[18+|H Tục] "Live" | TUỔI NỔI LOẠN - WE'RE 17 • Book 1 - Phần 13 : Khánh My
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2706


[18+|H Tục] "Live" | TUỔI NỔI LOẠN - WE'RE 17 • Book 1


Phần 13 : Khánh My


Khánh My là một mẩu của lớp S, cũng là con gái của Lư Nhã Đồng – một nữ diễn viên hạng A có tiếng tăm bậc nhất ở Đế Đô, bố mẹ cô đã ly hôn từ khi cô còn nhỏ, cô sống với mẹ vì sự từ chối quyền nuôi con của cha. Mẹ cô tái hôn, lấy một người đàn ông doanh nhân chững chạc, kéo theo đó là đứa con riêng của ông – Lâm Dật. Anh ta hơn Khánh My 1 tuổi, hiện đang học lớp Z ( Khối 3 ).
Họ gặp nhau lần đầu khi cô đang học ở lớp A( Khối 1) còn hắn học lớp S (Khối 2) tức là lớp của cô bây giờ. Lớp S là một lớp đặc biệt, Khánh My rất ngưỡng mộ những thành viên học trong lớp S, và đặc biệt là vị anh trai không cùng huyết thống kia.
Lâm Dật bắt đầu tán tỉnh cô, cô rất nhanh ngã vào lòng hắn. Ở bên hắn, cô cảm thấy tự hào và hãnh diện, cô cho rằng họ là một cặp trời sinh, mẹ và cha dượng cũng chẳng phản đối.
Cho tới một ngày, đó là sinh nhật hắn, cô tổ chức một buổi tiệc sinh thật nhật lớn ở cao cấp nhất Đế Đô cho hắn. Nhưng hắn không tới, những vị khách được mời cũng không nốt. Khánh My chỉ biết gục đầu,khóc thật to nhất có thể. Tối hôm đó cô liền biết, cô nàng mà hắn bảo là “bạn thân” thực chất là một người tình nhỏ của hắn, cô ta tổ chức sinh nhật cho hắn ở một quán bar, những kẻ được cô mời cũng xuất hiện ở đó. Hoá ra ngay từ đầu cô gái kia mới là người sở hữu danh phận người yêu chính thức của hắn. Cô lại khóc.
Đứng ở góc khuất của quán bar, cô nhìn cặp nam nữ đứng trên sàn nhảy, tên của họ được hiện trên bảng đèn LED “Lâm Dật x …”
——————
Khánh My trợn mắt đáng sợ, quyết tâm trả thù cô gái đã cướp đi người đàn ông cô yêu. Cô truy lùng thông tin của cô gái nọ, tìm ra số điện thoại, facebook,… và lưu lại.
Tối hôm sau của ngày sinh nhật, Lâm Dật mới say khướt và được đưa về nhà. Khánh My đỡ anh ta lên phòng mình, đốt tinh dầu sau đó bước vào phòng lắm và trở ra với tình trạng loã thể. Lâm Dật vì nóng mà nhăn mặt tỉnh giấc, nhìn sang một bên liền thấy một mỹ nhân nhỏ không che đậy cảnh xuân hướng về anh, rất nhanh chóng chộp lấy. Mùi hương ngọt ngào quen thuộc.
Khánh My ban đầu chỉ định quay video hay chụp hình tình tứ một chút, song lại cảm thấy tại sao vốn là của cô lại phải mất trong tay kẻ khác? Cô mỉm cười ác độc thả hắn ra, sau đó kiếm dây thừng trói hắn vào chiếc ghế gần đó.
“Chát!!!” Chiếc roi trên tay cô hất mạnh xuống, áo sơ mi của hắn rách toạc ra. Lâm Dật đau đớn gào lên, tỉnh rượu ngay tức thì. Anh ta trợn trừng mắt nhìn mỹ nhân hiền thục trước mặt đang hung hăng đánh anh ta.
Một roi, vẫn chưa hả dạ lắm, cánh tay cô lại hạ xuống.
“Aaa!!!!!!” Lâm Dật bị roi quật, chỉ có thể hét lên trong đau đớn, quần áo nhàu nát chỉ sau vài vết roi. Vài giọt máu thấm ra vạt áo sơ mi, Khánh My càng trở nên điên cuồng…
—————————
7 giờ sáng.

“Ting!” – điện thoại của Lâm Dật vang lên tiếng chuông tin nhắn. Khánh My cầm lên và lướt ra đọc. “Đang ở đâu thế, hẹn cùng nhau đi ăn sáng mà? Mau đến đi, Apollo R7, đang chờ.”
Là cô gái hôm qua đã cùng hắn tổ chức sinh nhật. Khánh My nhìn sang Lâm Dật đã bị cô hành hạ đến bê bết máu, trong lòng hiển nhiên vui vẻ, muốn đến tâm sự với cô gái kia.
Rất nhanh chóng, cô thay một chiếc váy trắng xinh xắn thục nữ, đến nơi hai người đã hẹn. Tìm thấy cô gái và ngồi xuống.
“Lâm Khánh My? Sao cô lại ở đây?” Kiều Hân chống cằm hỏi. “Lâm Tặc kia đâu rồi?”
Khánh My nhận ra, cô gái này học cùng khối với cô, chỉ khác lớp. Là Kiều Hân của lớp C.
“Cô đang chờ anh ta sao? Không cần chờ nữa, anh ta sẽ không đến.”
“Tên nhãi nhép đó ư? Không sao, dù hơi thắc mắc vì sao lại để cô đến thay, nhưng cũng không phải là gì to tát!”
“Lưu Kiều Hân! Cô thấy tôi đến, liền biết có chuyện gì đi? Cô cướp Lâm Dật của tôi, còn giả ngu sao?” Khánh My quát lớn
“Cướp á? Hahaha! Chị đây mới không cần.” Kiều Hân cười lớn.
“Cô còn lươn lẹo? Sinh nhật Lâm Dật hôm qua anh ta đã bỏ tôi ở nhà hàng một mình và đến bar cùng cô!” Khánh My giận dữ.
“Ngu ngốc!” Kiều Hân cười mỉa mai. “Tên nhãi nhép đó đến bar vào ngày sinh nhật của tôi, rồi hắn phá nát mọi thứ hay ho tự cho mình là đúng. May cho hắn, bà đây đang có tâm trạng tốt nên mặc cho hắn phá. Đêm đó còn cùng hắn lăn lộn vài lần. Nhưng như thế thì có gì ghê gớm chứ? Chơi qua đường thì thế là cùng!”
“Cô!! Gì mà qua đường chứ, rõ ràng cô là bạn gái của anh ấy mà anh ấy công nhận!” Khánh My giận dữ gào lên.
“Là hắn ta công nhận, tôi có sao? Chỉ là ngủ với hắn vài lần thôi mà, nếu như thế cũng là người yêu thì chắc cả cái thành phố này đều yêu nhau mất.” Kiều Hân khinh thường cười. “Mà tôi nói cô em nghe, hắn ta có gì mà cô em phải rồ lên thế? Yếu đuối như sên, chỉ được cái mã!”
“Hừ! Nếu là trước đây cô nói câu này thì tôi nhất định sẽ cho cô một trận, nhưng giờ thì khác, đúng là tên sở khanh đó thật không đáng một con tép!!!”
———————
Linnn không để ý vote nên ko biết đã vượt qua 50⭐️!! Còn 3 chương mai linnn update tiếp nhé vì 3 chương kia linnn lưu trên máy tính không có sẵn trong điện thoại

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN