12 Chòm Sao - Sát Thủ Băng Giá - Chương 50: “Hiện Trường”
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
88


12 Chòm Sao - Sát Thủ Băng Giá


Chương 50: “Hiện Trường”


“Hiện Trường”

Với kiểu này thì chẳng mấy chốc mọi người cũng chấp nhận hôn ước này thôi. Những người lớn kia thật không vừa để lũ con ở chung với nhau lâu ngày mà dần dần nảy sinh tình cảm sao??? Haizz thôi chẳng mấy quan tâm nữa đến đâu thì đến…

Dùng bữa xong cả bọn bỏ phiếu: 1 đi chơi 2 đi về kết quả bỏ phiếu đã rõ ràng chỉ có Bảo Bình là muốn đi về thôi đó là chưa kể những người bị ép uổng bỏ phiếu vote tiếp tục quẩy tới sáng đâu cũng phải được gần một nửa đấy! Cuộc đời bất công là thế, giờ trắng đen có hết rồi thì biết làm sao được? Bảo Bình và những con người bị ép uổng cũng phải xách bàn toạ lên mà đi…đi tới sáng thì mọi người cũng thừa biết là đi đâu.

Tại quán các sao đã lựa chọn đi đến, mọi người đều tách khỏi nhau đi giao lưu kết bạn, làm quen người lạ và khiến bữa tối đó thành một buổi tối không quên được. Các sao không có thói quen luôn luôn phải bên cạnh nhau vì vậy những khi cần bọn họ sẽ tự tách khỏi chiếc lồng của cả nhóm, đó cũng là quy tắc không được quên thứ 2 sau vụ ngôn ngữ.

~ Trời Sáng Bảnh Con Mắt Ra Rồi Mới Mò Về ~

Chính lúc nghe tiếng hét thấu trời xanh của Sư Tử

-ÁAAAAA CÁI GÌ THẾ NÀY??_Sư Tử

Hiện trường vụ án được miêu tả như sau: 5 người gồm Thiên Bình, Kim Ngưu, Ma Kết, Thiên Yết và Song Ngư nằm lăn dưới nền đất lạnh, Sư Tử thì xịn xò hơn nằm hẳn nguyên con trên giường ấm nệm êm, Bạch Dương nửa người trên giường nửa người gần đáp đất, Song Tử nằm hẳn dưới chân cô nàng mạnh mẽ Sư Tử đã vậy còn bị đạp lên người, Cự Giải và Nhân Mã cũng chẳng khá hơn là bao khi phải ngủ ngồi dựa lưng bên giường đồng thời tựa vào nhau mà say giấc nồng, Xử Nữ khi tỉnh là người cực kỳ sạch sẽ thế mà giờ đây khi đã không còn tỉnh táo lại lựa ngay chỗ wc mà nằm ngoài cửa ngủ ngon lành. Chẳng khác gì một hiện trường vụ án hình sự! Nếu như thắc mắc Bảo Bình ở đâu thì xin thưa với mọi người chẳng nơi đâu ngoài việc ngồi nhìn lũ người cực kỳ “tỉnh táo” đến lắc đầu trên chiếc ghế dài mềm mại nhưng thần sắc bơ phờ, mệt mỏi.

– Mừng cậu là người đầu tiên thức. Lại sắp hoàng hôn rồi đấy _Bảo Bình

Khi cả bọn mò được đường về hay chính xác hơn là Bảo Bình tay xách nách mang 11 con người say xỉn không biết trời đất kia về thì trời cũng đã sáng. Đến lúc chờ được một người tỉnh giấc dĩ nhiên là cũng đến đến chiều mất rồi!!

– Ơ? Đây là đâu? Hôm qua…chậc là do tớ quá chén…nhưng hôm qua sao tớ lại mò đến đây được?_Sư Tử

Bảo Bình nở một nụ cười hiền dịu như một vị tiên nữ mà trả lời Sư Tử

– Cậu tự về được thì đã tốt, đây là khách sạn gần đó, hôm qua cậu mò được đến đây là lỗi ở người này này_Bảo Bình

Tự chỉ vào chính mình mà đổ lỗi Sư Tử cũng nhanh chóng hiểu ra nhưng vẫn còn một sự nghi ngờ mà cô vừa không dám phủ nhận cũng chẳng muốn thừa nhận

– Đừng nói là cậu đưa bọn tớ về đây à?_Sư Tử

Bảo Bảo tiếp tục nở một nụ cười y như vừa nãy vừa cười vừa nói

– Tớ không tàn nhẫn đến nỗi “lôi” đầu, “kéo” chân các cậu về đâu. Tớ cực kỳ tử tế mà “dẫn lối” các cậu tới hiện trường này !!_ Bảo Bình

Bạn bè bao nhiêu lâu cũng quá quen với cách nói chuyện của Bảo Bình, câu đó phải đảo ngược lại mới đúng theo lẽ mà người bình thường luôn nói như vậy câu thực sự là: “tớ cực kỳ tàn nhẫn và tớ thừa nhận điều đó nên chắc chắn tớ sẽ lôi đầu, kéo chân mọi người cùng về!” Sư Tử cũng thở dài nhưng không thể làm gì được, biết làm sao khi mà cả đám quyết say không còn chút nhận thức mới chịu lết về? Còn xác để đến đây là tốt lắm rồi còn dám đòi hỏi gì nữa! Biết là mình phản kháng cũng không thắng nổi nên giở giọng trách móc

– Tại cậu chẳng bao giờ chịu uống nhiều đấy chứ! Tớ đây còn chưa từng thấy cậu say bao giờ…_Sư Tử

Gương mặt xinh đẹp của Bảo Bình chẳng mấy thay đổi biểu cảm nhưng sâu trong lớp mặt nạ dày cộm đó là một loạt nghi vấn, trách cứ… “tớ không tỉnh táo thì ai đưa các cậu về? Ai giải quyết đống rắc rối sau khi các cậu say mèm? Ai? Ai hả???” Tuy có nhiều nghi vấn như vậy nhưng cô không nói ra thay vào đó

– Mau đi tắm đi_Bảo Bình

Do cô nàng Sư Tử vẫn còn hơi men trong người thế nên là cô bắt đầu giơ tay ra phía Bảo Bình biểu cảm cún con đáng thương nhõng nhẽo với cô

– Không muốn…cậu giúp tớ cơ…_Sư Tử

Chỉ cần vừa nhìn thấy biểu cảm đó là Bảo Bình biết trước điều tiếp theo là gì do vậy cô không chút chần chừ mà mạnh mẽ, dứt khoát đuổi con cún trên giường kia đi xuống

– Cút_Bảo Bình

Đúng lúc đó Bảo Bình lại nhận được cuộc điện thoại cô ra ngoài cũng không quên căn dặn Sư Tử

– Đi tắm đi. Tớ sẽ cho người nấu ít món giải rượu, nhớ gọi những “thi thể” kia dậy_ Bảo Bình

Sư Tử bễu môi không thích nhưng rồi cũng phải làm theo thôi chứ cứ cái đà này mọi người có khi sẽ ngủ đến mai mất, Bảo Bình cũng quá chiều chuộng mọi người đi…chiều đến hỏng cả, giờ này là giờ nào rồi vẫn chưa chịu thức mà cậu ta vẫn không đánh cho tỉnh, tớ mà không thức thì cậu ngồi chờ đến ngày mai sao?? Và thế là cuộc bạo hành diễn ra trong căn phòng hiện trường án mạng đó.

Sau khi nhận cuộc gọi Bảo Bình cô cũng nhanh chóng gọi cho tiếp tân chuẩn bị một bàn đủ cho 12 người vài món có thể giải rượu, nhầm…13 người…ơ? Thế cô Yuki đâu? Chỉ vừa nghĩ tới thì cô ấy đã vươn tay nhanh chóng chạm vào người Bảo Bình mà trước đó không hề tạo ra bất cứ âm thanh nào, vì điều này nên Bảo Bình suýt nữa thì vứt điện thoại vào người cô Yuki để né ra tuy nhiên vẫn là cô nhanh mắt trông thấy Yuki đến gần mình

– Chào em! Hôm qua thế nào? Đều vui cả chứ??_Yuki

Chỉ vừa mới quên đi thôi mà giờ đã được nhắc để nhớ lại thì cũng quá sức rồi??? Cô còn chưa ăn gì vì bận xử lý nhiều việc được giao nhưng lại phải lại 1 lần nữa nhớ cảnh tàn bạo hôm qua sao?? Người thì khóc lóc ầm ĩ cả lên, người thì mắng chửi, dĩ nhiên sẽ không thể thiếu thành phần nôn thốc nôn tháo ra sàn để mà bà đây phải chứng kiến tất cả mọi thứ đáng kinh tởm ấy, suýt thì bà đây đã đánh chết các người rồi…cuối cùng vẫn là những người ngủ không biết trời đất gì là đáng yêu nhất!! Không gây hại, không quậy phá,… cực kì ngoan ngoãn! Bảo Bình giở giọng trách móc

– Cô còn nói vậy à? Hôm qua cô làm gì lại bỏ tụi em như thế???_Bảo Bình

Nghe đến đây cô Yuki từ từ bước đến ghế rồi ngồi xuống, Bảo Bình chỉ đứng yên đối diện cô mà không ngồi theo, thấy thế cô cũng chỉ đành nói

– Hôm qua cô phải đi giải quyết bọn lộn xộn xung quanh em và cả mấy đứa kia nữa_Yuki

Trong lúc nói cô Yuki đổi tư thế sang bắt chéo chân lại và đan 2 tay vào nhau cùng với đôi mắt biểu lộ một chút gì đó gian xảo khiến Bảo Bình cảm nhận được một mùi nguy hiểm cận kề ở cô ta. Dù sao thì không ai là biết bí mật của Bảo Bình hay nói khác đi là của gia đình cô cả nhưng không thể không đề phòng người này, một người luôn cho Bảo Bình một cảm giác chẳng khi nào là yên ổn

– Sau kì nghỉ này các em sẽ được sắp xếp hoàn chỉnh để đến Zodiland rồi, ở Zodiland thì dễ rồi…có điều chúng ta phải xoá kí ức và làm giả chúng khi các em biến mất không một chút dấu vết, việc đó chẳng dễ tí nào mà cô giáo em đây lại là người giải quyết hết! Thật không công bằng_Yuki

Trong tiềm thức của Bảo Bình đã đánh giá người này là một người không nên đến gần hoặc thân thiết nhưng việc gì ra việc đó, nếu đã có giúp đỡ Bảo Bình thì cô cũng không phải một người tồi tệ đến mức phủ nhận hết mọi thứ, vì thế nên cô đã xoa dịu và nói lời cảm ơn

– Thế giới này vẫn tồn tại hai từ “công bằng”?? Bỏ đi dù sao cũng cảm ơn cô đã giúp đỡ bọn em!_Bảo Bình

Nghe xong thì cô Yuki cũng mát lòng mát dạ vì công của mình nhận được lời cảm kích. Nhưng Bảo Bình vừa dứt lời lại đồng thời tạm biệt để sắp xếp những việc khác cho 11 người kia nhưng cũng không quên mời cô đến dùng bữa cùng, cô sẽ được dùng khác với bọn cần giải rượu kia. Cô cũng có nói qua sau khi dùng bữa xong cô sẽ quay về để lo ổn thoả đến khi cả bọn cùng về thì chỉ cần đến Zodiland là được.

Bẵng đi một lúc Bảo Bình nghe thấy tiếng xì xầm ồn ào phía các dãy hành lang bên ngoài, cũng hiểu cái đám “Đi đến đâu ồn ào đến đó” kia đã xuống rồi, vì vậy cô cũng gọi nhân viên dọn thức ăn lên cho 11 người còn lại, riêng Bảo Bình thì cô đã ăn trước. Bóng hình đầu tiên bước vào chẳng ai khác ngoài Kim Ngưu, người luôn đánh hơi được mùi hương quen thuộc, mũi thính hệt như cún vậy!

– Chào!! Hôm nay thế nào!??_Kim Ngưu

– Một ngày tồi tệ…_Bảo Bình

Kim Ngưu không nhịn nổi mà phụt cười vì lời đáp trả của Bảo Bình rồi nhanh chóng ngồi vào bàn ăn và trưng ra vẻ mặt đáng thương quay sang hỏi Bảo Bình

– Tớ ăn nhé? Hay đợi mọi người cùng vào?? Thôi đợi họ vào vậy…_Kim Ngưu

Có hơi ngạc nhiên khi Kim Ngưu lại cư xử như vậy…nhưng kệ, đáng yêu mà? Không lâu sau cả thảy 10 người còn lại đều bước vào, thật không giống sáng nay chút nào…hiện giờ ai cũng đều lấp lánh, sang trọng dù chỉ khoác trên mình những bộ đồ đơn giản không quá cầu kì, hoa lệ tuy nhiên…cứ nghĩ đến sáng nay là Bảo Bình mặt cắt không còn chút máu, đáng sợ! Hành bà đây cả một buổi sáng chẳng được yên giấc một tẹo nào, cứ vừa ngủ là y như rằng không Thiên Bình hét thì đến Song Ngư gào khôn nữa thì là Kim Ngưu nghiến răng ken két. Xử Nữ đến gần Bảo Bình

– Hôm qua thật xin lỗi, tớ không kiểm soát lượng rượu mà cứ thế uống nên…_Xử Nữ

Thật không hổ là một người mẹ chu đáo, quan tâm chăm sóc người khác nhưng lúc nào cũng phải cố gắng như vậy lại thành ra rất mệt mỏi, mà đến khi bùng nổ rồi thì chẳng ai mà cứu vãn được tình hình đó do đó Bảo Bình cũng không oán trách hay gì cả vì cô chỉ đơn giản là nghĩ mọi người cùng nhau xoã thôi? Nên đã chặn lời nói Xử Nữ lại

– Được rồi, không cần xin lỗi…mau dùng bữa đi không lại nguội_Bảo Bình

~Hết Chương~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN