365 Chuyện Kể Hàng Đêm - Mùa Thu - Lá Rụng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
148


365 Chuyện Kể Hàng Đêm - Mùa Thu


Lá Rụng


Không phải tất cả các loài cây đều bị rụng lá vào mùa thu. Căn cứ theo hình dạng của lá cây, chúng ta có thể phân thành cây lá kim và cây lá rộng (hay còn gọi là lá phiến). Đa số các loài cây lá kim đều có lá cây màu xanh và không bị rụng vào mùa thu, chỉ có một số ít là bị rụng lá. Những loại cây như thông, vạn tuế mà chúng ta thường gặp vẫn giữ được màu xanh tươi, ngay cả trong mùa đông giá rét, đúng không nào?

“Hai cháu không thấy hay sao? Gió mùa thu thổi suốt đêm qua, lá trên cây cũng rụng nhiều thế cơ mà.” Chú Đuôi to chỉ vào cây lê chua và nói.

Sóc Ngân và Sóc Khôi là hai chú Sóc con sinh đôi. Chúng được sinh ra vào mùa xuân, trải qua mùa hè nóng nực, bây giờ chúng đang háo hức mong chờ mùa thu tới. Sóc con nghe mẹ nói rằng, khi nào lá cây rụng xuống tức là mùa thu đã tới. Sóc Ngân và Sóc Khôi hi vọng mùa thu sẽ tới thật là nhanh.

Một buổi chiều nọ, hai chú Sóc đang chơi trên một cây bạch dương thì một chiếc lá bạch dương rụng xuống, rơi trúng vào đầu của Sóc Ngân, khiến nó giật nảy cả mình. Sóc Khôi vui mừng vỗ tay và hát: “Lá cây rơi rơi, lá cây rơi rơi, mùa thu tới rồi…” Chúng lập tức báo cho mẹ biết. Sóc mẹ cười, nói: “Mùa thu còn lâu mới tới, chiếc lá này tự rụng xuống đấy, chắc là do một chú chim nào đó đã đụng vào thôi.”

Một thời gian dài trôi qua, một hôm, Sóc Ngân và Sóc Khôi đi thăm chú Đuôi to của mình. Chú Đuôi to sống ở một cây lê chua gần đó. Chú Đuôi to đang buông cái đuôi xù của mình ra và chăm chú cất những quả thông khô vào trong hốc cây. Sóc Ngân và Sóc Khôi nói: “Chú ơi, chú đang làm gì đấy ạ?”

“Mùa thu đã tới rồi, chú phải dự trữ thức ăn cho mùa đông!”

“Mùa thu đã tới rồi sao? Tại sao bọn cháu không biết nhỉ?” Hai chú Sóc con kinh ngạc thốt lên.

“Hai cháu không thấy hay sao? Gió mùa thu thổi suốt đêm qua, lá trên cây cũng rụng nhiều thế cơ mà.” Chú Đuôi to chỉ vào cây lê chua và nói.

Quả nhiên, lá của cây lê chua đã bị rụng mất gần một nửa rồi. Dưới gốc cây có rất nhiều lá rụng, khi Thỏ con đi qua thảm lá đó, dưới chân phát ra tiếng kêu “xào xạc” rất vui tai. “Nhưng sao cây của chúng cháu lại không rụng một cái lá nào nhỉ!” “Nhà các cháu ở cây nào?” “Cây thông ạ.” Sóc Ngân và Sóc Khôi trả lời.

“Đúng rồi, thông là loài cây lá kim, cho dù là vào mùa thu hay mùa đông, nó đều không rụng lá. Còn bạch dương, lê chua là cây lá rộng, đa số những loại cây lá rộng đều bị rụng lá vào mùa thu.”

Sóc Ngân và Sóc Khôi nhảy chân sáo về nhà, trên đường đi, chúng nhìn thấy rất nhiều lá cây khô bay xuống đất. Sóc Ngân và Sóc Khôi vui mừng cất tiếng hát: “Lá cây bay bay, lá cây bay bay, mùa hè qua rồi mùa thu lại tới, chúng ta dự trữ rất nhiều thức ăn, mùa đông sắp tới gõ cửa rồi!” Vậy là đã đến lúc hai chú Sóc con phải giúp mẹ tích trữ thức ăn cho mùa đông rồi.

Sưu tầm

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN