12 Nữ Thần - Chương 47: Luân Hồi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
72


12 Nữ Thần


Chương 47: Luân Hồi


Long thành, cuộc thi giả kim Tân tú tranh tài bước vào vòng cuối cùng, vòng chung kết xếp hạng. Khuôn viên giả kim hội chật cứng khán giả thuộc tầng lớp thượng lưu, nơi khán đài danh dự đón chào sự góp mặt của thành chủ – tộc trưởng Long tộc Long Thiên Đạo, đại trưởng lão Long tộc Long Hán, Long thành đệ nhất thánh sư Trần Mông, ngoài ra còn có những vị cao thủ, những giả kim thuật gia nổi tiếng đến từ khắp biển Đông.

Mọi ánh mắt đổ dồn vào sân đấu, nơi đây xuất hiện một vật lớn bị phủ một lớp vải che, không ai rõ là thứ gì, chỉ biết thứ này hình tròn, tựa như một chiếc bàn khổng lồ với đường kính hơn 6 mét.

Vòng chung kết xếp hạng là cuộc tranh tài của top 4, sau khi đọc diễn văn dài lê thê đến nỗi bị khán giả la ó phản đối, vị nam MC của cuộc thi vội chuyển sang phần giới thiệu thí sinh.

“Và sau đây chúng tôi xin được trân trọng giới thiệu 4 thí sinh xuất sắc nhất cuộc thi, đầu tiên, thí sinh hiện đang có 260 điểm, Hồ gia – Hồ Đào đại sư!”

“Hoan hô!” Một góc khán đài nhiệt liệt hoan hô, ngoe ngẫy băng rôn ghi bốn chữ “Hồ Đào vô địch!” khi Hồ Đào bước ra, rõ ràng là người nhà thằng này.

MC tiếp tục giới thiệu: “Tiếp theo, Luyện gia – Luyện Viễn Trung đại sư, anh tạm xếp thứ 3 với 261 điểm!”

Lại một tràng hoan hô nhiệt liệt, khí thế không kém gì so với Hồ Đào.

“Và người đang giữ hạng nhì với 268 điểm, mỹ nhân luyện kim của Long gia, Long Mi tiểu thư!”

Long Mi bước ra, tiếng hoang hô, tiếng vỗ tay hoàn toàn lấn át so với Trung và Đào, hình như người đẹp lúc nào cũng có lợi thế.

MC nói tiếp, lần này trịnh trọng hơn: “Và thí sinh đang nắm giữ ngôi đầu với 269 điểm: Lâm gia… Lâm Tráng Dương!”

“HOAN HÔ!!!”

“Lật đổ đi! Tạo nên kỳ tích đi!”

“Tráng Dương cố lên!!!”

Khán giả hoan hô cuồng nhiệt, một phần vì bị tài năng của Dương chinh phục, một phần vì trông mông được xem một cuộc lật đổ ngoạn mục của Lâm gia, nếu Dương vô địch thì có thể xem là kỳ tích vô tiền khán hậu trong lịch sử cuộc thi Tân tú tranh tài.

Gia chủ Lâm Chi Khánh hôm nay được giả kim hội đưa xe đến tận nơi mời xem trận chung kết, đang ngồi trên hàng ghế danh dự cười tét cả mồm.

Dương cúi chào khán giả rồi bước đến vị trí của mình cùng 3 thí sinh còn lại.

Khi Dương tiến đến, Long Mi nở một nụ cười xinh đẹp với hắn: “Nhường nhé!”

Mặt Dương dại ra, hơi bối rối không biết nói gì, chỉ gật đầu như thằng ngáo, sau đó Viễn Trung đứng cạnh Mi cũng nhìn hắn và nói: “Ngươi khá lắm! Nhưng ta sẽ không thua đâu!”

Dương gật đầu đáp: “Ừ! Nhưng ta sẽ vô địch!”

Dương nói xong thì nghe một tiếng khịt mũi xem thường, là Hồ Đào, nhưng thằng này chỉ có uy với đám loi nhoi, còn so với thiên tài như Mi và Trung thì như của thừa chẳng ai thèm quan tâm, nếu không nhờ ông ngoại hắn thiên vị thì còn chưa chắc đã lọt vào vòng này.

Dương vô tình nhìn về khán đài danh dự, ngồi ở giữa hàng đầu là một người đàn ông tóc bạc trắng nhưng gương mặt vẫn trung niên, thân hình uy nghiêm oai vệ, có nhiều nét giống với Long Chúc Lôi, chính là Long Thiên Đạo, ông ngoại hắn, cha của Diễm và Băng.

4 thí sinh đứng trước cái thứ được phủ vải che kín, vị MC cũng bước đến giới thiệu tiếp: “Và sau đây chúng tôi xin giới thiệu một sản phẩm chưa từng xuất hiện trong các kỳ thi trước…”

Nói đoạn, MC giơ tay nắm tấm rèm kéo ra: “… VÒNG XOAY TRÍ TUỆ!”

Rèm che bị kéo ra, để lộ một hệ thống vòng xoay hình nón khổng lồ tương tự vòng xoay trong chương trình chiếc nón kỳ quặc. Hệ thống này có 5 tầng xoay quanh cùng một trục với tốc độ mỗi tầng khác hẳn nhau, tầng 1 và tầng 2 chia thành các múi nhỏ ghi tên các loại nguyên tố thú hồn tâm cấp độ từ 1 đến 4, tầng 3 chia nhiều múi hơn, ghi tên các loại hạt nhân linh bảo từ hạ cấp đến siêu cấp, tầng 4 ghi tên các loại động cơ linh bảo từ hạ cấp đến siêu cấp, tầng 5 ghi tên các loại kim loại, ngoài ra còn có một mũi tên cố định dùng để xác định vị trí lựa chọn cho cả 5 tầng.

Chờ mọi người trầm trồ bàn luận xong, MC nói tiếp: “Vòng chung kết: Mỗi thí sinh sẽ phải chế tạo một món Linh Bảo cấp độ bất kỳ từ những nguyên liệu chọn được từ vòng xoay trí tuệ, trước tiên, xin mời các thí sinh thực hiện xoay vòng để chọn ra nguyên liệu.”

“Đầu tiên, mời thí sinh Lâm Tráng Dương bước lên quay số!”

Dương bước lên, theo hướng dẫn của MC xoay nón thật mạnh. Vòng xoay tạo ra âm thanh rất êm tai, mỗi tầng lại xoay theo tốc độ nhanh chậm khác nhau trông rất thú vị.

Tầng nhỏ nhất trên đỉnh chậm dần rồi từ từ dừng lại…

“Ồ! Là Băng thú hồn tâm cấp 4!” MC trầm trồ, không ngờ Dương ngay tầng đầu đã được một nguyên liệu tốt nhất, hồn tâm cấp 4 so với hồn tâm cấp 1 thì quý giá và cao cấp hơn nhiều.

Tầng 2 cũng từ từ dừng lại…

“Lại là hồn tâm cấp 4! Hỏa thú hồn tâm cấp 4! Thật lợi hại!” MC lại hô to, bản thân Dương cũng mừng húm vì số hên.

Tầng thứ 3 dừng lại không lâu sau đó.

MC trợn mắt: “Hạt nhân siêu cấp hiệu Tinh Hoàn! Trời ạ là hạt nhân tốt nhất trong tầng 3 mà!”

Tầng 4 dừng lại.

MC không còn muốn giới thiệu: “Đây… là động cơ cao cấp siêu gọn nhãn hiệu Sò Huyết, một trong những động cơ tốt nhất tầng 4!”

Khán giả xôn xao, Mi và Trung nhíu mày lo lắng còn Đào hừng hừng ghen tỵ, vòng xoay rất nhiều lựa chọn mà đa phần là hạ cấp và trung cấp, thế quái nào thằng này quay 4 tầng ra toàn thứ cao cấp? Đã giỏi lại còn số hên thì ai chơi lại?

Tầng 5 dừng…

MC miệng run run, nói không nên lời: “Là… Bạch kim!”

Lại là một trong những nguyên liệu tốt nhất, Dương mừng không nhịn nỗi hai tay gồng lên chắc thắng, 3 thí sinh còn lại thở dài, chưa gì đã thấy thất bại, trong khi khán giả thì ồ lên vì vận số của Dương quá tốt. Lại có nhiều người nghi ngờ tính công bằng của vòng xoay.

3 thí sinh còn lại cũng lần lượt quay vòng, vẫn có người đạt nguyên liệu tốt nhưng không ai có toàn hàng khủng được như Dương.

Sau khi giới thiệu xong kết quả vòng quay của 4 thí sinh, cả 4 được hướng dẫn đi đến 4 bộ bàn ghế đặt ở bốn góc sân thi, mỗi nơi đều có một tủ lớn.

MC giơ lên một phong bì lớn cho khán giả xem: “Và đây là đề thi, vốn được niêm phong nên bản thân tôi cũng chưa biết nội dung, bây giờ chúng ta sẽ xem…”

Vị MC xé niêm phong, lấy ra một tờ giấy, bắt đầu đọc to: “Đề thi vòng chung kết cuộc thi Tân tú tranh tài lần thứ 69.”

“Từ những nguyên liệu nhận được từ vòng quay trí tuệ, bao gồm 2 hồn tâm không cùng thuộc tính, 1 hạt nhân, 1 động cơ hoàn chỉnh và một loại linh kim đã qua quá trình luyện kim, kết hợp với các loại dụng cụ và phụ tùng ban tổ chức đặt sẵn trong mỗi tủ, các thí sinh trong vòng 12 giờ phải chế tạo thành một món linh bảo hoàn chỉnh. Linh bảo thành phẩm phải đáp ứng những điều kiện sau:

  1. Linh bảo không giới hạn cấp độ, thể loại, nhưng phải là dạng có thể sử dụng lâu dài.
  2. Linh bảo thành phẩm phải… Phụt… Ha ha…”

Mọi người ngơ ngác nhìn vị MC đang đọc đề thi mà bật cười xối xả, đề thi có gì mà khiến một MC chuyên nghiệp như hắn trở nên bất lịch sự cười như điên thế kia?

Cười một lúc, MC mới nhịn xuống được, vội tằng hắng: “Xin lỗi quý vị, tôi đọc tiếp: 2. Linh bảo thành phẩm phải mang… Phụt…”

“Xin lỗi… Linh bảo thành phẩm PHẢI MANG ĐỒNG THỜI HAI THUỘC TÍNH TỪ HAI LOẠI HỒN TÂM MÀ THÍ SINH NHẬN ĐƯỢC TỪ VÒNG XOAY TRÍ TUỆ!”

Nghe đến đây, Dương cảm thấy như trời đất đổ ụp xuống đầu, linh bảo đồng thời mang 2 thuộc tính, không phải hắn chế không được, nhưng trong tay hắn là Băng hồn tâm cấp 4 và Hỏa hồn tâm cấp 4 đấy! Băng hỏa đối lập, lại còn là cấp 4, chế bom thì được chứ chế linh bảo kiểu gì?

Mặt Dương xám ngoét, Long Mi che miệng khúc khích cười còn Trung và Đào bật cười hả hê, khán giả cũng cười ồ lên, không phải cười khinh Dương mà cười vì vừa mới tưởng Dương có vận may thông thiên, nhưng giờ ngược lại hóa ra đây chính là vận xui thảm thốn, băng thú hồn tâm cấp 4 và hỏa thú hồn tâm cấp 4 đem kết hợp thành linh bảo, dù là Trần Mông thánh sư chắc cũng chỉ có nước lắc đầu chịu thua.

Dù sao thì cuộc thi vẫn phải bắt đầu, các thí sinh sau khi nhận nguyên liệu liền bắt đầu miệt mài lập bản vẽ.

Luyện chế bảo vật vốn là một quá trình dài, nhưng các bộ phận chính như hạt nhân, động cơ, linh kim đều có sẵn, cộng với kho nguyên liệu đa dạng do chính giả kim hội thiết kế nên các thí sinh đã được bớt đi những khâu tốn nhiều thời gian nhất. Điều các thí sinh cần làm bây giờ là tạo ra một linh bảo đẹp, độc đáo, sáng tạo và hữu ích để giành được điểm cao.

Sau khi lập bản vẽ, các thí sinh, bao gồm cả Dương bắt đầu chọn ra vật liệu phụ rồi dùng các dụng cụ cho sẵn để gọt đẽo, mài giũa thành những chi tiết ưng ý. Đây ở thế giới cũ của Dương vốn là công việc nặng nhọc, nhưng ở Linh giới, nhờ có linh lực nhập thể hỗ trợ cùng với những dụng cụ lợi hại nên trở nên rất nhẹ nhàng, chỉ cần tỉ mỉ và khéo léo là được. Ví dụ như Viễn Trung đang dùng búa đập một khối thép lớn, đập hơn mười cái mà khối thép to bằng khúc côn đã dẹp ra thành hình một lưỡi kiếm khá bén nhưng còn thô sơ. Hồ Đào thì đang vừa huýt sáo vừa gọt một khối bạc lớn cỡ nắm tay y như gọt vỏ khoai tây, Long Mi còn chơi trội hơn, không ngờ dùng kim khâu hai miếng vàng dày gần 1 cm nhẹ nhàng tưởng như khâu áo.

Còn Dương, người được mọi người tội nghiệp nhất thì đang dùng một cây sắt cán bạch kim thành những mảnh mỏng và nhỏ cỡ bàn tay.

Thấy việc Dương làm có phần quái lạ, nhiều người thắc mắc: “Thí sinh Dương đang làm gì vậy ta?”

“Chắc biết thua chắc nên chơi trò cán bột làm hoành thánh?”

Một người tốt bụng thở dài: “Thấy cũng tội, mà thôi cũng kệ…”

Một người vẫn còn mơ mộng: “Không chừng hắn đã nghĩ ra cách, khéo lại có thêm kỳ tích…”

Hàng ghế danh dự, Long Thiên Đạo quay sang hỏi Trần Mông thánh sư: “Thí sinh Dương đang chế tạo món gì vậy thánh sư? Trông hắn không giống như đang chịu thua…”

Lại nói đến loại mặt nạ của Dương cực kỳ lợi hại, dù là Chúa Tể cấp trung bình cũng khó mà nhìn ra, ngay cả mật thám do Đại Nhật Chúa Tể phái đến theo dõi Dương từ khi bí cảnh đóng cửa đến khi Dương cải trang đến tận cổng Hòn Bà cũng suýt để mất dấu vì không nhận ra Dương.

Đã học đến cấp thánh sư thì đương nhiên kiến thức phải siêu phàm, nhưng Trần Mông cũng chưa đoán ra Dương đang làm gì: “Thật sự… ta cũng không biết, có thể là hắn đang làm bừa để nuôi hy vọng…”

Thời gian trôi qua, các món linh bảo của 3 thí sinh đã dần thành hình, còn Dương vẫn đang miệt mài cắt tỉa những chi tiết nhỏ xíu mà không ai rõ làm gì.

Lần này thời gian nhanh chậm không ảnh hưởng đến điểm số nên các thí sinh cũng không quá vội vã.

Đến giờ thứ 8 thì Viễn Trung hoàn thành sản phẩm, là một thanh kiếm lớn mang thuộc tính Lôi – Quang, vừa phát sáng vừa xoẹt điện trông rất hoành tráng, cấp bậc linh bảo cao cấp.

Hồ Đào hoàn thành sau Viễn Trung 30 phút, là một chiếc mũ bạc mang thuộc tính Băng – Phong, cấp bậc cũng là linh bảo cao cấp.

Thêm 10 phút sau thì Long Mi cũng hoàn thành một linh bảo cao cấp hệ Phong – Hỏa, hình dáng như một đôi giày cao gót bằng vàng ròng sang chảnh.

Lúc này, trên bàn Dương vẫn ngổn ngang các chi tiết linh tinh. Đã đến giờ thứ 9, mọi người hồi họp chờ đợi trong khi Dương đang mài giũa những miếng bạch kim…

Còn 30 phút nữa hết giờ, mọi người dần mất kiêng nhẫn…

Còn 20 phút, khán giả bắt đầu la ó, thậm chí là mắng chửi, Dương như đang ở trong một thế giới riêng, không còn nghe nhìn xung quanh, chỉ chăm chú lắp ghép những chi tiết nhỏ xíu…

Còn 10 phút, Dương ghép thành một thứ giống như cái nón lá chổng ngược nhỏ bằng nắm tay, xung quanh đầu nhọn là những sợi màu vàng tưa rưa trắng đầu…

Còn 5 phút, những mảnh bạch kim bắt đầu được ghép vào phần nhọn hình nón, chi tiết rất nhỏ nên Dương phải tỉ mỉ ghép từng mảnh một…

Những giây cuối cùng, Dương ghép một đoạn bạch kim sơn màu xanh lá vào dưới phần nhọn của hình nón, khán giả đã nhận ra đây là thứ gì, một đóa hoa sen bạch kim còn đang khép nụ…

HẾT GIỜ!

Trước bao ánh mắt chăm chú, nụ hoa sen trên tay Dương không ngờ lại đang hé nở một cách sống động như phim tua nhanh, đồng thời những cánh hoa khi nở ra từ từ bị đóng băng thành một lớp xanh trong lấp lánh, cuối cùng hoa nở, thành một nụ băng liên tinh khiết diệu huyền!

Còn chưa đủ, lớp băng nhanh chóng tan chảy, từ phần gốc, nụ băng liên bắt đầu bốc cháy, sương trắng thăng hoa, băng liên chuyển thành hỏa liên!

Mọi ánh mắt như dại đi. Khi ngọn lửa cháy hết cũng là lúc nụ hoa khép lại như ban đầu, rồi lại bắt đầu nở ra thành một đóa băng liên kì diệu…

Trần Mông thánh sư đã đứng lên từ lúc nào, miệng lão run run như khóc: “Đây là… Băng Hỏa Luân Hồi… Thì ra nó tồn tại…”

Băng hỏa luân hồi, băng sinh hỏa diệt, tạo thành một đóa sen bất tử đẹp đến mê hồn, không ai gọi nó là Linh Bảo, nó không phải là Tiên Bảo, không phải Thánh Bảo, và cũng không phải Thần Bảo, mà là một KỲ BẢO!

Đóa hoa nhân tạo đẹp nhất thế gian mà tưởng chừng chỉ tồn tại trong truyền thuyết, giờ lại đang nảy nở giữa trung tâm Long thành, khiến mọi đôi mắt như bị mê hoặc trong quá trình sinh – tử của kỳ hoa.

Không cần phải chấm điểm nữa rồi, đóa hỏa hoa cháy bùng được Dương giơ cao như một chiếc cúp đẹp nhất cho vị tân vô địch.

Sau phút mê say, mọi người đồng loạt vỗ tay, hoàn toàn bị kiệt tác của Dương chinh phục.

Dương thở phào trong hào quang chiến thắng, Google này quả nhiên cực kỳ lợi hại…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN