50 NGÀY YÊU EM
Phần 42
Phần 42 50 NGÀY YÊU EM
Cuộc sống của hắn cứ tiếp tục trôi qua bình bình như vậy. công việc của hắn cũng bận rộn do vậy hắn đâu có nhiều thời gian cho gia đình. Thấm thoát Huyền cũng bầu bí được 7 tháng . Hôm nay hắn cô gắng về sớm một chút vì Huyền hôm nay được nghỉ. Hắn mở cửa nhà người phụ nữ đang cắm cúi lau dọn ,nền nhà vương vãi đầy những mảnh vỡ của bát đũa.
-mẹ. có chuyện gì đấy.
-Ơ.
mẹ hắn giật mình quay lại nhìn hắn có vẻ bối rối.
-con về rồi đấy hả. sao hôm nay về sớm thế.
Hắn nhìn nhanh vào đôi mắt mẹ,
-mẹ… có chuyện gì phải không?
-không… không có gì. mẹ sơ ý làm đổ bát cháo thôi.
Hắn xót xa bước lại ngồi xuống dọn cùng mẹ.
-Để mẹ làm. con vào thay quần áo đi
hắn cau mày.
-tay mẹ bị chảy máu rồi kia kìa.
mẹ hắn bối rối chút nhưng rồi bị hắn giành lấy phần dọn dẹp, Hôm nay hắn về sớm nên hắn sẽ nhận phần nấu cơm cho cả nhà.
-Huyền nói đi đâu mà lâu về thế mẹ
-Thấy nó bảo ra ngoài có chút việc.
Mẹ hắn nói vọng từ trong phòng ra. bà đang là quần áo rồi gấp gọn gàng cho vợ chồng hắn. Công việc mà đáng ra một người vợ như Huyền nên làm. Mà nếu cô ấy có bầu bí thì cũng phụ mẹ được chút nào hay chút ấy chứ. VỪa nghĩ đến Huyền đã về. Hắn đang hí hoáy trong bếp cũng chạy ra đón vợ. Huyền vừa cởi giày vừa nói chuyện với ai đó trong điện thoại có vẻ rất vui. trông thấy hắn cô ấy thoáng giật mình.
-ông xã… về bao giờ vậy?
-Anh về khá lâu rồi. em đi đâu sao không ở nhà mà nghỉ ngơi.
-à. em đi mua mấy cái váy bầu với gặp mấy đứa bạn.
-thế mà không nói trước hôm nay anh đưa đi
-ông xã em hôm nay làm mặt trời mọc hướng tây rồi. còn định đưa vợ đi mua sắm nữa chứ.
Hắn cười cười khoác vai vợ. thôi thì coi như vợ hắn bầu bí nên chắc cũng cho miễn việc nhà. để khi nào vợ sinh xong hắn sẽ góp ý chứ bây giờ mà nói ra thì có lẽ chỉ thấy cô ấy lại điên khùng 1 cách khó hiểu.
-Vợ mua gì mà nhiều đồ vậy?
-toàn váy bầu thôi có gì đâu mà nhiều.
-Sắp sinh rồi mua nhiều làm gì.
-còn 2 tháng nữa. với lại mùa nào mặc mùa ấy chứ.
Hắn im lặng nhìn cả đống váy áo trên giường.
-có ghi nhầm không nhỉ. cái váy này mà cũng hơn triệu cơ à
-hàng hiệu đấy chồng ạ.
-mặc có 2 tháng mà em
-thì hàng ngày còn phải gặp bao nhiêu người. mặc đơn giản quá người ta cười cho.
hắn thở dài. Vợ hắn từ lúc lấy hắn mới lộ ra là con người tiêu xài không biết chừng mực. Nhưng vì lúc cưới đã có bầu rồi nên lại để khi nào sinh xong hắn sẽ góp ý.
-ông xã mang ra máy giặt hộ em đi, em đau lưng lắm.
Hắn cúi xuống ôm đống quần áo ra ngoài. vừa đi ra thì đụng mẹ hắn ôm đống quầ áo định vào phòng hắn.
-mẹ….
-Cuto mang đồ đi đâu?
-con mang ra máy giặt.
-để đấy mẹ mang cho. con mang đồ của vợ chồng con cất vào tủ đi.
Hắn gật đầu ôm lấy đống quần áo trên tay mẹ. Mẹ hắn một tay ôm hết đống đồ trên tay hắn. nhìn mẹ hắn với cái dáng gầy gầy, đôi vai hơi lệch làm cho những bước đi có phần khó khăn hơn. Mẹ hắn mặc mấy bộ quần áo đã cũ rồi. tuy không rách rưới nhưng nó cũng ko hợp với môi trường ở đây chút nào. Hắn nhớ các bà già ngày xưa hay mặc kiểu như thế. Đợt hắn cưới con Hến cũng sắm cho mẹ mấy bộ đồ rồi nhưng hình như hắn chưa thấy mẹ mặc
-mẹ…. mẹ ngủ chưa?
-mẹ chưa. con vào đây.
hắn bước vào trong. Phòng mẹ hắn cũng ngăn nắp lắm. mấy thứ đồ ở quê mang lên mẹ vẫn để trong góc nhà.
-mẹ…. con đưa mẹ tiền chi tiêu tháng này nhé. bao giờ hết lại bảo con
-hôm nọ con đưa cho mẹ vẫn còn mấy triệu mà. cứ cầm lấy mà trả tiền nhà
-mẹ đừng lo. mẹ… mai mẹ ra chợ mua mấy bộ đồ mới nhé.
-cho con hả
-không. mẹ mua cho mẹ.
-mẹ vẫn nhiều quần áo. mua làm gì. tiền để dành mà tiết kiệm chứ con.
-mẹ đừng lo. mấy bộ quần áo này đã mặc lâu rồi. mẹ phải đổi đồ mới đi không hàng xóm người ta lại bảo con không biết quan tâm mẹ chứ
-kệ họ.
-nhưng mà con thấy nó sao sao ý. thôi mẹ cứ chiều con lần này được không?
hắn nói vậy thảo nào mẹ cũng sẽ phải mua. Hắn thương mẹ nhiều lắm. có lúc thấy mẹ ngồi thẫn thờ nhìn ra cửa sổ hắn biết mẹ rất nhớ nhà. người quê hắn tình cảm lắm nên những lúc nông nhàn hay sang nhà nhau chơi và trò chuyện. nhưng khi lên đến thành phố rồi thì đâu có được như vậy. mẹ hắn giờ chỉ làm bạn với 4 bức tường.
Dạo này huyền đã nghỉ để chuẩn bị sinh. Hắn thì công việc khá bận rộn nên không có nhiều thời gian dành cho cô ấy. Hắn rất thương HUyền. cái bụng to vượt mặt mà vẫn phải cố đi làm. Do vậy nếu có thể tranh thủ được thời gian trống là hắn lại muốn dành thời gian chăm sóc cho vợ và đứa con bé bỏng trong bụng.
Hôm nay hắn về nhà sớm hơn thường lệ. Bản thân là vì hắn phải đi công tác xa mấy ngày nên hắn muốn về sớm để chơi cùng với Cô ấy.
Hắn xách hộp sữa bà bầu đi vào trong nhà. Căn nhà hôm nay trống vắng đến lạ. bởi mỗi ngày hắn về nhà mẹ đã nấu cơm tươm tất và đi ra đi vào dọn dẹp. Hắn mỉm cười… mẹ hắn đi chợ cũng nên.
Hắn bước vào bếp. căn bếp có phần rất ngăn nắp, mọi thứ được để rất trật tự. hắn lại đi vào phòng, bước chân hắn rất nhẹ… có lẽ vợ hắn đang ngủ nên hắn không muốn làm cô ấy tỉnh giấc. Hắn đứng sau cánh cửa nghe thấy tiếng nhí nháu của vợ hắn… chắc đang nói chuyện với ai
-Chồng tao đi suốt ngày chẳng bao giờ để ý chuyện đấy tao chả sợ
-mình đi làm cả ngày mệt rồi bà ấy chỉ ở nhà thì chả phải làm nữa. lại để tao hầu như con giang ư, còn lâu
-mẹ chồng con Yến tâm lí lắm. Tao cũng ước có bà mẹ chồng như thế chứ bà mẹ chồng tao cổ hủ , lại trông chả sạch sẽ tí nào, bà ấy nấu cơm tao không dám ăn toàn ăn ở ngoài hay về mẹ ăn, ăn ở nhà chỉ lấy lệ.
-tao chẳng muốn ở với mẹ chồng ,với lại bà ấy đâu phải mẹ chồng tao, chỉ là vợ hai thôi. ông chồng tao cứ tha thiết chứ tao chả cần
Hắn nghe mà lùng bùng lỗ tai. Hắn cứ tưởng vợ hắn vì ốm nghén mà không ăn được gì … hắn rất thương và lo lắng vậy mà giờ thì như thế này đây.
Hắn không vào mà quay ra ngoài đóng cửa lại. Bầu trời hôm nay âm u lất phất những giọt mưa phùn…u ám như chính tâm trạng của hắn ngay lúc này vậy.
Hắn ngồi uống cạn từng chén rượu. rượu này không nặng bằng rượu quê hắn. Hắn đã nhớ bố hắn luôn dặn dò là đàn ông phải luôn sống có trách nhiệm với mọi việc. còn phụ nữ phải luôn biết thu vén dung hòa cuộc sống gia đình.
Đàn ông khi quyết định lấy một người phụ nữ không có nghĩa là họ chỉ lấy để duy trì cuộc sống, để có người làm tình hay để có vợ như bao người đàn ông khác. Mà đàn ông họ luôn mong người con gái họ chọn sẽ là người cùng họ chia sẻ niềm vui nỗi buồn, cùng gây dựng một gia đình đầm ấm hạnh phúc và là điểm tựa để họ nỗ lực trong công việc.
Hắn hít một hơi rồi thở dài. Hắn đã từng nghĩ Huyền là người con gái phù hợp để cùng hắn làm điều đó, nhưng có lẽ hắn đã nhầm. Hắn thất vọng về một người con gái có ăn học, hiểu biết lại có thể nói ra những lời như vậy,
Hắn cúi đầu cho những giọt nước mắt lăn trên má rơi xuống bàn. Hắn ân hận… hắn nhớ em.
Người ta nói rằng đàn ông những lúc gặp khó khăn hay mệt mỏi luôn nhớ đến mối tình đầu của mình, Hắn thấy điều đó đúng
Hắn nhớ em. Người con gái đã bất chấp tất cả để yêu hắn, bất chấp hoàn cảnh nghèo khó của hắn và luôn cùng hắn vượt qua mọi khó khăn. người con gái vẫn luôn cho hắn sự tin tưởng vào tương lai tốt đep. người con gái ấy đã hi sinh tuổi thanh xuân vì hắn. Hương…. giờ này em đang ở đâu.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!