365 Chuyện Kể Hàng Đêm - Mùa Thu - Chó Sói Biết Vẫy Đuôi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
73


365 Chuyện Kể Hàng Đêm - Mùa Thu


Chó Sói Biết Vẫy Đuôi


Sói đã lừa Dê như thế nào? Dê đã làm cách nào để phá vỡ mưu kế của Sói? Các bạn nhỏ, nếu gặp người lạ thì chúng ta đừng vội tin những lời nói ngon ngọt của người đó, nhất định phải đề phòng nhé. Khi đi ra ngoài chơi, hãy nhớ theo sát bố mẹ, đừng chạy nhảy lung tung kẻo lạc nhé!

Dê sợ hãi lùi lại mấy bước và nói: “Anh có đúng là Chó săn không?” Sói ta nhẫn nhục nói: “Đúng vậy, đúng vậy, tôi xin thề. Nhanh lên, nhanh lên! Vì tình bạn giữa chúng ta, anh chỉ cần giơ một chân xuống hố là tôi có thể leo lên rồi. Khi ra khỏi đây rồi, nhất định tôi sẽ trả ơn anh, tôi sẽ giúp anh bắt rận. Đúng vậy, tôi rất thích Dê, rất yêu quý loài Dê các anh.” Dê vẫn có vẻ do dự, nó lùi lại mấy bước và nói: “Không được, tôi phải kiểm tra cái đã!”

Một con Sói bị rơi xuống hố bẫy, hố sâu quá nên nó không sao thoát ra được. Đúng lúc đó, có một chú Dê đi tới, Sói vội nói với Dê: “Anh bạn thân mến ơi! Vì tình bạn giữa chúng ta, anh có thể giúp tôi không, hãy kéo tôi lên với!” Dê hỏi lại: “Anh là ai? Tại sao lại bị rơi xuống hố bẫy của thợ săn thế?” Sói làm bộ vừa thành thật vừa đáng thương, nói: “Tôi ư, anh không biết tôi hả? Tôi là một chú Chó vừa trung thành vừa tốt bụng đây mà. Để cứu một chú Gà con bị rơi xuống hố, tôi đã không tiếc hi sinh thân mình nhảy xuống đây, bây giờ thì không sao leo lên được. Ôi! Thật là tội nghiệp cho tôi quá!”

Dê nhìn Sói một hồi, bán tín bán nghi, nói: “Anh bạn thật sự là Chó sao? Tại sao trông anh lại giống Sói thế nhỉ?”

Sói vội vàng nhắm mắt lại và nói: “Tôi là Chó săn mà, nên trông có chút giống Sói thôi. Tuy nhiên, anh bạn cứ yên tâm đi, tôi đích thực là một chú Chó. Tôi rất hiền và còn biết vẫy đuôi nữa cơ mà. Không tin thì anh cứ nhìn đây này, tôi sẽ vẫy đuôi cho anh xem.”

Để chứng minh lời mình nói, Sói gắng sức vẫy vẫy cái đuôi cứng đờ của mình, khiến cho một mảng đất dưới hố rơi xuống.

Dê sợ hãi lùi lại mấy bước và nói: “Anh có đúng là Chó săn không?” Sói ta nhẫn nhục nói: “Đúng vậy, đúng vậy, tôi xin thề. Nhanh lên, nhanh lên! Vì tình bạn giữa chúng ta, anh chỉ cần giơ một chân xuống hố là tôi có thể leo lên rồi. Khi ra khỏi đây rồi, nhất định tôi sẽ trả ơn anh, tôi sẽ giúp anh bắt rận. Đúng vậy, tôi rất thích Dê, rất yêu quý loài Dê các anh.” Dê vẫn có vẻ do dự, nó lùi lại mấy bước và nói: “Không được, tôi phải kiểm tra cái đã!”

Bấy giờ, Sói đã không thể chịu đựng được nữa rồi, nó tức giận há mồm, để lộ ra những chiếc răng nanh sắc nhọn và gầm gừ: “Đồ ranh con này! Còn không mau lên hả, rốt cuộc thì mày muốn làm gì?”

Dê bình tĩnh nhìn Sói và nói dõng dạc: “Không làm gì cả, vì anh là Sói mà. Tôi đã nhìn thấy răng của anh một lần rồi, vào mùa đông năm ngoái, anh đã cắn tôi một phát, suýt nữa thì tôi mất mạng. Bây giờ lại còn vẫy vẫy đuôi để lừa tôi nữa hả, tạm biệt nhé!” Nói xong, Dê bỏ đi thẳng.

Sưu tầm

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN