365 Chuyện Kể Hàng Đêm - Mùa Thu
Cái Miệng Của Ếch Con
Tất cả các loài động vật đều có những đặc điểm cơ thể khác nhau và những đặc điểm đó có những tác dụng khác nhau. Ví dụ, da của loài thằn lằn có thể thay đổi màu sắc để giúp chúng ngụy trang và tránh khỏi nguy hiểm. Chính vì thế, chúng ta đừng nên bắt chước theo những đặc điểm của người khác mà không phù hợp với mình nhé!
Có một chú Ếch con sống trong một cái ao nọ. Chú ta có một cái miệng rất rộng và bắt mồi cũng rất giỏi. Ếch con và Én con là bạn thân của nhau. Một bạn thì biết bay và có thể bắt côn trùng trên cao; còn một bạn biết nhảy cao và có thể bắt những côn trùng biết nhảy.
Một hôm, Thỏ trắng tung tăng chạy đến bờ ao, nói với Ếch con: “Bạn và Én con đều bắt côn trùng giỏi như nhau, nhưng mà Én con xinh đẹp hơn bạn nhiều đấy.” “Bạn chỉ nói lung tung!” “Không tin thì bạn tự nhìn lại mình đi, miệng của bạn rộng ơi là rộng, xấu quá đi mất!” Ếch con nhảy ra bờ ao, soi bóng mình xuống nước, nó thấy cái miệng của mình đúng là quá rộng.
Đúng lúc đó, Én con bay tới, hỏi: “Ếch con, bạn làm sao thế?” “Tôi…” Ếch con không nói gì, nhảy ùm xuống ao.
Mặt nước ao trong vắt in bóng của Én con: Những chiếc lông mềm mại và một cái miệng nhỏ chúm chím… đúng là bạn ấy rất xinh đẹp!
Ếch con đi tìm bác sĩ Bọ ngựa và nhờ bác sĩ khâu bớt cái miệng của nó lại. Sau khi khâu xong, Ếch con rất hài lòng, từ bây giờ, nó đã có một cái miệng nhỏ xinh xắn rồi.
Thế nhưng sau đó, khi đi bắt mồi, côn trùng nhảy qua nhảy lại trước mặt mà Ếch con không sao bắt được chúng. Nó nghĩ bụng: “Không bắt được mồi cũng không sao, chỉ cần miệng của mình nhỏ xinh thế này là được rồi.” Nhưng các bạn nhỏ khác đều không muốn chơi với Ếch con nữa vì trước đây, nó thường kêu “Ộp oạp”, bây giờ lại kêu là “cục cục”, không ai hiểu nó đang nói cái gì cả.
Ếch con đói quá nhưng chỉ có thể uống nước mà thôi. Một hôm, Ếch con nhảy lên bờ ao và gặp chú Hươu cao cổ. “Chú Hươu cao cổ ơi, cổ chú dài thế kia mà không thấy xấu sao ạ?” Chú Hươu cao cổ cười ha ha, vươn cái cổ dài ngắt những chiếc lá non trên cao và nói: “Ếch con này, cháu nhìn cái cổ dài của chú mà xem, rất hữu dụng đấy chứ!”
Một hôm, Ếch con lại nhìn thấy cô Cò trắng. “Cô Cò trắng ơi, cổ của cô vừa gầy vừa dài, cái mỏ cũng vừa dài vừa nhọn, xấu quá đi mất!” Cô Cò trắng cười hi hi và vươn cái cổ gầy nhẳng ra, bắt một chú cá dưới ao và nói: “Ếch con này, cháu nhìn cái cổ dài, cái mỏ nhọn của cô mà xem, rất hữu dụng đấy chứ!” Bỗng nhiên, Ếch con đã hiểu ra rằng, có những thứ tuy không đẹp nhưng lại rất hữu dụng. Cái miệng rộng của nó cũng vậy. “Ếch con, hóa ra là bạn ở đây à!” Cuối cùng thì Én con cũng đã tìm thấy Ếch con, “Sao bạn lại khâu miệng lại thế?” Ếch con trả lời: “Thỏ trắng nói, miệng rộng không đẹp.” Én con liền nói: “Miệng rộng thì mới có thể bắt được sâu hại chứ, không có nó thì bạn không sống nổi đâu, mau tháo chỉ ra đi!”
Thế là Ếch con lại đi tìm bác sĩ Bọ ngựa, Bọ ngựa vui vẻ tháo chỉ cho nó, cái miệng của Ếch con lại rộng như cũ rồi! Ếch con há cái miệng rộng của mình ra, bắt một con muỗi, ăn no rồi, nó còn liếm mép và cười vui vẻ nữa. Ếch con cảm thấy có một cái miệng rộng cũng rất tốt, hơn nữa lại còn rất đẹp đấy chứ…
Én con bay trên trời bắt côn trùng biết bay, còn Ếch con ở dưới mặt đất bắt sâu hại. Chúng lại trở thành đôi bạn thân đáng ngưỡng mộ.
Sưu tầm
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!