50 NGÀY YÊU EM - Phần 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
834


50 NGÀY YÊU EM


Phần 9


Phần 9 NẾU NHƯ EM ĐẾN
đôi bàn tay nắm lấy bàn tay. hắn và em nhìn nhau khẽ mỉm cười. trong lòng hắn dâng lên niềm hạnh phúc không thể nào diễn tả nổi. hắn chỉ mong quãng đường này dài mãi. để có thể nắm tay em yên bình như thế này.
-sắp đến nơi rồi đó.
-đâu anh?
-kia…
hắn chỉ về phía ngôi nhà đang nghi ngút khói bếp. cái thế kỉ 21 rồi nhưng làng xóm nhà hắn vẫn giữ đc vẻ nguyên sơ lắm. có nhà vẫn còn đun bếp củi. tất nhiên hắn không biết nhà chú chiến đun bếp gì nhưng đích thị khói bếp bốc ra từ phía nhà chú.
-chú chiến ơi….
-chú chiến có nhà không ạ.
hắn gọi một hồi mà vẫn không thấy ai trả lời.
-em đứng đây … anh vào trong xem có ai ở nhà không nhé
hắn buông bàn tay ra trong lưu luyến. rồi bước vào nhà. đi được một quãng hắn lại ngoái đầu nhìn lại. rõ ràng quê hắn bình yên lắm nhưng để lại em ở lại hắn lại thấy không an toàn. chỉ sợ không để ý sẽ có đứa bắt mất em thì sao. hắn lo lắm.
em thấy bản mặt hắn như vậy cũng chỉ biết mỉm cười. có phải họ yêu nhau thật không? như là yêu từ lâu rồi ý….
-chú chiến ơi….
-chú chiến ơi….
-đứa nào gọi đấy?
-đứa nào gọi bố ông đấy?
có tiếng nói vọng từ trong nhà ra. nhưng cũng ko thấy ai bước ra.
-chú chiến có nhà không hả em ơi….?
-bố tao không có nhà. về đi…. hỏi gì tối hay mai sang mà hỏi
-chú bảo cho anh con chó mà. anh sang xin …
-chó trong bếp ý… bắt con nào thì vào mà bắt….
hắn cũng không ngại. tai hắn thấy con gái thường rất thik chó con. hắn nhân cơ hội này sẽ xin cho em 1 con chó con về. hàng ngày ngoài con Hồng ra em sẽ có bạn chơi cùng. chỉ nghĩ vậy hắn tự nhiên hẳn … đi về phía bếp sau nhà… nhưng mà….
…. khi hắn bước ra… một màn khói đen cũng ngọn lửa đang bén lớn dần khiến hắn chợt ngơ ra….mấy giấy thôi …
-cháy…. cháy…. chú chiến ơi cháy …..
hắn hô to báo hiệu cho mọi người.
-cháy….. cháy…..
tiếng hô khiến em cũng chạy về phía hắn rất nhanh.
-cháy… cháy rồi mọi người ơi….
hắn không quay lại phía sau lưng nhìn khuôn mặt trắng bệch của em.
-cháy…. đâu?…. cháy….. cái …gì?
đúng lúc đó thằng Trường con chú Chiến cũng chạy ra. trên người nó cũng độc cái sịt bé tí…. có lẽ nghe tiếng hô cháy của 2 đứa hắn…. nó kịp mặc cái sịt là cũng bình tĩnh lắm rồi….
-cháy …. cháy…. rồi….
nó hô rất to…. sau đó lại chạy thẳng vào nhà….
hắn nhìn theo nó mới sực nhớ ra…. liền đẩy em về phía sau… hắn sợ em gặp nguy hiểm.
-em lùi lại ngay….
-CUTO không được vào đó….
-anh không vào nhưng em đứng xa ra…nhanh….
hắn có vẻ còn quat lên với em. rồi hắn chạy vào trong nhà….hắn còn chẳng buồn quan tâm đến đôi nam nữ đang vội mặc quần áo
-mày làm gì thế CUTo
-dập cầu dao….nhanh lên chạy sang gọi mọi người đi không cháy vào nhà bây giờ
hắn khẩn trương lắm. cứu người. cứu nhà là quan trọng ngay lúc này.
hắn lại vội vàng ra ngoài. khi hắn thấy em đang đứng 1 góc cổng…. hai tay vân vê vạt áo… khi hai ánh mắt bắt gặp nhau. hắn cảm thấy như mình đc truyền thêm động lực. hắn bước lại phía em. nắm lấy đôi tay đang bối rối…
-đứng yên đây… không được vào trong nhớ chưa?
-vâng….
câu nói vâng nhưng hai hàng nước mắt của em lại trực trào… hắn tự nhiên lại thấy thương… thương lắm… hắn quay đi vào trong
-cuTO….
hắn lại quay lại nhìn em lưu luyến….
-nhớ phải an toàn….
chỉ 1 câu nói ấy hắn cũng thấy ấm lòng lắm….
hắn quay đi… bước về phía ngọn lửa đang bốc cháy…. hắn muốn cho em biết hắn cũng là đàn ông … đội trời đạp đất cơ mà…. tất nhiên rồi… đội trời đạp đất chứ không phải đội mũ đạp dép như bọn công ty vẫn hay chọc quê hắn đâu.
hắn cùng mọi người quanh đó té nước liên tục vào đám cháy. cái bếp chất đầy củi nhà chú chiến thật khó khống chế vô cùng… hắn chỉ còn cách làm sao đám chay không lan sang nhà chú mà thôi. không còn cách nào khác hắn phải đưa hết chỗ củi cạnh tường nhà đi nếu không… cháy cả nhà làkhông tránh khỏi.
-CUto không được liều
-không sao đâu chú…. nếu không thì cháy cả nhà như chơi….
hắn nói xong dội chậu nước lên đầu… định bước lại thì thằng Trường cũng bước về phía hắn…
hắn nhìn thằng Trường rồi 2 anh em ôm đống củi vứt sang 1 bên. hơi nóng của ngọn lửa táp bỏng rát 1 bên cơ thể…. cảm tưởng như hắn cũng sắp cháy đến nơi rồi….
-CUTO….CUTO….
hắn nghe em gọi rất to phía ngoài…. hắn không dám quay lại nhìn em…. chỉ dám cầm xô nước dội lên đầu rồi bước vào… dọn cái đống củi ấy cũng khiến bàn tay bàn chân hắn bật máu liên tục…. nhưng cứu người…. giúp người giờ này là quan trọng mà….hắn có em rồi…. mọi chuyện…. sẽ vượt qua được hết….
-CUTO…. ra đây nhanh lên….
hắn vẫn nghe tiếng em gọi bên ngoài….

-CUTO….
hắn nghe thấy giọng em nghẹn ngào bên ngoài. hắn cắn răng chịu đựng. vì em… vì em…. hắn sẽ cố gắng.
cho đến khi đống củi được dọn xong. hắn đi ra ngoài mà không mặt đỏ như gấc chín. đã thế da hắn rất rát. có khi còn bỏng mất rồi. hắn mệt thở chẳng ra hơi. ấy vậy mà khi hắn thấy em đứng 1 góc. nước mắt nước mùi tèm lem. hắn lại thấy thương vô cùng. hắn vô dụng qua. chưa có gì đã để em phải rơi nước mắt vì hắn mất rồi. hắn bước lại phía em. cười 1 cái thật tươi cho em yên lòng nhưng mà em giận hắn rồi…. em quay đi ko thèm nhìn hắn nữa…. ko thèm nhìn chỉ 1 cái thôi….
-CUTO….CUTo
mọi người kéo nhau bu lấy hắn.kiểm tra thân thể hắn xem hắn có sao không…
-cháu không sao mà
-mày liều quá đấy. suýt nữa thì chết bỏng rồi.
-cháu ko sao đâu mà
bà chiến gái chạy lại đôi mắt rưng rưng nhìn hắn như biết ơn.
-cuto hôm nay không có cháu chắc nhà cô cháy hết rồi. lậy trời cả nhà cô biết ơn cháu vô cùng….
-CUto…
ông chiến cũng lại Gần hắn cầm tay tỏ vẻ cảm kích…
-không sao rồi chú. toàn chỗ người nhà có gì cô chú phải khách sáo như thế
-đệch… chú đi chở chuyến hàng cho thằng làng bên. cô đi xuống chợ sắm cưới cho thằng Trường, bảo hai đứa nó ở nhà. đun cái nổi cám lợn thôi mà cháy cả bếp. mả bố cái thằng ăn hại….
-cái thằng ăn hại
vừa nói… bà chiến vừa đập vào đầu thằng trường. nó cũng như hắn, người ngợm đầu tóc toàn một màu than… đen nhẻm… người yêu nó cũng ngồi ngay cạnh… hắn cười thầm…. nếu bà Chiến biết chúng nó đun cám lợn trên giường thì sao nhỉ…. chắc bà ấy sẽ nhảy xếch lên cho mà xem…. vả lại… hắn cũng ko muốn nói ra chuyện này làm gì… dù sao chúng nó cũng sắp cưới đến nơi rồi… nói ra sợ bà chiến lại ghét bỏ chúng nó thì khổ… hắn cười trừ nhìn thằng Trường nháy mắt… hắn tinh ý…. cố nặn 1 nụ cười méo xệch đáp trả… ánh mắt cũng tỏ vẻ biết ơn vô cùng….
-CUTO… về tắm rửa rồi sang đây ăn cơm….
-Thằng Thắng đâu… đèo anh về tắm rồi đón anh sang đây ăn cơm…
ông chiến nói như ra lệnh. mấy thằng Thanh niên ngồi vòng ngoài ko dấm cãi lệnh đứng lên ngay….
-thôi chú ạ… cháu không ăn đâu. muộn rồi cháu xin phép cháu về
-ở….. CUTO… hôm nay sao thế…. mọi khi vẫn làm đôi chén với chú cơ mà…
hắn gãi đâu cười trừ….
-nhưng hôm nay…
hắn liếc nhìn em vẫn đang giận hắn… em đứng lui về 1 góc… nhìn bóng em cô đơn hắn thấy thương em vô cùng….. là em lo cho hắn đó…. hắn vui lắm nhưng em giận hắn rồi hắn phải sao đây…
mọi người nhìn theo ánh mắt hắn rồi nhận ra hắn đang nhìn em
-ai đấy cu to
-người yêu CUTO đấy à?
-con cái nhà ai mà xinh thế.
-CUTO yêu được cô bé xinh ghê….
-thế mà cứ tưởng vẫn chưa có ngời yeu. giấu kĩ ghê
-không phải người yêu. Cô ấy là bạn cai Hồng Nhà ông bưởi
tất cả lại quay ra nhìn hắn như chẳng hiểu chuyện gì…hắn cũng chẳng buồn giải thik mà cháo mọi người ra về….
_CuTo… chờ lúc chú bảo thằng tThắng lai hai đứa về….
câu nói của ông chiến vừa buông ra khỏi miệng bọn thanh niên nhớn nhơ nhớn nhác đứng lên
-để cháu
-để cháu
-để cháu
bọn chúng nó lâu nhâu như lũ bọ vậy quanh hắn và cả em….hắn thừa biết cái bọn này chỉ nhắm vào em thôi…. hắn tức lắm nhưng có bao nhiêu ngời ở đây hắn đâu có dám nói gì…. chỉ lẳng lặng níu tay ra hiệu cho em ra ngoài… em dù đang giận hắn cũng ngoan ngoãn theo hắn đi ra cửa
bọn thanh niên cũng chẳng tha… chúng nó bám theo như một lũ ruồi… người ta bảo có họ cới cả làng là con ruồi vậy thì mấy thằng nhóc này đích thì là họ hàng gần với cái giống ấy rồi… hắn bước ra cửa… sau lưng là em…và sau em lầ mấy thằng chết dẫm ấy chúng nó không… nhất định không từ bỏ việc đi cạnh em….
đã thế lại còn buông lời chọc ghẹo….
Đôi chân lang thang ở Trần Duy Hưng Mãi không kiếm được hàng
Hôm nay đói rồi …..
Xe ôm không em , anh chở em đi …sao đi đâu trông xinh thế?
Đẹp thế….
( chúng nó xô đẩy nhau để được đi cạnh em… trong khi hắn đang đi chậm lại để chờ em đi cùng)
Làm tí xe ôm không cô …Lên ngồi xe làm vòng hồ
Anh sẽ k lấy tiền mà …Đồng ý thì ta đi luôn
Anh đây chưa vợ con gì …Bao năm nay chạy xe ôm
Nhưng hôm nay mới gặp được 1 cô gái xinh như là em đấy
cái thằng Thắng với mấy thằng bạn có khi còn đanh nhau… xô đẩy nhau nữa chứ
Bố tiên sư mẹ
À thằng này là thằng mặt lờ xe ôm mà trêu nàng
Đờ cờ mờ nhà mày , mày thích chết à?
Làm gì mà sồn sồn Như là chó sắp cắn người
Bố đây không sợ
Cuộc đời này gập gềnh chông gai tao còn không sợ
Vậy thì mày tuổi gì làm tao phải sợ
Mày đủ tuổi thì hãy Chờ tao gọi cho ng thân đến cứu trợ
hắn tức quá rồi… quay lại kéo tay em…. siết chặt rồi vừa đi nhanh như muốn em phải chạy theo ý… hắn sao thế này… hắn ghen à?….

chúng nó như là đang biểu diễn 1 MV ca nhạc… cố lượn quanh em … hắn thấy bàn tay em siết mạnh hơn… có lẽ em sợ.. hắn cũng siết lấy tay em… để em biết rằng… có hắn đây rồi
-CUTo… CUTO…. lên em chở về….
-Tao ko cần… bọn mày về đi
-bọn em về để anh đưa con gái nhà người ta ra chỗ tối để xử à
-tao đéo như cái loại chúng mày…
-ấy anh… oan cho em…. em con cái nhà lành
-nhà em hiền lành từ xưa… tuy nhà không mặt phố… bố không làm to như mà bố em chở xe ôm thì ai cũng biết
hề hề hề…
Đời cha em đã đi làm xe ôm
Làm xe ôm mới quen được mẹ em
trước lúc rời quê nhà cha đã dặn dò thiết tha
hãy nối nghiệp của cha
cái bọn này cũng có vẻ nhí nhảnh vui tính ra phết… nhưng mỗi tội chúng nó dai quá… ko chịu tha cho hắn và em….
Đi -Từ đây về đến xóm chùa bao nhiêu
À mà đi từ đây mà về tận tới xòm chùa à , 2 lít
Vãi , làm gì mà xa thế e đéo có tiền đi đâu
Đắt cái mẹ cháu mày …..đi bộ còn nhục hơn
nghe xong bài nhạc chế của chúng nó chẳng phải hắn mà ngay cả em cũng phì cười
Á đù , nhìn mặt mày sinh viên anh bớt cho 5 chục
Ngồi vật vờ từ nãy nên anh có tí bực
Hồi còn làm sinh viên a cũng éo có tiền
giờ , giờ đã làm xe ôm anh vẫn tiến có đèo
Cuộc đời thằng xe ôm nói chung là như chó…
Nghĩ về mẹ về cha ở quê mà thấy đau
Thấy đau VC
cả quãng đường còn xa lắm… hắn đành đứng lại mà để em lên xe về chứ nếu không đi bộ có đến đêm mới về đến nhà mất… hắn vừa để em lên xe cái thằng Thắng đã phóng vụt đi. hắn đành leo lên xe thằng bạn nó nhưng hắn sốt ruột vô cùng… đôi mắt không ngừng hướng về xe phía trước…. em ngồi cách xa thằng Thắng cả một khoảng rộng mà hắn vẫn thấy nóng hết cả người…
đệch… cái thằng thắng sao không đàng hoàng như chu Chiến nhể….
-Thắng,.,, đi chậm lại…
nó chả buồn nghe hắn nói… đã thế cứ nhằm cái ổ gà mà phang mới cay… em ban đầu ngồi xa mà giờ sợ ngã với độ sóc như vậy cũng ngồi gần nó mất rồi… hắn tức lắm chứ còn sao
-Thắng… đi chậm lại…
hắn lại quát lên… cuối cùng nó cũng ngoan ngoãn đi chậm ;lại chờ hắn nhưng cái miệng lại như là đít vịt….
lời của cha ấm áp như là vầng thái dương
Lời của mẹ ngọt ngào như là dòng sữa bò
Chỉ vì lời dặn dò năm xưa mà anh vẫn lái xe
Vẫn luôn Yêu Nghề
Dù nghề này gập gềnh chông gai nhiều khó khăn
Mà lòng đã nguyện thề là sẽ hi sinh cho nghề
Chờ 1 ngày giàu sang thành danh là anh sẽ trở về
miệng nó hát véo von… còn hắn thấy em tủm tỉm cười đắng sau… mẹ cha cái thằng mất dậy
Bao đời nay nhà anh chạy xe từ lâu và đã có tiếng rồi
bé biết Chiến Xe ôm không
Ông Chiến là bố của anh
Gia đình anh truyền thống đời con đời cháu là sẽ phải nối nghiệp
Phải tiếp bước cha anh . nên anh mới lái xe ôm…
-đệch Thắng ơi… mày đỗ xe cho anh xuống được không? nhà mày mấy đời lái xe ôm liên quan gì đến nhà người ta mà khoe..
-thì em cứ giới thiệu… nhớ cô ý thik em đỡ phải tìm hiểu nhiều hề hề.
nó cười như trẻ con … hắn thấy em cũng bịt miệng cố nhịn cười
đúng là mấy tay lại lụa… loáng cái đã đến nhà hắn rồi… nhưng em giận hắn… bước xuống xe cảm ơn Thằng thắng rồi đi thẳng vào nhà mà không thèm ngoái lại nhìn hắn.. hắn cúp đuôi như 1 con chó con
-ối CUTO ơi là CUTO ơi….
cái giọng của mấy đứa bạn thằng thắng nghe phát bực ấy… hắn đành tủi thân đi vào nhà… hắn phải làm sao đây.. làm sao để em hết giận bây giờ…
hắn vừa tắm xong đã thấy ông chiến ngồi lù lù giữa nhà. tính ông chiến thì vô tư khỏi nói… ông đang kể chuyện chiều nay cho bố hắn nghe …. thấy bố hắn quay ra nhìn hắn ánh mắt rất chi là tự hào
-bác cho CUTO sang nhà em làm vài chén nhé….
-cu to đi… chú chở sang….
-cháu ko đi đâu… chú về ăn cơm rồi nghỉ đi ạ.
-đệch…. có người yêu cái quên hết cả chú cháu ngay. thì mày đưa cả người yêu mày sang…..
-cháu…..
-thôi đi… mọi ng đang đợi
ông chiến mời nhiệt tình quá… hắn cũng đành lòng đi sang góp vui… với lại mục đích sang xin chó mà chó chưa xin đc đã cháy bố cả chuồng rồi…. không biết có còn con nào không mà cin nữa
hắn đành đi theo thôi… người quê người ta thân thiện là nhiệt tình là vậy đấy các bác ạ….vả lại hắn cũng chẳng muốn cho em đi theo,,, cứ như lúc nãy chắc hắn điiên lên mất… đẹch cái lũ mất dậy… hắn phải đề phòng….

hơn 10 giờ đêm hắn mới đc trả về nhà… hôm nay đông người,,, hắn cũng bị uống không ít… nhưng hắn vẫn đủ tỉnh táo để nhớ ra là em đang giận hắn…. mọi khi có lẽ hắn đã nhảy tót lên giường mà tính cách rồi… nhưng hôm nay men rượu lại tiếp thêm dũng khí cho hắn… hắn ko về nhà ngay mà đi sang bên nhà ông bưởi…Ông BƯởi đóng cổng rồi… cái biển chó cắn chim to tướng trước cổng hôm nay hắn chả sợ nữa… hắn giờ này chỉ thấy sợ em giận hắn thôi… hắn hi hoay mãi vẫn không thấy ai ra mở cổng
-Hồng ơi….. Chú Bưởi ơi….
hắn đang cố gọi có lẽ con Hồng nó nghe thấy rồi… hắn thấy nó đi lù lù ra
-CUTO… có việc gì?
-Hồng ơi… Hương đâu
-anh tìm nó có việc gì?
-anh….
hắn chẳng biết phải nói sao. nói thế nào… chả nhẽ lại nói hắn sang xin lỗi em… hay hắn sẽ nói hắn nhớ em nên muốn gặp…
-vừa gặp nhau lúc nãy… đi với nhau cả buổi chiều…. thế mà đã nhớ rồi….anh chị linh thật… 1 người thì nhớ nửa đêm mò sang… một người thì nhấp nha nhấp nhổm đi ra đi vào….khiếp thật đấy…
nghe cái giọng của nó mà hắn lại thấy mừng thầm.. hay em lo cho hắn… chỉ giả bộ giận hắn thôi…
-thế cô ấy đâu rồi… gọi ra đây anh bảo cái này…
-khiếp anh chị tàu nhanh quá…. bắn tên lửa đấy à….
-thôi không nói nữa,,,, vào gọi đi cô
hắn xuống nước với nó… dù sao thì
-thế em gọi hộ em đc gì?
-mai anh mua bò bía cho…
cái con Hồng nhắc đến ăn 1 cái là 2 mắt nó sáng như sao…..nó quay ngay vào nhà… đi đc 1 đoạn mới ngoài lại khẳng định
-anh nhớ nhá… thất hưa là ko xong đâu
-uh… anh nhớ
nó lại quay đi nhưng đc 1 đoạn lại quay lại
-nhớ mua chục cái mới bõ ăn nghe chưa
hắn sốt ruột… char cần mặc cả…
-uh đc rồi… nhanh lên bà cô….
nó bĩu môi rồi đi thẳng vào nhà… mãi đến 5 phút sau mới lôi đc em ra….chắc em giận hắn nhiều lắm nên mới ko thèm ra gặp hắn như vậy…. hắn thấy em… tự nhiên tim lại đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài….
cái Hồng biết ý… nó kéo e đi ra tận ngoài cổng… cách xa nhà đến cả chục mét… hắn chỉ biết lững thững theo sau hai cô gái
-buông tay ra đi làm cái gì thế…
-tôi đưa anh chị ra đây cho anh chị có không gian riêng mà giải quyết…..
nó bỏ em lại đó rồi quay đi… trc khi biến mất còn nói vọng lại 1 câu….
-không giải quyết đc thì hôm nay anh chị ngủ luôn ngoài này đi rồi mai giải quyết tiếp….
nó cười gian manh rồi biến mất….
em vẫn đứng đó… quay lưng lại phía hắn….em biết hắn đang đứng sau lưng em…. quả thật hắn hời hộp vô cùng… còn em chỉ đứng yên như vậy mà không thèm quay lại nhìn hắn…
hắn phải làm sao đây hả các bác….
-Hương…..
em im lặng
-Hương… xin lỗi tôi….
-không cần xin lỗi…
giọng nói em lạc đi… hắn nghe xót xa trong lòng nhiều lắm ý
-là lỗi của tôi…. nhưng mà mong em hãy hiểu cho tỗi….
hắn níu nhẹ cánh tay em
-Hương….
hắn hít 1 hơi thật sâu… may quá rượu làm hắn bạo lên hẳn chứ ko hắn đã run lên cầm cập mất rồi.
– Hương… người ta nói cứu người cũng là làm phúc mà…. tôi mất mẹ từ nhỏ…. bố tôi lại đau ôm như vậy…. nếu có thể làm điều gì giúp đỡ người khác để cho mẹ tôi trên troi có thể được bình an. bố tôi mau chóng khỏi bệnh….thì tôi sẵn sàng
-nhưng ko phải là làm chuyện nguy hiểm đến bản thân như vậy…. anh ko thấy lúc đó lửa cháy rất lớn hay sao…. nhớ anh có làm sao thì bố anh sẽ thế nào… em anh…. và còn…..
e ko nói hết câu nhưng hắn cũng đủ hiểu… hắn hướng đôi mắt hạnh phúc về phía em….nhẹ nhàng đưa tay lau đi những giọt nước mắt đang lăn trên khoé mi em… nhẹ nhàng kéo đầu em vào vai hắn… con gái lạ lắm,.,. cứ thế đc đà mà khóc oà ra thôi…
cho đến khi em khóc ướt cả một phần ngực áo hắn mới rời hắn ra…. hắn nhẹ nhàng xoa cái mái tóc của em…
-nín đi…. cho em cái này này…
emngước đôi mắt long lanh nhìn hắn… đôi mắt em vẫn còn đầy nước … nhưng khi em trông thấy cái thứ đáng yêu trên tay hắn thì ngay lập tức thay đổi biểu cảm vui vẻ ngay… con gái đúng là dễ thương lắm mà…
-thik không?
em gật gật ôm siết chú cún con vào lòng… bàn tay không ngừng vuốt ve nó…nghe tiếng ư ử hắn cũng biết con chó này rất ma lanh… lúc nãy hắn bế nó thì nó nằm im mà giờ đc em vuốt ve thì làm như tội nghiệp lắm… hắn hết thấy nó đàng yêu rồi…. giá mà đc em vuốt ve như nó có phải thik không…
ôi …hắn đang ghen tị với cả 1 con chó các bác ạ
trong bóng trăng khuya hắn thấy em rất vui…nhìn cách em cưng con chó sao mới dễ thương làm sao… hắn ko kìm lòng đc… men ruoự đang đẩy hắn vào mê muội rồi… hắn ko kìm lòng đc… hắn nuốt nc bọt,,,,
-Hương…
em ngước mắt lên nhìn hắn…. trong bóng trăng hắn thấy đôi mắt em long lanh
-đừng…. đừng… giận tôi nữa nhé
-tôi sẽ…. không để em phải lo lắng như vậy nữa…. nhất định…. sẽ…. nghe lời em… ko cãi lại….
trong ánh trăng hắn thấy đôi mắt em nhìn hắn sáng lên….hắn nuốt nước bọt…. hắn ko kìm lòng đc nữa các bác ạ…. hắn….
hắn cúi nhẹ xuống…. hắn đã có 1 mối tình rồi…. nhưng mà …. chưa dẫn đến đâu cả… do vậy để hôn 1 ng con gái như thế nào… hắn còn chưa biết đâu.. thôi thì cứ thuận theo ý trời….
em cũng ko hề né tránh mà còn ngẩng lên nhìn hắn …. có vẻ em đang bật đèn xanh cho hắn rồi đây…. hắn …. chiển thôi… kệ… là rượu mách hắn… khi hắn đã sát lại gần đôi môi đang chờ đợi hắn thì….
-ắng ắng… ắng…
cả hai giật mình rời nhau ra….em dường như tỉnh cơn mệ còn hắn tỉnh cả rượu….hắn hậm hực….
cái con chó chết tiệt…. cha nội cẩu tặc chủng ơi…. đời anh khéo lại khổ với mày rồi….cái loại vô ơn. hắn nuốt nước miếng cái ực… thôi thì thua keo này… đành bày keo khác vậy chứ biết sao?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN