[HP đồng nhân/Lord Voldemort] Từ Hôm Nay Ta Chính Là Ma Vương
Chương 3
Ngày 1/10/1981
Trời sương mù.
Ta bị lừa!! Ta bị lừa, thì ra cảnh trời nắng ta nhìn thấy bên ngoài cửa sổ cũng không phải là trời nắng thật. Là Bella dùng pháp thuật hóa ra. Cổ nói sợ sương mù âm u làm hỏng tâm tình của ta. Thế mà lâu vậy ta cũng không phát hiện ra.
Ta nghĩ có lẽ ta nên đi ra ngoài một chút. Thế nhưng Bella nói bên ngoài có rất nhiều người xấu, đều muốn bắt ta, thế nên cổ khuyên ta nên tới nhà cổ sống, còn đảm bảo rằng khả năng bếp núc của gia tinh nhà cổ cực kì cao thủ, đặc biệt rất giỏi làm Pizza. Cổ vừa nói vừa chớp chớp mắt thật lực với ta, ta cứ tưởng mắt cổ bị cát bay vào, liền lấy hết hơi mà thổi một cú, kết quả, cổ khóc…
Lời bình của thầy giáo: Làm con gái khóc không phải việc đàn ông con trai nên làm!!
Ngày 2/10/1981
Trời nắng.
Trời nắng thiệt có khác. Ta nhắm mắt nhắm mũi mà uống thuốc do Snape đưa tới, bọn họ nói nếu ta không uống thì không thể ra ngoài dạo phố.
Hẻm Xéo tấp nập người qua lại. Severus nói hôm nay là ngày Đấu Tranh Cho Quốc Tế Hòa Bình và Dân Chủ Tự Do – cái tên dài chết người. Bella đề nghị chúng ta nên về nhà, cổ nói cái ngày lễ này không thích hợp với chúng ta. Kỳ quái, vì sao không hợp, nói cho cùng đều là lễ cả, lễ là phải nghỉ!! Ta không muốn về, cửa hàng Pizza bên kia giảm giá 80% a, còn có cửa hàng bách hóa cũng đang tổ chức bốc thăm trúng thưởng, hay quá trời!!
Ta điền tờ vé số, thật mong có thể trúng được Tia Chớp 1981, là loại mới nhất a!! Thế nhưng Lucius đổi hết tên và địa chỉ trên tờ vé số thành tên và địa chỉ nhà hắn a, tuy rằng hắn đảm bảo nếu trúng, hắn sẽ lập tức đưa phần thưởng cho ta, thế nhưng ta cực kì nghi ngờ hắn sẽ một mình nuốt trọn lắm. Nếu không thì sao không viết tên ta lên tờ vé số?? “Voldemort” cũng đâu có tốn chỗ lắm đâu.
Nói chung hôm nay thu hoạch rất nhiều, phát hiện rất nhiều đồ ăn lạ, lần này ăn thử đã, lần sau sẽ thử làm khách quen.
Ha hả!!
Lời bình của thầy giáo: Ngày Quốc Tế Hòa Bình và Tự Do Dân Chủ là một ngày lễ rất có ý nghĩa, thế nhưng bây giờ hầu như người ta quên luôn tên nó viết thế nào rồi, ta thật vui mừng khi biết chỗ người còn đang tổ chức!!
Ngày 3/10/1981
Trời nhiều mây.
Ta còn đang tơ tưởng tới tờ vé số, có lẽ ta nên dọn đến nhà Lucius mà ở, như thế nếu có phần thưởng gửi tới, ta có thể tự mình đi nhận.
Ta nói cho Peter nghe dự định của ta, hắn kích động đến nước mắt phun như suối, lập tức thu dọn hành lý cho ta.
Cái giề? hắn không thích ta ở chỗ này sao? Ta hỏi hắn như thế, thế nhưng hắn nói là bởi vì nhớ ta mà khóc a. Ta nghe xong cũng thấy buồn kinh khủng, tỉ mỉ suy nghĩ một tí, ta đi rồi, Pettigrew một mình ở chỗ này có biết bao nhiêu cô độc? Sáng sớm rời giường không có ta, hắn phải mặc quần áo cho ai, đắp chăn cho ai, làm cơm cho ai ăn bây giờ? Ma sao? Vì thế, ta an ủi, nói ta nhất định sẽ dẫn hắn cùng tới nhà Lucius, kết quả hắn khóc còn lớn hơn.
Pettigrew đúng là con người giàu tình cảm:-<
Lời bình của thầy giáo: KHông được khiến người khác khóc nữa, bản thận tự kiểm điểm đi!!!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!