[18+]ĐẺ MƯỚN [ AN AN- DŨNG]- PHẦN 1 - Phần 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2899


[18+]ĐẺ MƯỚN [ AN AN- DŨNG]- PHẦN 1


Phần 12


Dũng vừa nói vừa nhìn chăm chăm vào mặt em, phải nói là tâm trí em lúc đó bay táng loạn em ko định hình lại đc, mặt em và Dũng cận kề nhau chắc cách tầm 5cm nữa là dính nhau rồi. Em cuốn quá miệng lắp bắp, em cố lấy sức để thoát khoe vòng tay của Dũng vì đó giờ em chưa ở hoàn cảnh này bao giờ….
-Muốn em? Làm muốn làm sao? Em ko hiểu??( em ngây thơ hỏi em thật ngu)
-Sao cô thích giả vờ vậy? ( Dũng cười)
-Anh điên hả? Anh nói gì kì cục vậy? Thả em ra! ( em cố gỡ tay Dũng)
-Cô thật lòng ko thích tôi??? ( Dũng kéo tay em càng lúc càng gần lại khoảng cách 2cm mặt đối mặt)
-Thích gì? Thích cái gì? Tại sao em phải thích anh? Thích 1 thằng có vợ, có bồ và ăn tạp!
-Ăn tạp? Cô biết gì về tôi mà bảo tôi ăn tạp?
Lúc này em suy nghĩ, thật ra Dũng đang nghĩ gì? Có vợ nhưng ko có con với vợ, có bồ mà chẳng có con với bồ, lại đi kiếm người đẻ mướn ban đầu thì chảnh chó xua đuổi ngta, em nhớ em là người thứ 12 mà? Sao tới lượt em lại thả thính em? Ngủ 1 lần rồi cứ cố tình muốn làm tình tiếp với em làm gì??? Đúng là thằng điên…
-Nếu tôi nói tôi ko phải loại người như cô nghĩ thì sao? Cô có thích tôi ko???
-Ko….( em dứt khoát)
-Tại sao?
-Vì em ko muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình anh!
-………( Dũng cười lớn làm em giật mình)
Dũng ôm chặt em vào lòng bất ngờ luồn đôi bàn tay vào 2 bên tai em rồi cắn nhẹ lên môi em, cắn thôi nhé mấy chị, hic….chứ ko phải hôn đâu…tự nhiên 2 đứa, đứa nào cũng thở mạnh…biết là ko nên nhưng em bị tiếng sét ái tình đánh trúng mất rồi….tim đập loạn xạ….
-Cô là người đầu tiên tôi muốn ngủ lần thứ 2! Trả lời giúp tôi, vì sao thế? An An???
Em sợ quá đẩy mạnh Dũng ra….em lấy tay lau miệng chà mạnh muốn chảy máu, em sợ mang tiếng thả thính lắm, sợ rất sợ….đã cầm tiền của ngta rồi nên cho dù có gì nữa, em sẽ giấu trong lòng…em cứ nhủ rằng ko đc yêu Dũng, ko đc yêu Dũng…
Chưa kịp định hình chuyện gì vừa xảy ra thì cánh cửa phòng bật ra…
-An….2 người….(là con Ngân)
-Mày???? Tại sao lên đây???
-Tao lên cứu mày mà? An? Mày ko thích mà phải ko?
Dũng ngồi dậy nhanh như chớp đi lại phía Ngân…
-Bước xuống dưới và ra khỏi nhà tôi ngay! Ai cho phép cô làm vậy? ( Dũng chỉ mặt Ngân)
-Anh Dũng em cũng là con gái mà? ( con Ngân cố tình nói)
-Thì sao? Gái trai thì liên quan gì đến tôi???
Dã man ông Dũng lạnh lùng tuyệt tình kinh khủng, em đẩy con Ngân xuống, lúc đó Dũng đưa tay nắm vội bàn tay em nhanh như chớp :)) giống kiểu quyến luyến lắm…
-Nè Ngân về đi, mai gặp….xin mày đó!
-Mày có xem tao là tri kỉ ko?
-Tất nhiên là có!
-Tại sao mày giấu tao nhiều vậy?
-Tao…chỉ là chưa đến lúc để nói thôi!
-Nếu mày ko muốn thì mày uống thuốc đi, tao biết là mày uống rồi phải ko?
Lạ nha, con Ngân cứ kiểu hỏi em như nó biết hết tất cả vậy? Tại sao vậy? Nghe tiếng bước chân cầu thang đi xuống em biết là Dũng…sẵn đó em nói:

-Uhm, tao uống thuốc phá thai rồi, tao ko muốn có bầu nữa!
-Thật hả An? ( mắt con Ngân sáng rực lên)
Nhưng đời éo lẽ lắm mấy chị, vừa nói xong câu đó, bóng và Thuỳ ở cửa lù lù đi vào, Thuỳ đi từ từ mắt liếc nhìn em ko ngừng, chân bước Lê thê lại phía em, vl chết rồi…trời ơi! Em nói xạo với Ngân thôi mà!
-Em nói gì? Em uống thật à An?? ( ánh mắt như muốn giết em)
-Em….( em phải nói sao?)
-Con An nó lỡ uống rồi chị ơi, em khuyên nó hết lời rồi!
-Màu nói gì vậy Ngân??? ( em chau màu nhìn con Ngân)
-Mày cầm tiền của tao bây giờ mày uống thuốc? Mày đùa tao hả An?
Bây giờ nói em nói giỡn, em nói xạo liệu có ai tin em ko? Em nhìn Dũng, Dũng chau mày nhìn em, bà Thuỳ đi vào phòng em…bất ngờ lấy quần áo em gom lại….bỗng tát em 1 cái giáng trời…đầu óc em quay cuồng, lần đầu lần đầu tiên trong cuộc đời bị người khác đánh ngoài ba mẹ em, em choáng váng nếu ba mẹ biết con gái bị đánh thì đau lòng chết mất, mà cũng do em, do em chọn cái con đường này mà!!! Nên em ngậm đắng nuốt cay…
-Em làm cái gì vậy??? ( Dũng nắm tay Thuỳ giật lại)
-Để em dạy con rảnh này, em đối xử tốt với nó nhưng nó nhờn mặt với em, nè con ranh…biến ra khỏi nhà tao ngay!
-Anh nói đủ rồi!
Dũng giật mạnh tay bà Thuỳ ra, làm bà Thuỳ càng điên lên, em ko muốn giải thích, thật sư ko muốn, cái cảnh này nó quá éo le, em cũng ko muốn sống cái cảnh này nữa…bị ngta dùng đồng tiền để sỉ nhục đủ rồi, em cứ đứng bất động nhìn Thuỳ gom quần áo em…ném mạnh ra ngoài sân!
-Bước ra khỏi nhà tao ngay con ranh, tao quá tốt với mày rồi…
-Chị trời đang mưa to, lỡ rồi chị đừng đuổi An bây giờ đc ko? ( con Ngân khóc lóc)
-Ok…em sẽ gửi lại chị đúng số tiền chị đưa em, chưa bao giờ em muốn ăn 1 đồng nào của bất cứ ai, chị nghĩ em cầm tiền của chín em sung sướng lắm hả, em trót dại khờ ngày hôm nay em ngu nên mới dính vào vợ chồng chị! Ngày mai em sẽ trả đủ số tiền chị từng đưa em, ko thiếu 1 xu!
Bên ngoài trời đang mưa to…sét đánh rầm rầm, em sợ lắm…em cắn môi chặt muốn rướm cả máu, chẳng phải mày muốn thoát cảnh này lâu rồi sao An? Nhưng sao nước mắt mày lại chảy vậy? Có lẽ vì sự tủi nhục…1 đứa con gái tròn 20t lầm lỡ dính vào họ. Em bước chân ra ngoài, mưa lạnh đến buốt tim, ôm mớ quần áo ngoài sân em khóc lớn, nước mắt chân hoà nước mưa…em lặng lẽ bước rời đi…mà ko dám 1 lần nhìn lại…
-An…chìa khoá phòng trọ cũ, mày về đó đỡ đi…( con Ngân chạy ra nhét chìa khoá vào tay em)
-Mày đang làm trò gì vậy???
-Nếu mày ko đẻ đc thì tao đẻ, mày ngu vì chậm trễ…do mày ngu!
-Do tao ngu???
-Mày ham tiền nhưng ngủ hiểu ko? Cầm chìa khoá mày về đó đi, coi như tao với mày đổi vị trí cho nhau, sao mày phải khóc?
-Tao khóc là vì nhận ra bộ mặt thật của mày! Mày làm tao 1 bố đau quá Ngân!
Em nhận ra, người bạn tri kỉ của em lúc này chẳng còn như em nghĩ, vì sao nó lại biết hết tất cả, dường như nó đã quen biết Thuỳ trước rồi, ngày hôm nay chẳng phải nó cố tình thay vị trí của em??? Con bạn thân hãm nhất cuộc đời em! Điện thoại trong túi em reo lên, bàn tay lạnh ngắt lấy trong túi ra, em thấy số đt mẹ em…nhưng em ko dám nghe máy! Em lang thang trong mưa đi tầm 1 cây số…giờ này em mới sực nhớ…tấm thân ướt sũng lạnh ngắt trong mưa…thấy mai hiên phía trước nhà ngta…em vào đó ngồi bệt xuống, em lạnh…em run lên, cúi đầu em khóc vì sự ngủ ngốc của mình!
-An An…
Em giật mình vì ai gọi tên em, lẽ nào chỗ em ngồi có ma? Ma nào biết tên em? Em ko dám ngước mặt lên…em sợ…em cảm nhận đc có ai đó ngồi trước mặt em. Từ từ ngước mặt lên…em giật mình..
-Anh Dũng??? ( giọng em run lên)
Lúc đó thấy tủi thân dã man, cảm giác như đang ở tận cùng của nỗi đau mà có người đưa tay nắm lấy bàn tay em…em đau đớn…
-………( em khóc)
Dũng đưa tay lên lau giọt nước mắt trên má em, mặt Dũng trầm lại đượm buồn đau khổ…khác với hằng ngày em thấy…môi em run lên cầm cập vì lạnh!
-Từ bây giờ….anh muốn có trách nhiệm với em!

Yêu thích: 5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN