[12 Chòm Sao ] Thế Giới Song Song. - Chương 1: Aries (Trầm Lặng)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


[12 Chòm Sao ] Thế Giới Song Song.


Chương 1: Aries (Trầm Lặng)


Bầu trời tối đen…

Tuyết rơi không ngừng…

Mặt đất đóng băng…

Một cô gái với mái tóc màu bạch kim thả dài. Cơn gió lạnh buốt nhẹ lướt qua khiến mái tóc đẹp đẽ ấy cũng phải cư nhiên cuốn theo. Dừng bước chân. Cô vô thức ngước lên bầu trời với ánh mắt vô hồn. Cầu xin, trời đừng mưa.

Nhưng…

“Tại sao? Cô vốn rất thích mưa mà?”

-Vì tôi thích tuyết hơn mưa rất nhiều.

“Hừm, vậy cô có biết tại sao bầu trời bây giờ lại mang màu yêu thích của chúng ta không?”

-Cô biết thì tôi cũng biết, chúng ta là một mà.

“Tại sao sắp kết thúc rồi, mà cô vẫn phải nghe theo lời bọn họ?”

-Tại vì, tôi sẽ không thể gặp lại họ nữa.

“Cô, quý họ?”

-Tất nhiên là không, nhưng họ là gia đình tôi.

“Thật sao? Chúng ta là một, nhưng tôi lại rất hạnh phúc, khi không có gia đình.”

-Cô có thấy, chúng ta quá riêng biệt không?

“Tôi…không biết.”

Cô bỗng bật cười, một nụ cười diễu cợt vô nghĩa. Nó chẳng có ý nghĩa gì cả. Là do cô quá cô đơn, là do cô không bình thường, nên cô mới đứng đây ,mà nói chuyện với chính mình, có phải không?

Không, không phải, là do cô riêng biệt, là do cô quá riêng biệt. Chẳng có lý do gì khiến cô phải tự trách chính mình cả.

—–

Cô bước vào cổng trường, đúng như cô đoán, thật là hỗn lọan. Nhếch một đường cong bán nguyệt. Ngày nào cũng như thế này, không phải tuyệt sao?

Từ tốn bước đi giữa đám đông đang tháo chạy. Cứ tưởng tượng cả thế giới đang xoay chuyển một cách thật chậm, nhưng cô thì không.

Bỗng một cô gái chạy đến hỏi cô với vẻ lo lắng.

-Bạch Dương! Cậu không bị sao chứ? Tận thế! Là tận thế đấy!

Cô dứt khoát nhìn sang cô gái. Cười diễu cợt.

-Đằng nào cũng chết, bình tĩnh đi, cậu sẽ được chết với người cậu yêu quý mà. Không tuyệt sao?- Cô nói rồi bước đi. Phải rồi, sắp kết thúc. Cuộc đời cô chỉ đến đây thôi, và những người khác cũng thế.

“Bạch Dương, tôi không muốn chết cùng bọn họ. Cô có thể cho tôi một cái chết khác được không?”

-*Gật đầu* tôi cũng không muốn.

“Lên sân thượng đi, giờ ta không thể về nhà được.”

-Sao không ra giữa đường để người khác đâm luôn đi.

“Cô nghĩ giờ này còn ai ra đường nữa?”

-Ừm, vài người yêu hòa bình và muốn ngắm nhìn thành phố thân yêu lần cuối. Sau một hồi đi xe, họ nghĩ đến cái chết và lên cơn điên rồi phóng xe vượt quá mức cho phép.

“Hợp lý đấy, nhưng cứ lên sân thượng đi, coi như đây là Học Đường. Hãy chết ở trường học.”

-Tùy cô thôi.

Bạch Dương bước lên cầu thang. Khẽ liếc qua lớp học. Nó thật náo loạn. Hừm, mấy người đó, thật quá dễ dãi để mất bình tĩnh.

Cô vẫn từ từ đi lên từng bậc cầu thang. Thời gian còn nhiều mà. Gần đến nơi. Cô bỗng giật mình. Đôi mắt mở to. Làn tóc bay theo một cơn gió bất cần.

“Sao vậy? Lần đầu tiên giật mình à?”

-Huh, đúng vậy. Nhưng tôi đang nghĩ đến cái khác.

“Là gì?”

-Cô biết mà còn hỏi sao?

“À, phải rồi, một cô gái cũng có ý định giống cô nhưng không có đủ cam đảm. Nên chạy xuống với vài giọt nước mắt.”

-Nên nhanh thôi. Có lẽ nó đến sớm hơn dự kiến rồi.

Cô nói rồi nhanh chóng đi lên sân thượng. Mở cửa phòng. Làn gió mạnh thổi vào cô không ngừng. Cô vẫn từ từ bước đến.

-Nhảy chứ?

“Cô có sợ không?”

-Cô thấy sao thì tôi thấy vậy.

“Nếu thật là vậy thì, nhảy đi.”

-Có học sinh đứng trên sân thượng, hình như là chuẩn bị tự tử!- Một cậu con trai hoảng loạn chỉ lên sân thượng.

-Bình thường thôi mà, tận thế, ai chẳng chết, cần gì phải hét lên như thế?- Cô gái gần đó nói.

-Ờ, nói cũng đúng.- Cậu ta bình tĩnh lại rồi phũ phàng bơ đẹp và chạy ra chỗ khác.

Cô cười nhẹ. Rồi nhảy xuống. Hừm, kết thúc ở đây thôi. Vào cái mùa lạnh lẽo này, mình có chết cũng mãn nguyện.

{Người hiểu tôi nhất, chỉ có cô thôi. Bạch Dương.}

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN