Cưng Chiều Cực Phẩm Phu Nhân
Chương 34: Vì tôi luôn dõi theo em
“Nếu như cô không đồng ý thì ba cô ngay lập tức chết tại đây, tại chỗ này”.
Lúc này, Mộ Kiên Thành mới đứng dậy, đi ra, gương mặt của ông ta lộ rõ vẻ nham hiểm và độc đoán. Nếu như cô nói không, thì ba cô chắc chắn bị ông ta trừ khử ngay. Vả lại bây giờ cô chỉ có một mình, không thể đánh lại nhiều người như vậy? Rốt cuộc cô phải làm sao cho đúng đây?
Đột nhiên, cánh cửa kia được mở toáng ra, một thân ảnh cao lớn mà nghiêm nghị đi vào, Thường Tiểu Niệm theo bản năng quay lưng lại, Mộ Cẩn Thiên đi vào, đôi mắt vẫn luôn nhìn cô.
Mộ Kiên Thành thần mắng anh, đứa cháu chết tiệc đến đây làm gì chứ?
“Chú,tại sao chú lại quỷ quyệt như vậy, đem một người ra uy hiếp một cô gái,như vậy có đáng không?”_Mộ Cẩn Thiên không chút nể tình hỏi thẳng chú của mình, đối với anh người chú này chả lúc gì người xa lạ, một con người độc tài còn nhẫn tâm ác độc.
Mộ Kiên Thành nhìn anh:”Cháu đến đây làm gì? Việc của chú không liên quan đến cháu”.
“Không liên quan?”_Mộ Cẩn Thiên kéo cô vào lòng:”Cô ấy thì có liên quan đến cháu, nếu như chú mà làm hại cô ấy lẫn ba cô ấy cháu sec không tha cho chú đâu?”
“Mộ Cẩn Thiên, mày dám nói chuyện với chú như vậy sao?”_Mộ Kiên Thành tức giận
Thường Tiểu Niệm lặng nhìn anh, cô và anh trên danh nghĩa không có quan hệ gì cả, tại sao anh lại bảo vệ cô. Như vậy có lợi ích gì cho anh?
“Cháu đã nói chuyện rất đàng hoàng với chủ, chỉ có chủ là không hiểu, cháu muốn chú ngay lập tức tản hai cha con cô ấy ra”.
“Mày ra lệnh cho chú?”.
“Chú chỉ cần trả lời có thả hay là không?”
Đối với tổ chức mà Mộ Kiên Thành đang nằm quyền cũng chưa bằng một nữa tổ chức của Mộ Cần Thiên. Nếu như hai người không phải chú với cháu thì chắc chắn đã đi chầu diêm vương sớm rồi.
Mộ Kiên Thành ra lệnh:”Thả ông ta ta”.
Thường Bạch Song được thả ra, ông nhìn Mộ Kiên Thành:”Năm đó,mày hại chết vợ tao, vậy mà năm nay mày còn muốn giết chết luôn cả tao, thì ra tao đã nhìn lầm mày rồi, một người bạn không có lương tâm”.
Ba cô chỉ vừa biết được chuyện này, Mộ Kiên Thành chính là lí do đằng sau cái chết của mẹ cô. Vì muốn điều đó mà Thường Bạch Song đã mắc bẫy hắn, cho nên mới bị bắt như vậy? Nhưng mà ba cô đã sớm nhận ra cái chết của vợ mình có điều đáng nghi rồi.
Mộ Kiên Thành cười đau xót:”Nếu như cô ấy năm đó đừng cưới mày, thì tao cũng không giết chết cô ấy, lúc đó cái gì tao cũng hơn màu, vậy mà cô ấy không chọn tao lại chọn mày, cho nên cô ấy đáng chết”.
Thường Tiểu Niệm nhận ra đầu đuôi của sự thật, thì ra mẹ cô là do chú anh giết chết.
Thường Bạch Song tiếp lời:”Vì cô ấy nhận ra con người mày, ác độc mưu mô lẫn nham hiểm”.
“Mày….”
– —
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!