[12 Chòm Sao] Khúc hát ngàn năm - Chương 2: Cuốn sách kỳ bí Khúc Hát Ngàn Năm (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
220


[12 Chòm Sao] Khúc hát ngàn năm


Chương 2: Cuốn sách kỳ bí Khúc Hát Ngàn Năm (2)


Chưa kịp vui thì nỗi buồn đã bủa vây, bởi vì câu chuyện của cô còn đau đớn gấp bội phần Bảo Bình. Thấy Song Tử tím tái mặt mày, bờ môi xanh xao run rẩy thấy rõ, Bảo Bình đưa mắt nhìn qua rồi đọc thay Song Tử luôn: “Song Tử – Phế Hậu Bạch Thần Quốc, bị lưu đày ở nơi dành cho nô lệ. Gia đình Song Tử vốn có công với triều đình ba đời, phụ thân nàng còn là Tể Tướng đương thời. Thế nhưng, trong cung có kẻ bày mưu tính kế với phụ thân Song Tử, khiến Tể Tướng chính trực liêm quân bao năm bị ban án tử. Phụ thân bị chém đầu thị uy, mẫu thân đau buồn đến tự vẫn, huynh đệ tỷ muội trong một đêm liền đột tử, phủ Tể Tướng bị niêm phong không ai dám bén mảng đến. Song Tử trở thành con gái của tội thần có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch hàm oan.”

Tái bút nhỏ bên dưới: “Diệt gian thần, lấy lại vị trí Hoàng Hậu, khiến Bạch Dương – Hoàng Đế Bạch Thần Quốc trả lại sự công bằng cho gia tộc.”

Lúc này, Cự Giải che miệng thốt lên hai chữ: “Trời đất!”

Cái gì mà bi thương quá vậy? Cả gia tộc chết hết ư? Còn bản thân thì bị lưu đày đến vùng đất nô lệ. So với Bảo Bình thì Song Tử có nhiệm vụ khó nhằn hơn đấy!

Trong lúc Song Tử còn đang bần thần trước tóm tắt sơ lược phần mình thì Kim Ngưu đã nhanh nhảu lên tiếng, cô cười tươi tắn: “Ôi, cốt truyện bên tao thì hay quá chúng mày ạ! Kim Ngưu mang vẻ ngoài tầm thường của cô gái thôn nữ, chân chất thật thà, mộc mạc nhưng không xấu xí. Bởi vì thế, Kim Ngưu nhanh chóng nhận được sự chú ý của Ma Kết, chưởng môn nhân phái Sát La, một trong thập đại môn phái anh hùng bảo vệ an nguy người dân vô tội. Trớ trêu thay, Kim Ngưu thật chất là yêu nữ của ma giáo Hắc Đồ, người người ghê tởm. Còn Ma Kết lại hiền lành, đôn hậu lúc nào cũng đặt chính nghĩa lên hàng đầu.”

“Ủa? Rồi không có biến cố gì hả?” Song Tử lúc này đã bình tĩnh lên tiếng hỏi. Kim Ngưu lắc lắc cái đầu nhỏ, nhìn xuống dòng tái bút đọc lên rõ to:

“Giữa ma giáo và anh hùng võ lâm xưa giờ không đội trời chung. Huống hồ gì Hắc Đồ vốn là kẻ thù chung của nhân loại. Hãy khiến chưởng môn Ma Kết sẵn sàng bỏ chính nghĩa để nhập ma đạo.”

Quào, cứ như kêu kẻ nghiện ma túy sâu sắc từ bỏ thuốc vậy? Nhập ma cũng không phải khó, nhưng làm cách nào để hắn nhập ma mới đáng nói đây?

Kim Ngưu cảm thấy bản thân ít bị bạc đãi, éo le hơn hai người kia nên cũng phần nào nhẹ nhõm thở phào. Cô vội huýt tay Cự Giải, bảo: “Của mày sao?”

Cự Giải nhìn vào mấy dòng chữ một hồi mới bắt đầu đọc: “Cự Giải, Vương phi của Nhị Vương gia Thiên Yết – Thiên Lĩnh Quốc. Trên Cự Giải còn có một người tỷ tỷ bà con xa họ Bắc tên Giải, người ấy cũng là nữ nhân mà Thiên Yết yêu thương nhất. Thế nhưng khi đó Cự Giải cũng yêu Thiên Yết, nàng ra tay hại chết tỷ tỷ, sau đó dùng thế lực Kim Chủ lớn nhất Thiên Lĩnh Quốc bức ép Hoàng Đế Thiên Bình ban hôn. Ngày trở thành nương tử Thiên Yết nàng vừa tròn mười sáu tuổi, mang dung mạo chín phần đồng nhất tỷ tỷ, hai năm sau từ Vương phi nàng bị giáng xuống thành Trắc phi. Không dừng ở đó, Thiên Yết hãm hại, vu khống cho nàng tội hồng hạnh xuất tường buộc nàng chấp nhận hưu thư, quá oan ức nàng lao đến đập đầu vào tường đến chết.”

“Trời trời! Mày ác đến vậy luôn hả Giải?” Kim Ngưu trêu chọc Cự Giải không tiếc lời: “Giết tỷ tỷ còn cướp phu quân của người ta đến cuối cùng bị hắn hại đến chết! Đúng là nghiệp quật chết!”

Thì cũng chỉ là một đoạn tóm tắt nhỏ thôi mà… bên dưới còn có dòng: “Khiến Thiên Yết yêu Cự Giải vì nàng là nàng không phải cái bóng của kẻ khác. Nụ hôn máu của kẻ sinh tình.”

“Á!” Bỗng tiếng Xử Nữ vang lên, biểu tình trên gương mặt cô không rõ tư vị gì, cô nhẹ nhàng đọc từng câu từng chữ ghi trên trang giấy: “Xử Nữ, nô tì rửa chân phủ tướng quân Song Ngư Bạch Thần Quốc. Từ lâu nàng đã mang lòng yêu thương tướng quân anh dũng, trên chiến trường Song Ngư mạnh mẽ, kiên cường, bất khuất. Nhưng khi ở phủ tướng quân, Song Ngư giống như một chàng thư sinh nho nhã, ân cần mà ấm áp. Song Ngư được ban hôn với vị thiên kim tiểu thư khuê cát danh giá, nhưng lòng y lại không hề muốn có cuộc hôn nhân sắp đặt này. Cho nên Song Ngư đã cố tình dựng lên một vở kịch cùng với Xử Nữ khiến Hoàng Đế Bạch Dương phải thay đổi ý định.”

Xử Nữ vỗ vỗ ngực cho đỡ hồi hộp: “Song Ngư sẽ mất năm hai mươi bảy, nhưng nếu qua được y sẽ sống đến đại thọ 100 tuổi. Hãy giúp y sống sót thật tốt để có thể trở về.”

Òa, tướng quân… còn là tình yêu không có đau thương nữa. Cứ như tác giả KTK này đang thiên vị Xử Nữ vậy, cô mừng đến phát khóc.

Nhân Mã bĩu môi, hình như nội dung của cô với Xử Nữ có điểm tương đồng: “Nhân Mã, thiên kim tiểu thư Nhân Thị, được Hoàng Đế Bạch Dương ban hôn với tướng quân Song Ngư. Nàng cốt không hề yêu y nên đã đào hôn ngay trước ngày y ra mắt Xử Nữ với Hoàng Đế. Song, nàng lại bị một tên sát thủ Đoạt Tử Hồn – Sư Tử đuổi cùng giết tận. Do hắn nhận lầm người, nhầm với một vị tiểu thư xinh đẹp khác mà mém chút nữa đã cho thủ cấp nàng rời khỏi cổ.”

Nhân Mã vừa đọc vừa ôm lấy cổ, khủng khiếp ghê, cô tiếp tục: “Hãy giúp Đoạt Tử Hồn đoạt ngôi thành công, cuối cùng tự tay giết chết hắn. Tuy nhiên, hắn phải hoàn toàn tự nguyện.”

Bảo Bình giật giật mép môi: “Cẩu huyết cũng không kém, giúp đã rồi giết. Hắn có bị điên không? Hắn không điên thì nên coi lại bản thân mày rồi!”

Cả đám phá lên cười ha hả, Kim Ngưu khá vui tính vô tư chiêm lời: “Tụi mình cũng rảnh thiệt, ngồi đọc hết đóng này rồi nhập vai như đúng rồi.”

Cự Giải hừ lạnh: “Thế tiếp theo phải làm gì?”

Song Tử nói lên ý nghĩ riêng: “Chắc là kêu mình viết tiếp câu chuyện ở mấy trang sau này nè!?”

Cô vừa nói vừa dùng tay chỉ chỉ vào mấy trang giấy trống. Xử Nữ gật gù như kiểu đồng ý: “Đúng rồi, tác giả quyển sách này đã viết ở đầu trang rồi còn gì?”

“Trời!” Nhân Mã nhét cuốn sách lại vào túi tote vải màu nâu sữa, khinh khỉnh nói: “Rảnh rỗi đâu quan tâm chứ? Tao cũng không giỏi viết văn như con Giải đâu, chắc để mốt có ghi chú lặt vặt gì thì đỡ tốn tiền mua sổ nháp.”

Cả đám cũng không ai có ý kiến, cất mấy quyển sách đi họ lại tiếp tục tám chuyện trên trời dưới đất mà không hề hay biết. Sáu quyển sách đang phát ra tiếng nhạc dịu dàng, nhẹ nhàng, muốn nghe thấy phải áp tai thật sát lên tựa sách mới có thể phát hiện…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN