1m54 và 1m82
Chap 11
Thầy Lâm chuyên phụ trách đội sao đỏ cầm cây thước như một phụ kiện không thể thiếu, ông gõ gõ vào bàn:
– Rồi! Ai ứng cử hay bầu cử làm đội trưởng đi.
Tất cả những người ở đây, chả có ai là tự ứng cử vào đội sao đỏ cả, đều bị ép thôi. Chắc vậy, nên khi thấy bảo chọn đội trưởng thì ai cũng cúi mặt xuống. Duy chỉ có hắn là mạnh dạn dơ tay lên, thầy hài lòng:
– Tốt, có tinh thần xung phong. Em tên gì?!
– Mỹ Khang ạ, là học sinh mới chuyển trường ạ – Hắn dòng dạc.
Kiều Hân nhìn hắn rồi bỗng dơ tay lên ý kiến, thầy Lâm cho phép thì cô đứng lên nói ý nghĩ của mình:
– Em xin làm đội phó ạ.
– Tốt tốt tốt… – Thầy hài lòng – Không có năm nào họp đội mà khỏe như năm này. Vậy ta chuyển sang phân nhóm nhé. – Thầy cầm giấy lên, tiếp – 56 đứa, mỗi nhóm sẽ có 8 bạn. Hai bạn phó và trưởng không cần nhóm. Mấy đứa tự chọn nhóm đi. Rồi bầu luôn nhóm trưởng ra.
Cả hội trường rầm rì, một số người du chuyển để đến với nơi đang thiếu thành viên. Hải quay sang nó, bỗng dưng cầm lấy bàn tay của nhỏ đang để trên ghế, làm nó hơi giật mình, cậu cười:
– Chung nhóm nhé?!
– À… Ờ… Được được. – Nó đỏ mặt
Những người khác cũng quay lại xin chung nhóm, sau đó thì cả hội bầu ra nhóm trưởng, vì đã làm lớp trưởng nhiều năm, Hải có chút kinh nghiệm nên mọi người quyết định lấy cậu ấy làm leader. Hắn không nói gì, mắt chỉ dán vào nó và Hải, nheo hai con ngươi để xem họ có làm gì mờ ám không.
* Cạch… Cạch….* – Thầy gõ thước lên bàn:
– Xong chưa?! Ổn định đi. Các nhóm trưởng đứng lên giới thiệu xem nào.
Lần lượt từng người đứng lên. Tới lượt Hải, cậu cũng không kém cạnh:
– Em là Hoàng Hải, nhóm trưởng nhóm 5 ạ.
\’\’ Thằng đó là nhóm trưởng sao?! Được \’\’ – Hắn nheo mắt.
Tối…
Cả nhà ngồi vào bàn ăn và gọi điện cho bố. Chú Đoàn – Bố nó vui vẻ
\’\’ Nhìn đồ ăn ngon quá nhỉ? Bố muốn về nhà quá \’\’
– Hình như cuối tháng 12 này bố vào đã nẵng ạ?! – Nó hỏi
\’\’ Ừ, nhưng cũng vì công chuyện thôi. Nên không về được \’\’ – Bố ỉu xìu.
– Lúc đấy nếu em xin nghỉ thì chắc em sẽ dẫn hai đứa ra được. – Mẹ cười.
\’\’ Hứa nhá… Mong được gặp hai công chúa lắm rồi \’\’ – Bố hứng khởi.
– Hứa – Cô Tú gật đầu.
\’\’ Vậy nhá, cả nhà ăn đi, bố cũng đi ăn đây \’\’
– Chào bố ạ – Hai công chúa vẫn tay tạm biệt.
Nhà nó là vậy, ít khi nào có được đủ 4 người ăn trên mâm cơm. Nhưng chỉ cần những cuộc gọi thế này thôi cũng ấm lòng rồi. Tháng 12.. Hơi lâu đấy, nhưng không sao cả vì thời gian trôi đi nhanh lắm. Ừ… Sẽ nhanh lắm
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!