Bạn Trai Ta Là Con Sói
Chương 55
Hạ Phùng Tuyền tựa lưng vào thành bồn, dùng hai chân kẹp chặt Diệp Tây Hi ở gần hắn, cúi đầu hôn lên hai vai của cô. Mà đôi tay của hắn cũng đâu có nhàn rỗi chút nào, không ngừng vuốt ve trêu đùa trước bộ ngực mềm mại kia.
Dưới làn nước trong suốt, đôi tay của cô bị hắn kẹp chắt có giãy dụa thế nào cũng vô ích, trong nháy mắt, có một loại ham muốn rất tinh khiết.
Môi của hắn dọc theo vai của cô, thuận theo đường cong đi xuống, từ từ trượt đến lòng bàn tay cô.
Hắn hôn lên bàn tay ấy, hôn lấy những đường vân thần bí kia, mang theo sự chân thành và yêu thương.
Diệp Tây Hi mặt ngày càng trở nên đỏ ửng hơn, bởi vì độ nóng của nước, cũng bởi vì sự rung động từ sâu bên trong, hô hấp của cô có chút dồn dập: “Hạ Phùng Tuyền.”
“Sao vậy?” Hạ Phùng Tuyền di chuyển môi của hắn đến sống lưng của cô, nơi ấy mái tóc đen nhánh dán chặt lên da thịt bóng loáng, làm cho người ta mê muội yêu thích.
“Anh chừng nào mới có thể…thả em ra?” Diệp Tây Hi hỏi.
“Anh nào có giam giữ em đâu, em muốn đi lúc nào cũng được.” Hạ Phùng Tuyền đáp gọn lỏn.
“Đi như thế nào? Đây là đảo xung quanh là biển, bất cứ loại phương tiện giao thông nào cũng không có, chẳng lẽ anh bảo em bơi về à?” Diệp Tây Hi tức giận.
“Đã như vậy, chúng ta sẽ ở lại đây tận hưởng cuộc sống đợi người ta đến càng tốt chứ sao.” Hạ Phùng Tuyền mỉm cười.
“Đã đợi lâu như vậy! Cả ngày chỉ làm một chuyện, anh không chán sao?” Diệp Tây Hi oán trách.
“Xem ra, em chưa tận hưởng được hương vị ngọt ngào của chuyện này rồi, không bằng, anh giúp em thử một chút xem sao.”
Hạ Phùng Tuyền đặt tay ở eo Diệp Tây Hi,phút chốc xoay người một cái, hoán đổi vị trí của hai người — hiện tại, Diệp Tây Hi lưng bị dí sát vào thành bồn tắm, hết đường chạy trốn.
Hạ Phùng Tuyền tách hai chân của cô ra, chen ngừoi vào giữa, tư thế cực kì mập mờ.
Diệp Tây Hi đưa tay đẩy hắn ra: “Anh không sợ bị bất lực à?”
“Về điểm này, em hoàn toàn có thể yên tâm, người sói chính là không có vấn đề đáng băn khoăn đó. Nói cách khác…” Hạ Phùng Tuyền ghé sát vào tai cô, nhẹ nhàng khe khẽ cắn vào vành tai cô: “Chỉ cần đôi ta nguyện ý có thể không ngừng nghỉ mà làm làm, mà em… cũng phải không ngừng nghỉ mà phối hợp.”
Không ngừng nghỉ mà phối hợp!
Còn không phải là giết cô luôn à.
Diệp Tây Hi như bị sét đánh trúng, ngu ngơ đứng đơ ra, trong đầu mê man bất tỉnh.
Còn chưa có ngây người được bao lâu phía dưới cơ thể đã truyền tới một kích thích khác thường làm cho cô nhanh chóng định thần lại.
Hạ Phùng Tuyền đưa ngón tay vuốt dọc theo bắp đùi của cô mà lên phía trên, xoa xoa nắn nắn, khuấy động sự nhạy cảm của cô.
Diệp Tây Hi thở hổn hển: “Anh…làm gì vậy?”
“Giúp em tẩy rửa.” Hạ Phùng Tuyền dịu dàng cắn nhẹ lên chóp mũi nhỏ xinh của cô, thanh âm vô cùng hấp dẫn: “Bên trong, không phải có đồ của anh sao?”
Hắn chớp mắt nhìn cô.
Cả cơ thể cô như bị nhiệt độ đun nóng lên, mịn màng khiến cho hắn yêu thích không buông tay.
Cảm giác tuyệt vời nhất là khi từng ngón tay hắn được dạo chơi trên những đường cong tuyệt đẹp của cô, vừa nóng ran, vừa trơn mượt, khiến cho hắn thực không thể chịu được nữa.
Hạ Phùng Tuyền đã sớm ngang nhiên bộc lộ hết dục vọng của mình, át chế sự kháng cự rất mềm mại của cô, từ từ cọ xát, để cho ngôn ngữ cơ thể mặc sức hoạt động.
Nhưng cùng lúc đó, Diệp Tây Hi ánh mắt cũng từ từ tỉnh táo trở lại.
Nếu cứ ngồi chờ chết, như vậy sau này nhất định sẽ bị hắn hành hạ đến chết mất.
Cô nhất định phải nghĩ cách rời khỏi hòn đảo này, sau đó tìm cách thoát khỏi bàn tay của tên sắc lang này mới được.
“Tiểu hạ” đã sẵn sàng tiến lại gần cô, chậm rãi tiến lại gần hơn.
Cảm giác sắp như mấy ngày trước bị hắn điên cuồng tiến vào, nhưng mà, Diệp Tây Hi lần này quyết định không phản kháng như bình thường nữa.
Cô lựa chọn phối hợp.
Đôi chân thon dài thật chặt giữ ở hai bên hông của hắn, hai cánh tay mảnh khảnh mềm mại chủ động ôm lấy cổ hắn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!