50 NGÀY YÊU EM
Phần 56
50 NGÀY YÊU EM
Cuộc sống luôn khiến chúng ta phải kiếm tìm hạnh phúc cho mình từ những điều xung quanh. Đôi khi chúng ta mải tìm mà quên mất rằng có những hạnh phúc lại ở ngay trước mắt.
Đối với người đàn ông trưởng thành và có tuổi như hắn bây giờ , khao khát về một gia đình , một người phụ nữ có thể san sẻ, chăm lo cho con cái và mẹ già để hắn chuyên tâm vào sự nghiệp là điều rất đỗi bình thường. Nhưng quả thật là khó… khó vì sau những tổn thương hắn đã trải qua, lòng tin của hắn, sự tha thiết và nhiệt thành trong tình yêu đã giảm đi rất nhiều. Khó bởi vì cuộc sống của hắn đòi hỏi quá nhiều sự cảm thông, sự đồng cảm của người phụ nữ, mà bây giờ… có mấy ai chấp nhận đc.
Những người đàn ông có địa vị trong xã hội, bận rộn với công việc đến nỗi quên đi cả bản thân mình là ai, điều gì với mình mới thật sự là quan trọng, quên đi việc quan tâm chăm sóc đến những người bên cạnh mà luôn luôn đòi hỏi người khác phải quan tâm đến mình. Cuộc sống có cho đi thì mới có nhận lại. ngay lúc này hắn đã hiểu ra rằng hắn đã quá quan tâm đến công vc, đến sự nghiệp mà không cân bằng cuộc sống cá nhân của mình. Do vậy. Hắn ko thể trách Huyền vì sự phản bội của cô ấy, phụ nữ cần được yêu thương, cần được quan tâm, cần đc giải tỏa ngay cả những nhu câu cá nhân ấy. Hắn có thể đã không làm trọn vẹn được điều đó, và ngay lúc này… hắn nhận sai. Đúng là mang thật nhiều tiền về quả thật là chưa đủ. Hắn có lẽ đã nhận được 1 bài học để đời.
Hắn cố gắn tập đi bằng nạng mà cơn đau cứ dồn vào đôi chân khiến mồ hôi hắn chảy đầm đìa. Người con gái bên cạnh đã vì hắn mà ở lại nhưng chưa bao giờ hắn dám nói thên điều gì ngoài lề hết
-Hương…. nếu anh ko đi được… thì…
-ko đi được là thể nào. Bác sĩ bảo anh ổn mà
-nhưng mà anh ….
-anh ko được nghĩ linh tinh, phải lạc quan lên
-anh sợ… chân đi cà nhắc… có người lại chê anh.
-ai dám chê anh.
-vậy nếu anh… bị thế ko ai thương nữa thì em thương anh nha.
Em im lặng giữ tay hắn. Sự im lặng khiến hắn chờ đợi. đối với con gái… im lặng là đồng ý, nhưng … có khi im lặng lại là ko muốn trả lời thì sao. Hắn nén tiếng thở dài.
Từ ngày con Hến về em và con hến thay nhau trông hắn, cho dù hắn biết con Hến chủ yến vẫn dồn cơ hội lại cho hắn, nhưng quả thật, miếng ngon đâu có dễ ăn, hắn chân què, còn thằng khác thì khỏe mạnh… đẹp đẽ , phong độ lại nhiệt tình. Tối tối đến thăm hỏi… tất nhiên ko phải thăm hỏi hắn rồi. hắn quả thật ko tài nào chịu nổi, nhưng mà hắn đâu có quyền được ghen.
-hôm nay anh nghỉ sớm nhé, ăn gì Hến sẽ lo
-em đi đâu?
-em cùng Vũ đi đám cưới thằng bạn học
-đi đám cưới á. Mấy người…
-hai người
-ko đi taxi được à?
-thôi. Vũ hẹn chút nữa đến chở em rồi. đi xe máy cho chủ động
ờ… chủ động… chủ động với cái thằng đấy hắn hiểu hết… hắn là đàn ông mà…chủ động dụ dỗ thì đúng hơn. Hắn cau mày rồi nhăn nhó… nằm k được mà ngồi cũng ko xong.
-mấy giờ em về
-10 giờ
-muộn vậy.
-thì chúng nó….
-tôi nghĩ mấy giờ cô ấy về là quyền của cô ấy. Ko ai có quyền bắt cô ấy phải về lúc máy giờ.
Vũ nói chen vào. Hắn cau mày
-ko phải quyền mà là tôi lo cho cô ấy.
-anh yên tâm. Tôi hoàn toàn khỏe mạnh nên vẫn bảo vệ cô ấy đc.
Hắn bị đá đểu nên ấm ức
-như vậy mới càng đáng lo.
Hắn chán nản nhìn theo bóng em và Vũ khuất dần, cảm giác ức chế dâng lên nghẹn cổ họng. Ko nằm nổi, ko ngồi nổi mà cũng ko đi nổi. cảm giác nóng ruột khiến hắn bồn chồn hế t ruột gan. Hắn lo cho em và hắn sợ phải mất em một lần nữa.
-anh sao thế?/
-….
-anh ghen à?
-hỏi ngu
-thì có sao đâu.
-chỉ có mày mới nói ko sao?
-thế anh nói với chị ấy đi
-nói gì?
-những điều anh nghĩ ý.
-nói thế nào bây giờ
-thì nói… anh yêu em… ko thể sống thiếu em… ko có em anh sẽ chết… đàn ông toàn nói thế
-mày nghĩ anh mày nói đc mấy câu sến súa ấy à.
-ai chả nói đc. Chỉ có điều muốn nói hay ko thôi
-nhưng những lời ấy chỉ là nói bằng miệng thôi. Thằng nào nói hay thì làm gì có thật.
-thế mà con gái lại thik nói dối mới chết
Uh đúng. Con gái rấ thích đàn ông dẻo miệng. Cứ thằng nào nói hay lại được yêu rất nhiều… hắn là đứa rất kém trong vc nịnh bợ người khác, do vậy hắn luôn nói chân thành từ đáy lòng, mà quả thật nếu kko thay đổi được có khi lại trắng tay.
-anh ăn gì ko?
-khôg
-đừng như vậy. Sức khỏe là quan trọng. Phải có sức khỏe để chiến đấu chứ
-….
-em nghĩ anh nên nói ra đi.
-…..
-thà một phút huy hoàng còn hơn cứ để người ta chờ đợi còn mình lại hối tiếc cả một đời.
-….
-yêu một người hay lấy một người cũng có thể gọi là may mắn. Nhưng dù sao để biết có may hay ko thì phải bước vào. Do vậy nếu anh thật sự mong muốn thì cứ nói ra. Em nghĩ chị hương như thế là quá tốt rồi
-anh chỉ sợ cô ấy lại từ chối
-sợ thì làm đc gì. Anh ko nói nhanh anh Vũ hớt mất của anh thì ngồi đó mà tiếc nhé
Hắn nằm im… có lẽ con hến nói đúng… hắn sẽ bảo nó giúp hắn… hắn sẽ tỏ tình như thế nào đây.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!