[12 Chòm sao] Vọng - Bin - Chương 1: Trở về
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


[12 Chòm sao] Vọng - Bin


Chương 1: Trở về


Kim Ngưu đứng trước cổng trại, trên người bộ quần áo có chút bẩn, dáng người nhỏ bé, mỏng mảnh trơ trọi giữa không gian vắng lặng lạnh lẽo.

Cô khẽ chớp chớp đôi mắt nhìn về phía bảng tên trại, cảm xúc vẫn mơ hồ. Đằng xa xuất hiện bóng người đàn ông cao lớn.

Ma Kết đứng yên lặng trước con xe BMW, khuôn mặt hắn lạnh lùng như tảng băng trôi, nước da trắng tinh tế, mềm mại nhẵn nhụi như con gái, đôi mắt đen sâu hút lạnh lẽo, đạm mạc. Sống mũi cao vút kiêu ngạo cùng bạc môi mỏng bạc tình.

Trên người hắn khoác vest đen cao quý, như khoác trên người cả một mùa đông cùng sự từng trải rõ rệt.

Chỉ cần nhìn qua, cô liền nhận ra anh.

Kim Ngưu mím môi, trong đầu thoáng nhớ lại lời của người quản trại…

\”Có người bảo lãnh mày, mau mau thay quần áo rồi cuốn gói đi!\”

\”Bảo lãnh?! Còn ai dám bảo lãnh tôi à?\”

\”Đừng nhiều lời, mau đi đi, đúng là đồ sói mắt trắng!\”

Hồi tưởng kết thúc, là lúc trước mắt cô xuất hiện dáng người cao lớn của Ma Kết.

Anh hạ tầm mắt, tay xoa xoa mái tóc mềm trên đầu cô.

\”Mệt không?\”

\”Sao chú lại giúp tôi?\” Kim Ngưu nhíu mày đẹp, đôi mắt mang vài phần dè chừng.

Một người tội lỗi như cô, ai lại muốn cứu đây?! Và cứu để làm gì?

\”Tiện tay!\” Ma Kết lạnh nhạt, anh đã ngồi lên xe trước, người tài xế sau đó liền đi qua cửa bên kia, mở cho cô.

\”…\” Kim Ngưu nhếch môi trào phúng, tiện tay… Hóa ra là tiện tay!

Có chết mới tin!!!

Kim Ngưu năm nay mười bảy tuổi, cái độ tuổi đã trưởng thành, vừa được bảo lãnh ra khỏi trại cải tạo, tội giết người.

Kim ngưu lười nhác dựa vào ghế xe ô tô, mắt đưa tới phía cửa kính xe, lòng băn khoăn.

\”Chú này, chúng ta quen nhau được bao lâu rồi?\”

Quen được bao lâu rồi nhỉ?!

Ma Kết quay đầu nhìn một bên sườn mặt mềm mại non nớt của Kim Ngưu, anh có chút suy ngẫm rồi đáp:

\”Gặp từ mùa đông năm trước, lúc chú khuyên con không nên tự tử.\”

\”Ha ha, chú đùa con à?!\” Chú khuyên con chết bằng cách khác thì có, vả lại, con cũng đâu có định tự tử!!!

Kim Ngưu bĩu môi, nụ cười nhợt nhạt nhưng vẫn mang chút dịu dàng xinh đẹp, càng làm đậm nét vẻ đẹp mềm mại.

\”Đừng cố quá, con vẫn còn thời gian!\” Ma Kết chăm chú nhìn cô, mở miệng nhẹ nhàng đáp.

\”Chú… con cứ nghĩ lúc đó mình xong rồi cơ đấy!\” Kim Ngưu mỉm cười, đôi mắt của cô hơi ẩm lên, nụ cười chua chát đau đớn.

Nỗi đau này, nỗi lo này, chỉ lần cuối cùng này thôi, từ nay về sau tuyệt không thể để ai khiến mình thảm hại như vậy nữa!

\”Chú, cảm ơn chú…\”

Vì đã không ghét con, không ruồng bỏ con, cứu vớt con…

***

Kim Ngưu buộc gọn mái tóc dài ra sau, nhìn mình trong gương thật tươi tắn rồi mới túm lấy cặp sách ra khỏi phòng.

Ma Kết nhìn cô vui vẻ như vậy liền lắc đầu, tay gấp lại tờ báo buổi sáng đặt lên bàn, lạnh nhạt hỏi: \”Sao lại cố như vậy?\”

\”Chú đừng có vô duyên như thế!\” Kim Ngưu lườm lườm anh, Ma Kết cũng chẳng thèm hỏi tiếp liền nói \”Đồng phục mới đẹp lắm!\”

Đồng phục trường mới có chút hơi nữ tính đối với cô, áo sơ mi trắng thắt nơ hồng nhạt, váy chữ A xanh thẫm dài đến đầu gối, áo khoác ngoài có bảng hiệu nhỏ trên ngực, tên trường \”Vạn Niên\”.

Vạn Niên là một ngôi trường danh tiếng, mang lịch sử trăm năm, là trường quốc lập, hội tụ đầy đủ những tinh anh của nhiều thành phố lân cận. Trường nổi danh đào tạo nhân tài cho đất nước, trường đại học bên cạnh còn hào nhoáng hơn, nếu kết quả tốt, thầy cô đề cao sau này ra trường sẽ được đề cử vào bộ máy nhà nước. Những con ông cháu cha mà không có thành tích tốt, đừng mơ học trường này, đi về học trường nhà anh tự mở đi!

Kim Ngưu tự cảm thấy bản thân học lực không tồi, không nghĩ đến Ma Kết lại có thể xin cho cô học trường này, cũng không biết có nên cảm thấy vinh hạnh hay không.

Kim Ngưu nắm nắm quai cặp, nhìn người con trai khoác đồng phục trường Vạn Niên trước mặt, có chút khó hiểu.

Sư Tử có đôi mắt sắc nhưng không quá rõ như của Ma Kết, đôi mắt của Sư Tử rực rỡ và đẹp hơn của Ma Kết nhiều lắm, như chứa đựng cả một bầu trời thanh xuân rực rỡ và cuồng nhiệt. Sống mũi cao thẳng thắn, miệng mỉm cười thật tươi, khoe ra hàm răng đều đặn, trắng sáng. Mái tóc cắt ba bảy rủ xuống che đi vầng trán cao đẹp.

\”Chào em, em là Kim Ngưu, học sinh mới chuyển đến đúng không?\” Anh hỏi, tay đưa ra tỏ ý muốn chào hỏi.

Khụ, chúng ta đâu cần trang trọng như vậy nhỉ?!

Kim Ngưu thầm nghĩ, tay cũng không có ý định đưa ra, chỉ nhẹ nhàng gật cái đầu.

Sư Tử thấy vậy có chút ngại ngùng thu tay lại nhưng lại sau lại chẳng có vẻ gì không vui nói: \”Đi thôi, anh dẫn em đi nhận lớp nhé!\”

Đi đằng sau Sư Tử, Kim Ngưu cảm thấy bóng lưng của anh thật cao, thật lớn, khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng biết mấy, khiến người ta tin tưởng…

Anh ấy, thật là một người tốt…

Cô nhìn xung quanh, mọi người hai bên hành lang đều nhìn cô với ánh mắt tò mò, cô thầm nghĩ, họ đều là người tốt, đâu như cô, một kẻ giết người?!

\”Kia là ai vậy, nhìn xinh quá!\”

\”Hình như là học sinh mới thì phải…\”

\”Nhìn cô ta quen thế!\”

\”Ừm, nhìn quen quen…\”

Kim Ngưu chợt khựng lại, tay siết chặt lấy quai cặp trên vai, đôi mắt lấp lánh giờ tối sầm lại. Như trở về quá khứ, cô nghe thấy giọng nói của người phụ nữ.

\”Bị cáo có muốn biện hộ gì cho bản thân không?!\”

Kim ngưu mím chặt môi, sắc mặt dần trở nên trắng bệch, đầu cúi gằm xuống.

\”Kim Ngưu!\”

– End chương 1 – Bin –

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN