi lí do thì bảo là không có gì, rủ đi ăn cũng không được, nhắc tới thầy Mộc thì lại quay ngoắt chuyển chủ đề, ngay cả tiết học hiếm hoi mà thầy Mộc dạy lớp cô thì Trương Cự Giải cũng bỏ tiết, thật không đúng chút nào.
Nhìn sang phía bên khoá năm 2 đang học tiết thể dục bên cạnh, thật muốn quay lại làm sao. Một năm thôi mà từ suy nghĩ đến cử chỉ của mỗi người giờ đã thay đổi thật nhiều. Quan sát lớp bên một lúc, cô rất nhanh tìm thấy bóng dáng của Vũ Đại Song Tử. Cậu cùng đám bạn của mình vẫn nổi bật như vậy, như một vầng hào quang vậy. Cứ như thế mà nghĩ thế nào cô lại lôi kéo Trương Cự Giải sang phía lớp đó.

“Ồ chị Song Ngư! “

Trương Kim Ngưu thấy Vương Thiên Nhị Song Ngư thì hào hứng chào hỏi, song rất nhanh chạy sấn tới ôm tay Trương Cự Giải, giở giọng nũng nịu hỏi thăm cô. Trương Cự Giải khuôn mặt không biến đổi, ảo não ngày càng ảo não.

” Hai chị rảnh rỗi vậy sao còn qua đây? “
Vũ Đại Song Tử liếc qua Vương Thiên Nhị Song Ngư rồi dừng tầm mắt tại người Trương Cự Giải. Sầu não như vậy chắc là chuyện liên quan tới thầy giáo trẻ Mộc Sơn Xử Nữ đi? Trước hay thấy Trương Cự Giải lẽo đẽo theo Mộc Sơn Xử Nữ như cái đuôi nhỏ, nay lại thấy cô chẳng còn xuất hiện cùng thầy giáo nữa, hẳn là có chuyện rồi.

“Song Ngư, nếu chị rảnh rỗi như vậy thì mua giúp bọn tôi coca đi. “

” Được. “
Vương Thiên Nhị Song Ngư không suy nghĩ gì liền đồng ý.

” Tôi không thích coca. Nước táo có được không? “
Mộc Kỳ Sư Tử ngả ngốn ngồi dựa vào Tống Bạch Dương chơi game trên điện thoại với cậu, không để ý xung quanh thế nào.

Vũ Đại Song Tử cũng dứt khoát đổi thức uống thành nước táo. Vương Thiên Nhị Song Ngư ngớ người ra, gì mà xoay chuyển nhanh như vậy. Kệ vậy. Nhìn tới nhìn lui thấy Trương Cự Giải đang nói chuyện cùng em gái, cô cũng không gây phiền mà xen vào nên đành đi một mình. Vốn còn có ý định kiếm Mộc Viên Ma Kết nhưng dạo này hội học sinh rất bận rộn, hoàn toàn không có thời gian rảnh. Nhưng mà cũng chỉ là với một số người thôi. Cô là thủ quỹ, khi nào cần đến đi tiêu mới động tới cô nên hiện tại cô rất rảnh rỗi.

Mua nước xong, Vương Thiên Nhị Song Ngư quay lại đã thấy Trương Cự Giải vui vẻ hơn trước nhưng nét buồn chán vẫn còn ở trên mặt. Thôi thì giãi bày gì được với em gái thì tốt ngần nấy. Lại thấy phía Tống Bạch Dương và Mộc Kỳ Sư Tử rất kì quái. Thân thiết như vậy người ngả kẻ nâng, có phải là hẹn hò hay không? Thắc mắc thì cần được nêu ra, nghĩ liền túm lấy Trương Kim Ngưu thì thầm hỏi nhỏ.

“Này này, hai đứa Bạch Dương Sư Tử là một đôi sao? “

Chợt hỏi xong, Vương Thiên Nhị Song Ngư mới cảm thấy chột dạ. Chết… Cô hỏi hơi sai người.

Nhưng trái lại với Song Ngư, Trương Kim Ngưu không mấy bất ngờ khi thấy cô hỏi như vậy. Thậm chí còn thản niên đáp.
” Không phải đâu ạ. Bọn họ thân thiết vậy thôi chứ không phải đâu. “

Ai chứ riêng Tống Bạch Dương và Mộc Kỳ Sư Tử, Trương Kim Ngưu không hề cảm thấy lo lắng vì cô hiểu rất rõ mối quan hệ giữa bọn họ. Tống Bạch Dương kể với cô và Vũ Đại Song Tử rằng cậu đã quen được Mộc Kỳ Sư Tử từ năm học tiểu học cho tới suốt những năm học sơ trung, tới những năm cuối sơ trung thì Mộc Kỳ Sư Tử lại ra nước ngoài học. Suốt thời gian đó cả hai vẫn giữ liên lạc nên tới giờ rất thân thiết. Cô cũng không lọ giữa họ nảy sinh tình cảm yêu đương. Tuy không có cái gì xác thực nhưng Trương Kim Ngưu lại rất tin vào điều đó.

Vương Thiên Nhị Song Ngư gật gù đã hiểu, không ngờ tới Kim Ngưu sẽ đáp lại thản nhiên như thế.

“Song Ngư! Chị có muốn đi chung tới buổi kí tặng không?”
Bỗng nhiên Song Tử đang ngồi trên bàn cùng đám Bạch Dương cất tiếng gọi Vương Thiên Nhị Song Ngư khiến cô giật mình.

“Hả.. Có thể đi chung sao? Hai chúng ta á?”
Đề nghị đột ngột của Vũ Đại Song Tử thật khiến cô không thể tin nổi mà.

“Tôi có thể rút lại. “

” Ấy không đừng! Chúng ta đi chung đi. “
Không thể để Vũ Đại Song Tử cao ngạo rút lại lời đề nghị, Vương Thiên Nhị Song Ngư vội vàng đồng ý, song không chút ngại ngùng mà tiến tới ngồi cạnh cậu, chủ đề trò chuyện đương nhiên đã được vạch ra kĩ lưỡng.

***

Mộc Sơn Xử Nữ bước vào lớp học, học sinh bên duới kính cẩn đứng lên chào. Anh không có mấy tiết rảnh rỗi để có thể dạy cho lớp ưu tiên, nhưng khi nào trống lịch, Mộc Sơn Xử Nữ rất sẵn sàng tiếp nhận dạy lớp. Nhưng mà, tiết dạy hiếm hoi này của anh lại thiếu học sinh. Ba người trong ban hội học sinh: Mao Bảo Bình, Mộc Viên Ma Kết và Hồ Thiên Bình đều vì lí do nhà trường mà xin nghỉ tiết, nhưng lại có thêm cái tên Trương Cự Giải, rõ ràng là không có lí do gì.

“Chúng ta bắt đầu bài học. “

Mộc Sơn Xử Nữ không thể để yếu tố bên ngoài làm ảnh hưởng, không thể vì một vài cái nhân mà chậm trễ quá trình giảng dạy.
Cách giảng dạy của Mộc Sơn Xử Nữ rất ngắn gọn, đơn giản, dễ hiểu. Do đó, bài học của lớp kết thúc rất nhanh. Nếu như thường lệ anh sẵn sàng dạy tiếp bài khác để lớp ưu tiên hoàn thành sớm tiến độ môn học để tập trung cho việc ôn thi thì lần này Xử Nữ lại cho kết thúc giờ học. Rời khỏi lớp học, Mộc Sơn Xử Nữ rảo bước đến phòng Y tế của trường, trước đó không quên trở về phòng nghỉ giáo viên để cất cặp sách.
Phòng Y tế yên ắng, mở cửa ra không thấy giáo viên phụ trách đâu, có lẽ là trong ca trực phiên ở phòng thể chất rồi. Nhưng mà không phải trong đây không có người.

“Trương Cự Giải. “

Mộc Sơn Xử Nữ gạt bỏ tấm màn che ở giường nghỉ, lập tức thấy được Trương Cự Giải đang nằm trong chăn tròn mắt nhìn anh.

” Sao.. Sao thầy lại ở đây? “
Trương Cự Giải lắp bắp.

” Em không khoẻ ở đâu? Có cần liên hệ với gia đình không? “
Mộc Sơn Xử Nữ gạt bỏ câu hỏi kia của Trương Cự Giải, kéo ghế xuống ngồi cạnh giường cô.

” Em không sao cả. Hơi mệt một chút thôi. Nhưng mà đây đang là giờ học mà. “
Nói dối. Một câu cũng là nói dối. Trương Cự Giải thật muốn hét lên, tại sao cô lại phải ở trước mặt Mộc Sơn Xử Nữ lươn lẹo như thế này chứ. Vốn là muốn tránh mặt anh, cố nhằm đợi cho hết tiết sẽ đi lên lớp, ai ngờ…

“Vậy tốt rồi. Có nước cam cho em.”
Mộc Sơn Xử Nữ không suy nghĩ nhiều, đặt vào trong tay cô chai nước cam mà mình lấy được lúc quay trở về phòng. “Sắp tới kì thi rồi, em giữ sức khoẻ tốt. Đừng làm ảnh hưởng tới việc thi cử. Em đang cuối cấp, không thể lơ là việc học.”

Thấy Trương Cự Giải im lặng, nghĩ cô đã cảm thấy, Mộc Sơn Xử Nữ cũng không làm phiền cô nghỉ ngơi.
“Em ở đây nhé, cảm thấy không ổn có thể gọi giáo viên phụ trách hoặc gọi cho tôi.”

Tới tận lúc Mộc Sơn Xử Nữ đã đi khuất, Trương Cự Giải vẫn giữ nguyên trạng thới như vậy, chỉ là, Mộc Sơn Xử Nữ đi rồi, sẽ không thể thấy được gương mặt đỏ lựng lúc này của Trương Cự Giải. Sự ân cần này của Mộc Sơn Xử Nữ đến bao giờ mới khiến cô ngừng điên lên đây…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN