[ 12 Chòm Sao ] Giả tạo - Chương 1 : Tiếng sét ái tình
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
109


[ 12 Chòm Sao ] Giả tạo


Chương 1 : Tiếng sét ái tình


Trong đêm, hình ảnh một thiếu nữ loạng choạng bước đi như đang say, khuôn mặt trống rỗng đến bi thương, cả cơ thể nhuốm một màu huyết sắc xinh đẹp. Nước mắt bất giác tuôn rơi, cô nhớ về cảnh tượng bản thân giết đứa trẻ đó, cảnh tượng mà cô nhân tẫm cướp đi sinh mạng của gia đình nhỏ bé hạnh phúc ấy.

Bước đi càng ngày càng nặng nhọc, có lẽ khi cô ngất đi, ai đó đi ngang qua sẽ báo đền đồn cảnh sát, họ sẽ bắt cô, sẽ ban cho cô tội danh tử hình. Vậy thì có sao? Cô mệt rồi, cô không muốn tước đi sinh mạng của bất kì ai nữa. Hãy giải thoát cho cô đi…

Rầm!!

Sáng hôm sau, từng tia nắng ấm áp rọi xuống gương mặt thanh tú của vị thiếu nữ đang say ngủ, đôi mắt cô mơ màng mở ra… Cô chưa chết?!?! Nỗi bàng hoàng ập đến, đây là đâu?

Xung quanh cô là một căn phòng gỗ được bài trí rất thanh nhã, trong không khí còn vương vấn mùi cà phê sữa thơm lừng. Lúc định đứng dậy, cô cảm giác một cơn đau chuyền thẳng xuống cổ chân tê rát, hình như là bị thương do ngày hôm qua.

Cạch.

Cánh cửa phòng mở ra, cô sững người nhìn người con gái vừa bước vô, người con gái ấy xinh đẹp, cả người tỏa ra một khí chất ôn nhu mà huyền bí, nhìn thấy cô, cô ấy cười nhẹ, đặt lên bàn một li sữa nóng.

” Em tỉnh rồi à? Chị ấy em bị ngất tối hôm qua, hình như bị thương không nặng, sao lại dính nhiều máu như vậy? Em thấy ổn hơn chưa?”

Giọng nói cũng rất nhu hòa, cô gật đầu rất khẽ như câu trả lời, khẽ nhấp một ngụm sữa nóng. Cô ấy cười cười.

” Ừm, thế em tên là gì?”

” Dạ, Thiên Bình, còn chị là…?”

” Ồ, Thiên Bình, em cứ gọi chị là chị Tiêu được rồi, còn đây là quán coffee của chị.”

Thiên Bình gật đầu như đã hiểu, tiếp tục nhâm nhi ly sữa nóng… Mà khoan, có gì đó sai sai, nhìn xuống dưới, đồ cô đã bị thay từ lúc nào?!!??

” A! Còn đồ của em, chị mang đi giặt rồi, cái này là chị thay, em cần gì lo như vậy?”

Cô nhớ dưới đồ cô còn cất một con dao thẫm máu, nếu vậy chị ta đã thấy rồi?!? Mà khoan nếu đã thấy thì đáng lẽ không phải cư xử như thể này, không lẽ trong lúc ngất cô đã làm rớt à??

” Được rồi, chị xuống dưới trước, em cứ từ từ suy nghĩ, xong hẵng xuống dưới ăn nhé.”

Đợi chị Tiêu đi ra, cô mới đứng dậy, quan sát quanh căn phòng, cô mở từng ngăn tủ một xem chị Tiêu có lắp máy quay mini hay gì không, nhưng cho đến khi, cô nhìn thấy khẩu súng hàng thật giá thật trong ngăn bàn! Nhưng hinh như không có đạn…

Thiên Bình cảm thấy càng ngày càng kỳ quái, chị Tiêu, quán coffee, căn phòng này, tất cả đều có cái gì đó vô cùng lạ lẫm, nó khiến cô… hơi không quen.

Bước xuống nhà, cô còn thấy một cậu con trai trạc tuổi cô, cầm trên tay chiếc bánh mì kẹp và một li cà phê đen đang từ từ hưởng thụ, hình như chỉ là khách quan thì phải. Nhưng phải nói… cậu ta thực rất đẹp…

” A! Thiên Yết! Em đến từ lúc nào vậy?”

Chị Tiêu từ đâu bước ra, hoảng hốt nhìn cậu con trai tên Thiên Yết rồi lại nhìn đến Thiên Bình đang đứng trên cầu thang, khuôn mặt xinh đẹp lãnh đạm đến đáng sợ.

” Hở, mới đến, còn nhỏ này là…?”

” À đây là Thiên Bình, họ hàng xa của chị!”

Chị Tiêu luống cuống giải thích. Cô nhìn thẳng vào đôi mắt đơn độc của cậu ta, thật đẹp… Lần đầu tiên cô thấy có người đẹp đến mức này ngoài Bảo Bình. Thật muốn gặm chết cậu ta!! A!! Cô hình như dính tiếng sét ái tình rồi!!

—–

…..Tớ không phải cung Thiên Bình, tớ cũng không định ship Yết Bình đâu nhé. Còn chị Tiêu chính là một trong các chòm sao, tính cách này thì có vài bạn sẽ đoán là Xử Nữ, Cự Giải hay Song Ngư gì đó. Nhưng hoàn toàn sai hết nhé :3.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN