12 chòm sao - Đường Ngọt Cao Trung - Chương 31
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
86


12 chòm sao - Đường Ngọt Cao Trung


Chương 31


“Thạch Hải Thiên Yết, cậu có biết Thiên Bình đi đâu không?”
Vương Thiên Nhị Song Ngư bên tai nghe bài giảng của giáo viên, tay vẫn lia lịa chép bài vào trong vở, song vẫn không khỏi quay ra phía sau hỏi chuyện Thạch Hải Thiên Yết. 
“Không biết.”
Thạch Hải Thiên Yết đáp lại, cũng không có ý định tán gẫu cùng Vương Thiên Nhị Song Ngư, cúi đầu xuống sử dụng điện thoại.
Vương Thiên Nhị Song Ngư bĩu môi rồi cũng phải quay lên tiếp tục ghi bài, nếu không sẽ bị giáo viên nhắc nhở. Nghĩ đi nghĩ lại cũng chẳng biết mấy người này đi đâu mới được chứ! Cô không liên lạc được với Trương Cự Giải, Trương Kim Ngưu cũng thế, còn nói thêm là Mộc Viên Ma Kết cùng Cự Giải đã mấy ngày không về phòng kí túc. Hai người họ biến mất còn kéo theo cả Hồ Thiên Bình. Hồ Thiên Bình mới trước vẫn còn đi học, nhưng bộ dáng lại vội vội vàng vàng. Việc của Hội học sinh cũng không màng đến, tới trường chỉ học cho xong tiết rồi vội vàng trở về. Chẳng biết là đã có chuyện quái gì nữa. 
“Ngư Ngư, nhãn hàng của mẹ tớ muốn mời cậu đóng quảng cáo.”
Điện thoại chợt rung lên báo có tin nhắn, Vương Thiên Nhị Song Ngư lén lút mở ra điện thoại, lại hay đó là của Trương Cự Giải. Bao ngày không liên lạc được, bùm một cái lại nhắn tin cho cô nói muốn cô tham gia quảng cáo. Đây là chuyện gì?
“Cậu bây giờ đang ở đâu?”
“Không quan trọng. Nhãn hàng của mẹ tớ, Cancer, muốn mời cậu. Thấy sao thấy sao?”
“Mẹ cậu lấy tên cậu đặt cho thương hiệu?”

Chờ một hồi cũng vẫn chưa có tin nhắn trả lời lại. Vương Thiên Nhị Song Ngư định cất điện thoại đi. Có phải cô nói cái gì sai rồi không?
“Không quan trọng. Vẫn là cậu xem xét.”
Một tin nhắn mới lại được gửi tới, sau đó là bản email của nhãn hàng mang tên Cancer. Cancer là một thương hiệu thời trang có tiếng, Song Ngư đã từng theo dõi rất lâu nhưng lại không nghĩ tới có liên quan tới Trương Cự Giải.
Trương Cự Giải gửi xong tin nhắn, đối mặt lại với Vũ Đại Song Tử, rồi đặt bút kí xuống tờ giấy trên bàn.
“Tôi làm thế này vì Song Ngư.”
“Cám ơn chị.”
Vũ Đại Song Tử nhỏ giọng trả lời, tay lấy bút mực ký tên lên tờ giấy mà Trương Cự Giải vừa quay sang phía mình, cậu cần làm vậy.
***
Thạch Hải Thiên Yết xuống nhà gửi xe rồi lấy ra xe đạp, đi tới phòng thể chất để sinh hoạt câu lạc bộ. Câu lạc bộ bóng rổ ngày hôm nay có buổi tập thêm, không bắt buộc mọi người đều phải tới nhưng cậu cũng không muốn bỏ qua buổi tập. Đằng nào thì cũng không có việc gì làm.
“Đâu ra xe đạp vậy đàn anh?”
Hồ Thiên Tiễn từ phòng thể chất đi ra lại thấy Thạch Hải Thiên Yết đang dựng xe rồi khóa lại.
“Của Hồ Thiên Bình.”
Thạch Hải Thiên Yết lướt qua người Hồ Thiên Tiễn đi vào bên trong phòng thể chất. Đó không phải xe đạp của cậu mà là của Hồ Thiên Bình. Xe ô tô đã bị mượn, còn chưa lấy lại được, không có cách nào đành mượn lấy xe của Hồ Thiên Bình đi tạm.
Phòng thể chất hôm nay rất vắng, cả căn phòng lớn cũng chỉ có vài người, tiếng đập bóng cũng nhỏ và ít hơn trước rõ ràng. Đám đàn em khối dưới thấy cậu thì chào mấy tiếng rồi cũng tiếp tục luyện tập. Thạch Hải Thiên Yết lấy trong rổ bóng ra, đơn giản ném một đường vào trong rổ. Liếc mắt qua phía Ô Nha, thấy cậu vẫn đang giúp Mộc Kỳ Sư Tử luyện tập. Ô Nha được đội trưởng và quản lí giao cho việc đào tạo Mộc Kỳ Sư Tử, hai người dù vẫn không thể hòa hợp, suốt ngày đấu khẩu song Ô Nha vẫn luôn giúp Sư Tử. Nhìn chung cũng không đến nỗi tệ.
Ô Nha hướng dẫn cho Sư Tử một hồi lại chạy đi mua nước. Hôm nay cậu không đem theo nước, vận động lâu mất nước, còn đấu khẩu với Mộc Kỳ Sư Tử khiến cậu khát muốn khô cổ rồi.
Ô Nha vừa mới đi được một lúc, trong phòng thể chất liền có chuyện.
Thạch Hải Thiên Yết trong lúc nghỉ ngơi nhàn rỗi quan sát mọi người tập luyện, ngồi nghỉ chưa bao lâu thì Ô Nha cũng chạy ra ngoài, để lại Mộc Kỳ Sư Tử một mình tự tập. Mộc Kỳ Sư Tử cứ đứng một góc đập bóng rồi lại ném bóng, được một lúc bỗng đứng yên đó, bóng trên tay cũng rơi xuống đất lăn lông lốc đến chân vách tường rồi mới chịu dừng lại.
“Sao đấy? “
Thạch Hải Thiên Yết nhận ra Mộc Kỳ Sư Tử biểu hiện khác thường, đứng dậy hướng phía Sư Tử đi tới.
” A.. À. Tay tôi hình như có vấn đề.”
Mộc Kỳ Sư Tử giơ cao tay mình lên trước mắt Thiên Yết để cậu có thể nhìn thấy.
“Đau!”
Thạch Hải Thiên Yết cẩn thận nâng tay Sư Tử lên xem xét, vô tình chạm phải chỗ đau khiến cô cư nhiên một rút tay về lại bị Thiên Yết tóm giữ lấy. 
“Có lẽ bị bong gân rồi.”
Đầu ngón tay của Mộc Kỳ Sư Tử đỏ ửng lên, còn có chút tím. Vùng xung quanh ngón tay cũng ửng đỏ. Thạch Hải Thiên Yết sai mấy người khác trong phòng đi lấy ít đá cùng bông băng, bọn họ cũng không dám cãi lại. Thạch Hải Thiên Yết là người chơi bóng lâu nhất trong đám, bao loại chấn thương cũng đã trải, nên với việc này đặt niềm tin tuyệt đối.
“Ấy ấy, nhẹ nhàng tí đi.”
Mộc Kỳ Sư Tử mặt mày nhăn nhó, trong đầu chẳng còn nhớ tới Thiên Yết là tên ‘côn đồ’ nên ít tiếp xúc mà mắng mấy tiếng.
“Ngồi yên đi. Nếu không miệng cô tôi cũng đem quấn lại.”
Thạch Hải Thiên Yết thấp giọng đe dọa, băng trắng thành thực quấn lên tay Sư Tử.
“Tch…Vô lại.”
Thạch Hải Thiên Yết băng lại tay cho Sư Tử xong, cũng bảo cô cần tới bệnh viện kiểm tra rồi tiếp tục tập bóng. 
Mộc Kỳ Sư Tử nhìn ngắm tay mình bị bó thành một cục trắng phớ, cảm thấy cuộc đời rất quá đáng với mình. Còn nói tại sao cô lại bị thế này? Không phải là do tên Ô Nha kia dạy sai cho cô? Nếu không phải hỏi lại Thiên Yết, cô cùng không biết vì sao mình lại như thế. Ô Nha lúc trở về lại thấy cô một tay băng bó tỏ ra rất bất ngờ. Cậu mới đi có mấy phút thôi mà Mộc Kỳ Sư Tử đã thành ra bộ dáng này?
***
“Rất xin lỗi cô, chúng tôi sẽ bồi thường thích đáng.”
Vương Thiên Nhị Song Ngư trong đầu vẫn là câu nói này của người quản lí phía công ty cô mới được đóng quảng cáo cùng Vũ Đại Song Tử. Ấy vậy đến ngày tung ra sản phẩm lại có sự cố, sau vài ngày lại báo với cô rằng muốn đổi người mẫu. Cả cô và Vũ Đại Song Tử đều bị đổi. Nhưng họ cũng đã nhận được một khoản tiền đền bù. Song Ngư cảm thấy mức đền bù này không phải quan trọng, quan trọng là đây chính là cơ hội để bọn họ quảng bá hình ảnh bản thân mình, ấy vậy mà lại để tuột mất.
Nhớ tới đề nghị của Trương Cự Giải, Vương Thiên Nhị Song Ngư lấy điện thoại ra nhắn tin cho người quản lí của mình. Một lát sau cô đã được sắp xếp lịch đóng quảng cáo ở đó. Lại hay biết một điều còn có góp mặt của Vũ Đại Song Tử. Nói tới Song Tử cũng không biết giữa cậu và phía công ty đầu tư đã xảy ra truyện gì lại khiến cho bọn họ bị đổi vai như thế. Vũ Đại Song Tử mập mờ không rõ, cô cũng tự ý thức được là đã xảy ra chuyện.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN