Ánh Trăng Sáng Thay Thế Của Nam Chính Cặn Bã - Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
118


Ánh Trăng Sáng Thay Thế Của Nam Chính Cặn Bã


Chương 4


Edit: Tiểu Màn Thầu

Cả đêm, Thẩm Luân không quay lại căn nhà này. Kiều Tịnh tắm rửa sạch sẽ, đắp mặt nạ, tâm tình vui vẻ bước ra ngoài, lúc đi ngang qua phòng khách, bước chân cô dừng lại, đi đến huyền quan nhặt cái gối lên, phủi đi bụi bặm đặt nó trở lại ghế sô pha.

Ai nha, chắc hẳn Thẩm Luân vẫn còn đang tức giận nhỉ? Có nên vỗ ngọt không đây.

Nếu là nguyên thân, chắc chắn sẽ muốn nhận tội vỗ ngọt một phen. Thái độ của nguyên thân đối với Thẩm Luân sớm đã không giống như đối xử với một người kim chủ đơn thuần, hoàn toàn đã xem anh là bạn trai của mình.

Kiều Tịnh cũng không muốn nghĩ đến thái độ của Thẩm Luân như thế nào. Hơn nữa hệ thống cũng không phát ra cảnh báo hành vi sai phạm, tuy rằng hệ thống bắt buộc cô phải đi hết cốt truyện, nhưng cụ thể đối với một ít việc làm nhỏ này, cũng sẽ không xuất hiện cảnh báo cô, coi như vẫn còn nhân tính.

Kiều Tịnh rửa mặt xong, quay về phòng ngủ một giấc.

Album ra mắt của nhóm nhạc nữ SJ có tên là [ Thiếu nữ] sẽ được phát hành toàn quốc, công ty vội vàng quảng cáo, vì vậy Kiều Tịnh và các thành viên trong nhóm cũng không có thời gian rãnh rỗi, mỗi ngày đều phải tham gia các hoạt động quảng bá.

Trải qua nửa tháng, các tin tức cùng độ nổi tiếng trên trang mạng W được giữ vững, những tài nguyên không ngừng tìm đến, nhóm nữ SJ thành công trở thành nhóm nhạc nữ mới ra mắt nổi tiếng nhất hiện nay.

Suốt dọc con phố Ma Đô phồn hoa với những công ty lâu đời, hiện giờ trên sân khấu nhóm nhạc nữ SJ đang tuyên truyền sản phẩm mình đại diện.

Trên sân khấu, bảy cô gái trẻ vừa ca vừa nhảy múa. Khán giả bên dưới sân khấu kích động hô to.

” Từ Từ!!! Yêu cậu!!!”

“A a a!!! Kiều Tịnh kìa!!!”

“Tiểu Hữu! Tiểu Hữu!!”

Các Fan nhiệt tình vây quanh sân khấu, còn có bảo an đứng ngăn cản, cho nên không thể tiến đến gần sân khấu.

Kiều Tịnh biểu diễn trên sân khấu khá bình tĩnh, tuy rằng cô đã có nửa tháng thích nghi, nhưng mỗi lần đối mặt với những fan nhiệt tình yêu thích mình điên cuồng như vậy, trong lòng cô cũng có chút lo lắng. Quả thực làm nghệ sĩ là một nghề không dễ dàng, hành vi hay lời nói đều không được phép tuỳ tiện, thậm chí còn luôn phải thể hiện sự tốt đẹp còn chưa nói đến, nửa tháng trôi qua cô vẫn không thể thích nghi kịp.

Biểu diễn xong một ca khúc, dưới sân khấu vang lên những tiếng hét chói tai.

Kiều Tình còn tinh mắt phát hiện, có người thế mà lại khóc.

“………”

Đối với những fan cuồng này Kiều Tịnh không có cách nào hiểu rõ, chỉ là người nọ vừa khóc thút thít vừa gọi tên cô.

Kiều Tịnh suy nghĩ, liền nở một nụ cười rạng rỡ và vẫy tay với đối phương.

” A!!! Kiều Tịnh vẫy tay với tôi kìa!!”

Những fan còn lại nghe thấy, lập tức điên cuồng hô to.

” Kiều Tịnh!!!”

Bên dưới sân khấu có một fan hâm mộ ôm một con gấu bông muốn tặng cho cô, dưới tình huống quá phấn khích này, người dẫn chương trình cười nói: ” Fan hâm mộ nhóm nhạc SJ của chúng ta quá nhiệt tình, xin làm phiền các anh bảo an dưới sân khấu đem giúp những món quà của fan hâm mộ, đưa cho những cô gái đáng yêu của chúng ta đi nào.”

Sau đó đến phần giao lưu, người dẫn chương trình giới thiệu từng thành viên của nhóm nhạc SJ, một trận vỗ tay dưới sân khấu vang lên.

Hoàng tỷ đứng bên dưới quan sát, cảm thấy rất hài lòng. Loại hình hoạt động này công ty và nhà đầu tư đã thương lượng trước với nhau để cho cánh báo chí đặt một vài câu hỏi.

Kiều Tịnh đã được chuẩn bị trước câu trả lời, cho nên lúc người dẫn chương trình hỏi tương lai muốn phát triển như thế nào, cô chỉ khiêm tốn nói: ” Có sự yêu thương của người hâm mộ, nhất định tương lai tôi sẽ nổ lực hoàn thiện khả năng ca hát và vũ đạo, sẽ không để người hâm mộ phải thất vọng.”

Kiều Tịnh cảm thấy bản thân có thể nói những lời tràn đầy sự nhiệt huyết và cảm động này quả thực rất thần kỳ.

Cuối cùng một năm sau, cô lại lấn sân sang lãnh vực khác. Nói như vậy có tính là tự vả vào mặt mình hay không?

” Nhưng mà ngoại trừ ca hát và vũ đạo, tôi cũng hy vọng có thể tham gia vào lĩnh vực khác, nhất định sẽ càng phấn đấu để tiến bộ. Tất nhiên, trước mắt tôi không nghĩ đến việc sẽ làm người hâm mộ thất vọng, xin cảm ơn trên con đường này luôn có các bạn đồng hành cùng tôi, cảm ơn!”

Bổ sung xong câu nói đó, Kiều Tịnh ôm con gấu bông lên, cúi người cảm ơn các fan.

” Kiều Tịnh, chúng tôi mãi mãi ủng hộ em!!” Một số fan nhịn không được, liền rơi nước mắt.

Hình tượng của Kiều Tịnh do đích thân công ty hướng đến cho cô vẫn tương đối theo sát tính cách của nguyên thân, là một cô gái sống ở một thị trấn nhỏ ở phía Nam vì theo đuổi giấc mơ mà đi đến Ma Đô phồn hoa này, có trái tim lương thiện tiến về phía trước, công ty đã tính toán sẽ giữ cho cô hình tượng này. Nói tóm lại, chính là hình tượng cô bé lọ lem ngây thơ lương thiện.

Nhưng về sau, nguyên thân dần dần trở nên tàn độc QAQ.

Lúc này, nơi diễn ra hội nghị thương mại mở cửa ra, có một đám bảo vệ từ bên trong bước ra ngoài, vây quanh một người đàn ông cao lớn.

Người nọ mặc tây trang hàng hiệu màu đen, áo sơ mi trắng đi cùng cà vạt màu lam, tóc cắt ngắn, ngũ quan tuấn tú, đặc biệt là đôi mắt, sáng như pha lê đen rất mê người. Trợ lý Vương Hiểu đi bên cạnh nói: ” Thẩm tổng, Kiều tiểu thư có hoạt động ở bên kia.”

Thẩm Luân nghiêng đầu nhìn lại, liền nhìn thấy trên sân khấu, Kiều Tịnh ôm một con gấu bông dáng vẻ đặc biệt ngoan ngoãn xinh đẹp.

Anh híp mắt nhìn, bước chân dừng lại, không có biểu tình gì chỉ nói: ” Đưa đến đó một bó hoa đi.”

” Vâng, Thẩm tổng.”

Thẩm Luân lên xe, rời khỏi nơi đó. Sau khi hoạt động kết thúc, Kiều Tịnh nhận được một bó hoa hồng.

” Woa, Tịnh Tịnh là hoa hồng cát anh, kim chủ thần bí của cậu tặng hoa cũng thật là không tầm thường.”

” Hoa hồng cát anh biểu hiện cho tình yêu vĩnh hằng, Tiểu Tịnh Tịnh, không lẽ em cùng kinh chủ thật sự yêu đương? Thân là tiền bối, chị khuyên em đừng đặt quá nhiều tình cảm vào đó, bằng không người tổn thương chỉ là bản thân mình mà thôi.”

Nhóm trưởng Tiểu Hữu có lòng tốt, khuyên nhủ nhắc nhở một câu.

Cô ta không biết, những lời nói này của mình chính là một tia sấm chớp, khiến cho nhóm nhạc xảy ra chuyện, về sau luôn bị công chúng đồn đãi.

” Cảm ơn.” Kiều Tịnh khẽ mỉm cười.

Hoa hồng cát anh còn có một ý nghĩa khác, biểu hiện tình yêu vô vọng. Tuy bó hoa này không có bưu thiếp, nhưng từ sau khi nguyên thân ra mắt, mỗi lần tham gia sự kiện đều nhận được hoa từ Thẩm Luân, còn luôn tặng loại hoa này, không để lại bưu thiếp nhưng cô vẫn biết là của ai.

Kiều Tịnh thầm suy nghĩ một lúc, mục đích của Thẩm Luân chính là muốn cô biết rõ vị trí của mình, đừng trông đợi gì nơi anh có phải không?

Tối nay, Kiều Tịnh nhận được điện thoại của Thẩm Luân. Đây là cuộc gọi trong vòng nửa tháng qua, anh chủ động gọi cho cô.

” Đồ quỷ hẹp hòi, chết đi tên cặn bã!!!”

Kiều Tịnh nhìn cái tên hiện thị trên điện thoại liền thể hiện sự bất mãn, sau đó mới nhẹ nhàng bắt máy: ” Alo?”

” Đang ở công ty sao? Anh sẽ đến đón em, tối nay đi ăn cùng anh.”

Trong điện thoại, giọng nói của Thẩm Luân thật trầm thấp nghe chân thành và đáng tin.

Kiều Tịnh không có cách nào để từ chối con đường sống, cô cũng không nghĩ sẽ từ chối, nếu cứ để mối quan hệ của mình với Thẩm Luân đi xuống, chắc chắn hệ thống lại phát cho cô thẻ đỏ.

Cúp điện thoại, Kiều Trăn thu dọn đồ đạc, xuống lầu chờ Thẩm Luân.

Trong lúc đợi thang máy, Tiểu Hữu cũng ở đó. Không khí có chút ngượng ngùng, Kiều Tịnh nói: ” Vừa rồi cảm ơn chị.”

Tiểu Hữu ngây người một lúc, chợt cười nói: ” Không có việc gì, những lời nói của Vũ Khê có chút thẳng thắng, dù sao chúng ta đều là người chung một nhóm, phải hoà thuận với nhau. Không cần sinh thêm nhiều chuyện.”

Tiểu Hữu an ủi vỗ nhẹ vào vai Kiều Tình. Tiểu Hữu là nhóm trưởng của SJ, trước kia được đích thân công ty giải trí Hạ Hoa ký hợp đồng thực tập sinh, nghe đồn cô ta cùng một sếp lớn đã kết hôn trong công ty có gian tình, nhưng với chút lời đồn đãi này, không đủ chứng minh không ai cho là sự thật, tóm lại người của công chúng luôn bị đàm tiếu sau lưng.

Chỉ là một năm sau, Tiểu Hữu cùng vị sếp lớn kia đến khách sạn thuê phòng, bị vợ của ông ta dẫn theo phóng viên đến bắt gian tại phòng.

Sự nghiệp của Tiểu Hữu bị huỷ hoại, cũng trực tiếp ảnh hưởng đến sự tan rã của nhóm SJ.

Nội tâm Kiều Tịnh trở nên phức tạp, đây là chuyện riêng tư của người ta cô không tiện xen vào. Quả thực so với Tiểu Hữu, cô cũng không tốt hơn bao nhiêu, tuy rằng ở cùng Thẩm Luân bản thân vẫn giữ mình trong sạch, vẫn là người tự do, sau đó Thẩm Luân đề nghị chia tay, anh lại ở bên cạnh Ôn Thư, nguyên thân vẫn không muốn buông tay, cho nên dần dần trở nên độc ác xấu xa.

Thầm cảm thán một tiếng, thang máy cũng đã xuống lầu một.

” Chị đi trước đây, ngày mai gặp lại.” Tiểu Hữu vẫy tay chào tạm biệt với cô.

” Ngày mai gặp lại.” Kiều Tịnh mỉm cười đáp.

Cô thong thả đi về phía trước, nhìn thấy Tiểu Hữu đã rời khỏi cửa công ty, việc đầu tiên cô làm là cẩn thận quan sát xung quanh, mới thấy một chiếc siêu xe dừng ở ven đường.

Kiều Tịnh ngồi ở sô pha trong đại sảnh của công ty khoảng mười phút, Thẩm Luân mới đên đón cô.

Ngồi vào ghế phụ, Kiều Tịnh ôm bó hoa hồng vào lòng: ” Cảm ơn anh tặng hoa cho em, hoa rất đẹp.”

Thẩm Luân tập trung lái xe: ” Em thích là được rồi.”

“…….”

Quả thực không tài nào thích được, xin cảm ơn!

Cả ngày hôm nay Kiều Tịnh phải tham gia hai hoạt động, không có thời gian nghỉ ngơi, bất tri bất giác liền dựa vào ghế ngủ mất.

Thẩm Luân liếc mắt nhìn cô một cái, hơi nhíu mày. Thẳng đến khi chiếc xe đột ngột dừng lại, cô mới thức dậy.

” Thật ngại quá, em ngủ quên, đến rồi sao?” Kiều Tịnh đưa mắt nhìn ra bên ngoài cửa xe, vén những sợi tóc ra sau tai.

Thẩm Luân vô cảm nhìn cô một cái, nói: ” Xuống xe đi.”

Nhà hàng mà Thẩm Luân chọn là một nhà hàng vừa mới khai trương, cách bày trí bên trong cũng không tồi, rất có phong cách.

Hai người bọn họ lựa chọn chỗ ngồi gần cửa sổ, Kiều Tịnh tháo kính râm xuống, đem bó hoa đặt lên bàn, Thẩm Luân nhíu mày: ” Vì sao lại đem nó vào đây, để trong xe không tốt hơn sao.”

Kiều Tịnh vui vẻ nói: ” Em cảm thấy rất vui, chỉ cần là món quà mà anh tặng cho em, một phút em cũng không muốn rời xa.”

Thẩm Luân: “……”

Anh lại nhíu mày, vì sao trước kia không phát hiện cô lại nhiều lời như vậy?

Kiều Tịnh cúi đầu, khoé môi hơi nhếch lên. Không thích ứng được sao?

Nếu anh không thích ứng được, tôi cũng bắt anh phải dần thích ứng cho bằng được!

” Lần sau đừng đem theo nữa.”

” Vâng ạ, về sau mỗi khi em có hoạt động, anh có thể tặng hoa cho em không?” Kiều Tịnh cười tủm tỉm, nhìn Thẩm Luân bằng ánh mắt đầy sự chờ mong.

Nào đến đây, mau nói lời tổn thương đi!

Thẩm Luân: “……..”

” Thẩm Luân?”

Lúc này, có một giọng nữ đột nhiên vang lên. Chủ nhà hàng mới mở liền đi đến, nhìn thấy Thẩm Luân, kinh ngạc nói: ” Quả đúng là cậu, sau khi tốt nghiệp đại học đã mấy năm chúng ta không gặp nhau. Đúng rồi, Ôn Thư đâu?”

Sắc mặt Thẩm Luẩn liền trầm xuống, nhấp môi, gương mặt đẹp trai nhưng đôi mắt vô cùng ảm đạm.

Dường như bà chủ cùng Thẩm Luân trước kia có quen biết, phát hiện mình đã lỡ lời, ánh mắt của bà chủ lại dừng trên người Kiều Tịnh, vừa nhìn thấy, ánh mắt có chút ý vị thâm trường*.

( * Ý vị thâm trường: ý vị xâu xa.)

Quả thực rất giống, đôi mắt của cô gái trẻ này có bảy phần giống với Ôn Thư thời còn là sinh viên.

” Khụ khụ,” Thẩm Luân ho nhẹ vài tiếng, lên tiếng giới thiệu: ” Lam Như Ngọc, là bạn học thời đại học của anh. Cô ấy là Kiều Tịnh, bạn gái của tôi.”

Khi nói chuyện, khoé môi của Thẩm Luân hơi cong lên, có vẻ bất cần cũng như khí thế bức người.

Kiều Tịnh: “…….”

Cô sợ đến mức run tay, thiếu chút nữa ly nước trong tay đã rơi xuống đất.

Kiều Tịnh âm thầm quan sát Lam Như Ngọc, sắc mặt của cô ta có chút khó coi. Trong nháy mắt, Kiều Tịnh cũng phải tự giác làm tròn bổn phận của một thế thân. Vì thế, cô hơi mỉm cười: ” Lam tiểu thư, xin chào, tôi tên là Kiều Tịnh.”

” Các người cứ tự nhiên, tôi còn có chút việc, xin lỗi không thể tiếp đãi chu toàn.” Sắc mặt Lam Như Ngọc có chút khó coi liền rời đi, trước khi đi ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Thẩm Luân.

Thẩm Luân trầm mặc, sắc mặt u ám. Kiều Tịnh ngồi xem diễn, cô biết bà chủ này là ai, Lam Như Ngọc là bạn thân của Ôn Thư, khó trách Thẩm Luân lại dẫn cô đến đây, hoá ra là muốn lôi cô đến đây khoe ân ái, để Lam Như Ngọc có lòng tốt đi báo lại chuyện này, chắc không bao lâu nữa Ôn Thư sẽ biết việc Thẩm Luân đã có bạn gái mới.

Chỉ là, ai có thể nào nói cho cô biết, từ khi nào cô từ tình nhân chuyển thành bạn gái, như vậy có được xem là thăng cấp không?

———————//—-//—————-

* Editor: Đợi lắm lúc anh tự vả vào mặt mình đấy Thẩm cặn bã 😂😂

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN