12 chòm sao và ngôi trường của những lời nguyền - Chương 2 - P7:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
167


12 chòm sao và ngôi trường của những lời nguyền


Chương 2 - P7:


thôi…Đợi đến đêm rằm 17,ta sẽ đưa chúng mày xuống địa ngục làm quỷ dữ…”
________o0o________
Vậy là Xà Phu bắt đầu những chuỗi ngày khốn khổ y như chị nó từng trải qua dưới mái trường này…
Cơ thể yếu đuối,nó thường xuyên phải lên phòng y tế nhìn bọn học sinh vui đùa sau những song cửa sắt.Cái đầu trọc do hoá trị của Xà Phu cũng là đề tài không hiếm thấy trong các trò trêu chọc của mấy đứa đầu gấu xấu tính trong trường.
Nhưng Xà Phu không giống Song Ngư.Nó không kêu khóc,gào hét hay xan xin ai.Nó chỉ im lặng,nhẫn nhịn và xem như mọi thứ xung quanh không hề tồn tại…Mọi người đều nghĩ nó hiền lành.Riêng Mã Mã lại thấy con người này không đơn giản như vậy.
Nó rộng lượng…hay là nó chỉ đang chờ cơ hội trả thù?
Xà Phu lúc nào cũng ngồi thu lu như cái bóng trong lớp.Hầu như nó không hề rangoài.Chỉ khi lớp học múa bắt đầu luyện tập bản Sô-nát ánh trăng mỗi giờ chơi thì mới thấy nó đứng vịn lang cang chăm chú lắng nghe…
Khi có ai hỏi:”Cậu làm gì thế?” thì chắc chắn chỉ có 1 câu trà lời lầm bầm khó hiểu:
“…Đây là giai điệu của lời nguyền…”
Xà Phu cũng thường quanh quẩn bên cây hoa anh đào cạnh phòng bảo vệ.Không ai biết nó thì thầm gì với cái cây vô tri vô giác đó,chỉ thấy mỗi lần nói chuyện với cây hoa anh đào thì Xà Phu trông tươi tắn hơn 1 chút.
Nhân Mã quan sát người bạn này rất tỉ mỉ.Linh cảm cho cố biết Xà Phu đang cất giữ 1 bí mật nào đó rất mờ ám.Có thể nó liên quan đến Song Ngư chăng?
Hành lang giờ ra chơi ồn ào trong tiếng người cười nói…
Điệu Sô-nát ánh trăng vẫn trong trẻo,ngọt ngào len lỏi trong những âm thanh hỗn tạp…
Xà Phu vẫn như mọi ngày,thẩn thờ,ngơ ngẩn nghe ngóng ngoài lang cang…
Nhân Mã không dám đứng gần cô bạn,chỉ lặng lẽ nấp sau cửa lớp quan sát Xà Phu…
_Quen lắm phải không?-thầy Ma Kết chợt lại gần vỗ nhẹ lên vai Nhân Mã.
_Quen!?-Mã Mã tròn mắt nhìn thầy.
_Em không cảm thấy à?Từ thói quen,hành động,cử chỉ,thái độ,…tất cả đều rất giống 1 người.
_Ai ạ?
_Song Ngư…
Câu nói của thầy làm Mã Mã bất ngờ nhận ra 1 điều cô chưa từng nghĩ tới…Quả thật,trong người Xà Phu mang hơi hướm của Song Ngư…Càng lúc càng thể hiện rõ hơn…2 chị em họ giống nhau đến vậy sao?Dù là không cùng cha cùng mẹ…
Cứ thử đặt 1 mái tóc dài lên cái đầu trọc của Xà Phu xem…Nhìn sau lưng,nó chẳng khác nào cái “tôi” thứ 2 của Song Ngư.
________o0o________
Thầy Ma Kết đêm nay có việc nên thầy ở lại phòng photo trong trường để copy 1 số tài liệu.Ngôi trường này về đêm càng ngày càng giống 1 bãi tha ma âm u đáng sợ…
_Chổ này đúng là yên tĩnh quá mức!-thầy vừa thu xếp đống tài liệu,vừa để ý xung quanh sân trường.
..Có tiếng nhạc văng vẳng đâu đây…ban đầu nó chỉ thoang thoảng xen lẫn với tiếng rì rào của những hàng cây…nhưng càng lúc nó càng trở nên rõ ràng hơn…
“Nhạc!?Ai mở nhạc lúc này?”
Tò mò,Ma Kết bước ra khỏi phòng và lần mò đến nơi phát ra tiếng nhạc…
Ánh trăng rất sáng nên thầy không cần đèn pin.Tiếng nhạc dẫn thầy đi ngang qua dãy văn phòng…qua khỏi phòng âm nhạc và cuối cùng dừng lại ở phòng học múa…
Phòng học múa vẫn sáng đèn trong dãy phòng học tối om…………..
“Ai còn tập múa giờ này chứ!?”
Thầy linh cảm có chuyện chẳng lành,nhưng vẫn đẩy của bước vào….
Chẳng có ai cả,chỉ có tiếng nhạc là trầm bổng dai dứt không ngừng………..
“Chuyện gì vậy?Không lẽ cô giáo dạy mùa quên tắt các thiết bị ?”
Thầy đến chổ cái công tắt điện và ấn nó xuống.
“Cạch!”
Khi bóng đêm bao phủ căn phòng cũng là lúc Ma Kết thấy sống lưng mình lạnh toát.Hình như có ai đang đứng sau lưng thầy…Thầy quay lưng lại nhìn….vẫn không có ai!
…Có tiếng vách đỗ vỡ…Bức tường sau lưng thầy đột nhiên trở nên nứt nẻ,từng lớp sơn tường tróc ra rơi lả tả xuống đất.Chổ vách nứt cộm lên,tạo thành hình 1 gương mặt…
“Tốt nhất mình nền rời khỏi chổ này!”
Thầy Ma Kết cảm thấy không an toàn ở đây.Thầy đóng cửa phòng học múa rồi vội vã ra về.
Chổ nứt trên tường vẫn tiếp tục cộm lên…Từ trong các khe hở trên tường,những sợi tóc ma quái chui ra,kéo dài rồi xoã rượi trên gương mặt đang dần hiện rõ hơn…Dưới ánh trăng mờ ảo,con quái vật đó đưa cái đầu loà xoà tóc tai ra khỏi bức tường…
Không hiểu sao đêm nay thầy Ma Kết không tài nào ngủ nổi,dù thầy biết sáng mai phải thức dậy sớm để đến trường…Hiếm khi nào thầy ngồi lâu bên máy tính như đêm nay,thầy tìm thấy cái nick Nguoibantrongbongtoi trong friendlist của mình và muốn xem xem nó làm cách nào để náo động cả trường!
Tiếng chuông điện thoại vang lên…
“A lô,vâng,là tôi đây!”
Thầy bắt máy và đứng dậy nghe điện thoại…
Màn hình máy tính sau lưng thầy bổng kêu lên xoẹt xoẹt…Cái nick Nguoibantrongbongtoi bừng sáng chữ online…Nó gửi vào máy thầy 1 đường link…Máy tính của Ma Kết không chủ ý lại kết nối với đường link đó!
Trong khi thầy mãi mê nghe điện thoại thì trên máy thầy hiện lên 1 cửa sổ mới…Cửa sổ đó là 1 cái clip gửi từ Nguoibantrongbongtoi…Ban đầu nó chỉ mờ mờ,nhưng sau đó qua xử lí nó rõ dần…rõ dần…đến khi nhìn rõ những gì trong clip.
Song Ngư,là Song Ngư!Nó đang tiến dần lại màn hình…
“Vâng,vâng!!Tôi hiểu rồi,chào thầy!”
Thầy Ma Kết buông điện thoại xuống,bổng thầy cảm thấy sau lưng mình có cài gì là lạ…Một cảm giác lạnh ngắt khiến tóc gáy người ta dựng đứng.
Mặt thầy vã đầy mồ hôi…Sau lưng thầy,1 cô gái mặc đồng phục trường Twenty Stars,nhếch nhác,luộm thuộm với những giọt nước đang chảy ròng ròng từ đỉnhđầu xuống gương mặt trắng bệch…
________o0o________
Hôm nay thầy không đến lớp.
Lớp 11CA3 bàn tán xôn xao,ai cũng tỏ ra bất ngờ vì trước giờ thầy chưa bao giờ bỏ tiết.Cả thầy

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN