50 NGÀY YÊU EM
Phần 2
Phần 2 : CUTO…..THẬT
đệch cờ mờ. hắn mắt trước mắt sau phi xe như tên bắn về nhà. khổ nỗi trời không chiều lòng người hay người không chiều lòng hắn. cái xe bò củi của cái bọn trai xóm đỗ ngay trước nhà ông Bưởi chắn lối hắn đi vào nhà. hắn sốt ruột. cả người nóng lên như hòn than
-ơ… anh CUTO. anh bị làm sao vậy?
bọn con trai trong xóm nhìn hắn nén cười. các bác có thể tưởng tượng ra hắn lúc này trong tình trạng trên người có cái quần sịt hay ko?
đúng thế. mấy thằng mất dậy hôm nay chũng nó không trộm xe mà trộm mất quần áo của hắn rồi. hắn quả thật… rất là tức chúng nó. đệch
-tránh ra cho tao vào nhà.
-chúng mày làm cái đéo gì mà kéo cả lũ đến đây thế hả
hắn bắt đầu tức rồi. làm sao ông Bưởi có thể đẻ lắm con gái đến vậy để giờ ới cái một lũ con zai đến lấy lòng. đệch… có lúc đẻ nhiều con gái cũng sướng thật…
-anh CUTO đang làm gì vậy?
ôi mẹ ơi… cái giọng nói của con Sư tử khéo ở đầu làng cũng nghe thấy ý chứ
-anh CUTO. sao trời không mưa lại mặc áo mưa. không phải anh lại có vấn đề …. chứ
nó cố nén cười
vấn đề là vấn đề cái mẹ gì. hắn méo mó không dám quay lại nhìn con Sư tử đó. bản thân hắn đúng là đang mặc áo mưa. cái áo mưa mỏng trị giá 3k màu xanh người ta hay bán ven đường. bây giờ lại là thứ chữa cháy cho hắn. nhưng sau lớp nilon mỏng dính vẫn có thể nhìn mờ mờ thấy tình trạng bên trong.
hắn thật quả xấu hổ không tài nào tả hết.
-có chuyện gì đấy Hồng ơi.
giọng nói ngọt ngào nhỏ nhẹ vang ngay bên tai hắn. nhưng lúc này lại làm hắn phát run lên. không phải chứ hắn ko dám quay ra nhìn về phía giọng nói ấy chỉ dám cúi gằm cái mặt cho bớt ngượng.
-à.. không có gì… vào nhà đi Hương.
nó quay lại đẩy bạn vào nhà. ôi may thế. con sư tử này ít nhất cũng là một đứa biết lí lẽ. nó vừa cứu nguy hắn một bàn thua trông thấy rồi.
hắn chỉnh tề quần áo. hôm nay hàng xóm có khách nên hắn cũng ko dám mặc quần đùi ngắn. hắn mặc cái quần ngố đi ra đi vào. quả thật từ lúc nghe cái giọng nói ấy sao hắn cứ thấy tim mình bất an thế nào ý.nó cứ đập liên hồi.
-cháu chào bác BƯởi ạ
-cháu chào bác BƯỞi ạ
mẹ bố chũng nó. ai chả biết Bố con Hồng tên là Bưởi có nhất thiết phải gọi to tướng vậy hay không?
đúng cái chất giọng của thằng Ếch. ôi cái thằng mõ làng….
hắn thở hắt ra. có nó thì không có việc gì suôn sẻ cả.cái thằng chuyên đi phá đám các đôi yêu nhau trong làng. con gái hãm nó nhất …. hắn lại tiếp tục thở dài
nhưng khi định quay vào trong nhà thì hắn nghe tiếng gọi vọng từ nhà bên sang
-anh CUTO ơi. anh CUTO sang đây chơi.
lại cái thằng ếch chứ cái thằng cờ hó nào vào đây. nghe cái giọng đã biết nó không nghiêm túc rồi. Nhưng quả thật hắn không cầm lòng được khi nghĩ đến giọng nói đó. hắn đành đi ra cổng.
con chó nhà chú Bưởi hôm nay ăn gì mà lại không còn nhận ra hắn nữa. trông thấy hắn nó vẫn cắn loạn lên. cái con mất dậy. mất công tao hay cho mày ăn ké. từ giờ thì đừng có mà hòng. hắn đứng ngây ra giữa cổng. một phần vì nếu vào nhà. gặp cái người có giọng nói ấy hắn còn chưa biết sẽ nói câu gì cơ. hắn quả thật đang cảm thấy bối rối các bác ạ. (không ngờ anh CUTO nhà ta lại hèn nhát tới vậy)
-anh CUTO vào đây.
cái hồng lon ton chạy ra nắm cổ tay hắn kéo vào. cái con bé HỒNg lúc nào nó cũng vô tư như thế. chưa bao giờ thấy nó bẽn lẽn kiểu con gái mà lúc nào cũng cục mịch như một thằng con trai.
nhìn nó mặc bộ quần áo Man city trông ra dáng con trai ra phết may mà không cắt quả tóc cua chứ nếu không thì chắc 100% giống đực rồi.
có lẽ ngày xưa mẹ nó đẻ nhầm cũng nên.
-anh CUTO… anh CUTO đây là bạn em tên là HƯƠng.
nó lôi hắn đứng thẳng đối diện với cô gái đó. hắn chả biết nói gì chỉ đứng ngây ra. cúi gằm ….đỏ mặt… hai tay lại còn vân vê cái vạt áo như con gái mới về nhà chồng. hại ai đó cứ nhìn trộm hắn rồi cười tủm tỉm.
-Hương ơi… đây là anh CUTO. à quên anh ý tên THẬT.
uh thì anh ý tên THật là…. chứ có cái gì đâu mà ai đó không hiểu ra cứ ngây ra chờ đợi mãi một câu nói tiếp.
đến khi có kẻ chọc ngoáy mới phát hiện ra
-mày phải nói anh ý tên là THẬT con nhà bác THÀ
à ha.
(hóa ra anh ý tên là THẬT con nhà bác THÀ mà. từ hôm nọ em đã bảo các bác đừng tưởng tượng rồi mà cứ cố ý tưởng tượng)
-Đệch … mày phải nói anh ý tên là CUTO… THẬT
Cái giọng chế giễu khủng khiếp ấy khiến hắn càng ngại.
đồ mẹ cái thằng ếch … trông thấy nó ở đâu là thấy thế giới đầy tăm tối rồi. nhưng mà nó còn chưa để yên.
-đệch… con Hồng… mày thiên vị anh CUTO quá đấy nhé . hôm nay bọn tao cũng đến đây để có cơ hội làm quen em ý cơ mà
-em cái mẹ mày. nó hơn tuổi mày đấy cờ hó ạ.
-thì sao. mày không thấy bố tao ít hơn mẹ tao 3 tuổi đấy sao?
-uh thì mới đẻ ra một lũ ếch nhái như chúng mày.
-đệch. bố mày hơn mẹ mày thì lại đẻ ra cả mâm ngũ quả đấy thôi.
ĐÀO , NA . HỒNG , MẬN , THƠM còn zề. à tao quên. có 1 quả bị thằng Tiến xóm trên nó trẩy mẹ mất rồi. thôi thêm ông già mày vẫn thành mâm ngũ quả
há há há
tiếng mấy thằng con trai cười um góc nhà con Hồng. con Hồng tức lắm nhưng mà nó không thèm chấp cái thằng mệnh danh là CHIM LỢN của làng.
nó quay đi kéo con bạn vào trong nhà. Bọn thằng ếch cùng hắn vẫn ngồi đấy.
nhưng mà hắn giờ này như kiểu bị uống thuốc mê rồi. hắn cứ ngồi im không nhúc nhích đến cái miệng cũng khó mở ra. hắn không thể nói nổi 1 câu cho ra hồn. tại vì lúc hắn ngẩng lên thấy ánh mắt bẽn lẽn đang nhìn hắn tủm tỉm hắn tưởng như hắn đang tan ra nước mất rồi. chưa bao giờ hắn lại có cảm giác hồi hộp đến nghẹt thở như vậy.
ôi… giọng nói đã ngọt ngào rồi… khuôn mặt đã đẹp rồi… ánh mắt lại rất hút hòn nữa. hắn bị bắt mất hồn rồi các bác ạ…
(các bác đừng có cười hắn nhút nhát nhé. đâu có phải lúc nào hắn cũng bị như thế đâu)
nhưng mà cái thằng ẾCh sẽ tìm linh hồn về cho hắn ngay thôi. tự nhiên nó vỗ vai hắn một cái đến mạnh rồi nói rõ to.
-thế nào anh CUTO giới thiệu về mình đi chứ
hắn vẫn ngồi im cố ý lườm nó mà nó vẫn không chịu câm cái mồm lại
-anh CUTO hôm nay bị sao thế. mọi khi thấy gái thì nổ kinh lắm mà. sao hôm nay sịt à?
hắn thò tay sang nhéo mạnh vào đùi nó một cái khiến nó kêu á lên.
-đệch. con bà ông … giết người à…
-mày im mồm đi vô duyên vừa vừa chớ.
nó dẩu mỏ chả thèm quan tâm.
-xin lỗi các bác trong từ điển của nó đéo biết cái từ VÔ DUYÊN là gì. nếu không nó đã không có được biết danh “dễ thương ” là CHIM LỢN
nó quay ra nhìn con Hồng một cái rồi cười khẩy.
thik dìm hàng ông mày cũng không xong đâu. nó lại níu cổ CUTO
-đây mày giới thiệu anh CUTO. dù sao anh ý cũng đến tuổi lên làm bô lão của làng rồi mà vẫn ế chổng mông đây
hí hí
có tiếng rúc rích cười
-thôi để tao. ông ý hôm nay chắc uống nước lá thị nên đang ủ mưu ý . chốc nữa mới nổ cho bà con xem
nó cứ nhơn nhơn… cái kiểu vô duyên ghét đíu chịu được
-anh là TOÀN.
-thế bố anh chắc tên là AN.?( giọng nói hết sức dịu dàng)
-không… AN là em anh. bố anh tên là SỰ
-SỰ AN TÒAN ạ?
-uh.
lại có ai đó nén cười.
-safety mà em lại thấy như là very dangerous
nó ngơ ra chả hiểu em ý đang nói gì.
-em ạ. anh chả hiểu em nói gì đâu. em có chửi anh bằng tiếng Tây anh cũng chịu.
-em không dám.
cô ấy lại tủm tỉm cười. hắn cứ ngẩng lên là trông thấy ánh mắt cô ấy liếc hắn rồi tủm tỉm. mẹ ơi…. hắn lại càng rối tung lên mới sợ… cảm giác là gì đây.
đệch… có người thấy thế thì tức … nó cũng ko để yên
-anh CUTO nói về mình đi chứ.
hắn mặc kệ nó. cứ ngồi ngây ra
-này làm gì mà như ngỗng ỉa thế
-đếch cái thằng cờ hó kia ăn nói cho hẳn hoi…
bấy giờ con Hồng phải can thiệp. nhưng nó vẫn nhơn nhơn.
-thôi ông anh không dám nói để em nói hộ.
-anh ý là CUTO. học đại học chữ to trường nào đíu biết. đang làm ông nghè trên thị trấn. trông lù khù ngu ngu thế này thôi. nhưng mà đừng có coi thường. tình rách vắt vai thì chưa có chứ tình nát thì rất nhiều…khổ nỗi vì duyện ngắn phận mỏng nên giờ này vẫn ế chổng mông.
-ế chổng mông
con Hồng hỏi một câu to tướng lại rất ngu ngơ khiến cả bọn cười ầm nhà lên. hắn thì mặt đỏ chín vì ngượng.
có ai đó lại liếc hắn rồi nói thêm
-thế là giờ anh ý vẫn FA à?
-thì chả ép với a. con gái bây giờ cứ thằng nào dẻo mỏ lắm tiền thì nó theo. đằng này trên răng dưới một rổ … khoai. mẹ thì chết bố thì lết chúng nó trông thấy đã chạy mất con mẹ cả dép rồi.
câu nói khiến cả bọn cười ồ lên nhưng nhanh chóng rơi vào im lặng.
Hắn mất mẹ từ bé. từ khi nào hắn còn không nhớ rõ. bố con hắn sống vậy nuôi nhau. đến năm hắn 15 tuổi bố hắn đi xây trên huyện đưa về dì Bé. hắn cũng mừng cho bố đỡ cảnh cô đơn một thân một mình. nhưng số bố hắn khổ. cách đây hai năm. khi hắn còn làm tận thành phố thì nghe tin bố hắn đổ bệnh. bao nhiêu tiền của đổ vào mà giờ bố hắn nằm đâu nằm đấy. hắn bỏ thành phố về quê chăm bố đỡ đần cho dì. thôi thì làm điện cho công ty lương dăm triệu cũng đủ tiền thuốc thang chi phí cả gia đình. hắn ai nhờ đi sửa điện có khi hắn lấy tiền ai ngheo thì hắn giúp không. thôi thì kiếp hắn nghèo cứ cố gắng chăm chỉ vậy.
có ai đó đôi mắt rưng rưng nhìn hắn.
hắn vẫn cúi xuống. câu nói của thằng ếch có chút xót xa. có chút khiến hắn tủi.
không phải hắn chưa có ng yêu bao giờ. trước đây hắn cũng quen một cô gái. được một thời gian cô ấy biết hoàn cảnh của hắn thì bỏ đi không lời từ biết.
từ đó hắn tự ái nhiều . hắn biết hoàn cảnh hắn là vậy thôi thì cũng chưa dám nghĩ nghiêm túc với ai. hắn nghèo… hắn ế… hắn chịu…..
-hóa ra bao năm em vắng nhà anh vẫn thế à?
con Hồng cũng nói giọng lạc đi chút.
hắn cười một nụ cười như mếu.
-thì còn thế nào. giờ phải lo cho bác chứ
con HỒng không cầm lòng được. nước mắt nó chạy lung tung trên khuôn mặt không ra hàng lối.
có ai đó nắm nhẹ tay nó trấn an nhưng thật ra người đó còn khóc trước cả nó.
-vậy anh chưa có người yêu chứ gì?
giọng nói pha lẫn một chút ngẹt mũi vì vừa khóc….nhưng vẫn không thể giấu được những thanh âm trầm bổng dịu dàng đi vào lòng người. hắn không dám ngẩng lên đối diện với em. hắn… rất tự ti các bác ạ. hắn không dám…
-em cũng chưa có người yêu đâu anh ạ.
câu nói này ý là gì có lẽ hắn bây giờ chưa thể hiểu… nhưng những người khác thì nhìn hắn tủm tỉm cười. anh CUTO lại sắp bị tụi nó chơi cho rồi đây.
đừng có mà hòng sống yêu thân với tụi nó…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!