Phong Lưu Thánh Vương
Chương 46: Gặp lại nhau
– Chào Hàn chấp sự.
,
Lý Hàn lạnh nhạt gật đầu mà đi vào. Các nàng thì đi theo sau lưng hắn trong khi hai tên canh cửa vẫn còn giữ nguyên tư thế cúi chào. Đến biệt viện thì hắn sắp xếp nơi ở cho tam nữ rồi hắn đi qua chào Tần Liên, đến trước cửa phòng của Tần Liên thì hắn hắn gõ cửa nhưng không có ai trả lời, hắn liền hô to:
– Mẫu thân, người có ở trong không?
– Hàn nhi, con về rồi à, con chờ ta một chút.
Trong phòng truyền ra âm thanh của Tần Liên, sau đó nghe tiếng xột xoạt và tiếng nước.
– Chẳng lẽ đang tắm?
Một lát sau, một bóng dáng xinh đẹp xuất hiện trước người Lý Hàn.
– Đúng là quyến rũ.
Nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp này, Lý Hàn lập tức nghĩ thầm trong lòng, chỉ thấy Tần Liên mặc cung trang màu xanh da trời, đầu đầy tóc đen ướt sũng đọng trên vai và trước người, lộ ra nét quyến rũ động lòng người. Đuôi tóc trước ngực và vai có nước chảy xuống, vết ướt thấm dài trên nền vải xanh, vệt nước chảy xuống dưới, hai thỏ ngọc trước ngực như ẩn như hiện, càng trở nên mê người, hai hạt dâu đỏ mơ hồ có thể nhìn ra, đang kiêu ngạo đứng thẳng.
– Không có mặc nội y.
Lúc này Tần Liên một thân trang phục nhẹ nhàng khoan khoái, không có trang trí dư thừa, nhưng mà càng trở nên gợi cảm, Lý Hàn thật sự không ngờ, Tần Liên lại có mặt gợi cảm như vậy, da thịt nõn nà, eo tinh tế, bờ mông rất tròn, gương mặt tinh xảo nhỏ nhắn đang dụ hoặc Lý Hàn huyết khí phương cương.
Lý Hàn nhịn không được nuốt nước miếng, đúng là quá hấp dẫn người, nhịn không được nói nhỏ:
– Thật là mê người!
– Ngươi nói cái gì đó.
Tần Liên thẹn thùng một tiếng, cúi đầu xuống, trong lúc vô tình nhìn thấy ánh mắt Lý Hàn đang nhìn vào ngực của mình, cúi đầu nhìn lại, ngực của mình có hai hạt đậu đỏ như ẩn như hiện, mặt của nàng đỏ tới mang tai, lập tức chạy vào trong phòng.
Nhìn thấy phản ứng của Tần Liên, Lý Hàn thầm mắng mình một tiếng, lập tức mỉm cười, chuyện này cũng không có gì.
– Hàn nhi, con vừa mới thấy cái gì?
Một lát sau thì Tần Liên xuất hiện lần nữa trước mặt Lý Hàn, nàng đã thay cẩm bào màu trắng, tóc cũng lau khô, trên người tràn ngập hương thơm, mùi hương thơm ngát, mặt ngọc đỏ lên, nhỏ giọng hỏi Lý Hàn.
– Thấy cái gì, không có thấy cái gì ah.
Lý Hàn nói nhỏ. Tần Liên bĩu môi, đương nhiên nàng không tin vào lời nói của Lý Hàn nhưng cũng chẳng cứu tiếp chuyện tiếp lam chi để tránh cả hai cảm thấy xấu hổ. Nhưng nàng không biết rằng hành động bĩu môi của mình đã bị Lý Hàn thu hết trong khiến hắn cảm thấy nàng rất dễ thương.
– Đúng rồi, con tìm ta có chuyện gì?
Tần Liên nhìn Lý Hàn hỏi.
– Mẫu thân, con có chuyện muốn nhờ mẫu thân giúp ạ.
Lý Hàn nói ra.
– Có chuyện gì, còn cứ nói đi.
Tần Liên mỉm cười nói. Lý Hàn nghe vậy liền kể chuyện hắn muốn nhờ Tần Liên giúp, chuyện đó chính là hộ pháp cho Tô Ánh Lan và Lâm Tâm Như khi hai nàng dùng Tạo Căn Đan. Theo hắn biết thì khi được sử dụng thì Tạo Căn Đan sẽ tạo ra một luồng năng lượng cực lớn để hồi sinh lại linh căn trong cơ thể người dùng nhưng nguồn năng lượng này quá lớn có thể khiến cho người dùng không chịu nổi mà phát nổ nên cần có một hộ pháp ở bên cạnh để điều tiết dòng năng lượng đó và người hộ pháp này phải có thực lực Tụ Linh Cảnh trở lên nên hắn chỉ có thể đến nhờ Tần Liên giúp đỡ. Tần Liên nghe xong liền đồng ý khiến hắn cảm thấy bất ngờ vì người hộ pháp sẽ phải hao hụt một lượng lớn linh lực trong cơ thể và phải nằm nghỉ khoảng vài ngày mới có thể hồi phục được nê hắn nghĩ Tần Liên sẽ đắn đo suy nghĩ chứ hắn không ngờ nàng lại đồng ý dễ dàng như vậy.
– Mẫu thân, người không cần suy nghĩ kỹ hơn sao.
Lý Hàn thắc mắc hỏi.
– Có gì mà phải suy nghĩ, chỉ cần con muốn thì mẫu thân sẽ dùng hết sức mình để giúp con mà.
Nghe Tần Liên nói vậy thì trong lòng hắn như có một dòng nước ấm chảy qua khiến hắn cảm thấy vô cùng cảm động. Hắn cảm động nói:
– Mẫu thân, cảm ơn người.
Tần Liên nghe vậy thì mỉm cười, lấy ngón tay đẩy nhẹ đầu hắn nói:
– Có gì mà phải cảm ơn chứ, con đừng quên rằng ta là mẫu thân của con mà.
Lý Hàn nghe vậy liền mỉm cười rồi hai người cùng nhau hàn huyên một lát rồi Lý Hàn chào Tần Liên để đi tìm Tô Ánh Lan để báo cho nàng tin vui này. Khi đi ngang qua sân viện thì hắn thấy Lâm Tâm Như đang vùi đùa cùng với Lý Kinh Yến và Lục Linh Nhi, ba nàng phát ra nhưng tiếng cười như chuông bạc khiến cho lòng người thanh thản. Đứng nhìn một lúc thì hắn đi tìm Tô Ánh Lan, hắn đến phòng bếp tìm vì hắn nghĩ nàng đang ở đây. Đến phòng bếp thì hắn thấy nàng nấu cơm, thấy vậy thì hắn liền đứng dựa vào cửa ngắm nhìn nàng. Không biết có phải là do quá tập trung nên nàng không để nhận thấy sự hiện diện của Lý Hàn luôn, Lý Hàn đứng nhìn một lát rồi tiến sau lưng nàng và ôm nàng vào ngực. Tô Ánh Lan tự nhiên vị ôm liền vùng vẫy muốn thoát ra nhưng khi hắn ngửi thấy mùi hương quen thuộc của Lý Hàn thì nàng ngừng vùng vẫy, để hắn ôm nàng như vậy. Lý Hàn tựa đầu lên vai Tô Ánh Lan ngửi mùi hoa lài trên tóc nàng, hắn thâm tình nói:
– Ta nhớ nàng!
Tô Ánh Lan nghe vậy liền mỉm cười, nàng đặt tay mình lên tay Lý Hàn xúc động nói:
– Thiếp cũng vậy!
Hai người cứ như vậy được một lúc thì Lý Hàn kéo tay nàng đi:
– Đi thôi, ta tìm được Tạo Linh Căn cho nàng rồi.
Nghe hắn nói vậy thì nàng cảm thấy kinh ngạc, cảm động và vui mừng. Kinh ngạc vì theo nàng biết thì Tạo Căn Đan mặc dù không phải là đan dược hiếm nhưng nó cũng là linh dược cấp 5 nên nàng không ngờ hắn lại tìm được, cảm động vì hắn không quên lời của mình với nàng còn vui mừng vì có Tạo Căn Đan thì nàng có thể ở bên cạnh hắn lâu hơn nữa. Nàng dập lửa rồi đi theo hắn, hắn dẫn nàng đến giữa sân thì nàng thấy hai thiếu phụ vô cùng xinh đẹp đang đứng ở đó ( lúc này hai nàng đã bỏ màng che mặt đi). Nàng đoán hai người này có thể là nữ nhân của Lý Hàn, nghĩ như vậy thì trong lòng nàng có chút buồn nhưng chỉ một chút mà thôi vì ở bên cạnh hắn là nàng cảm thấy hạnh phúc rồi. Hai nàng thấy Lý Hàn dẫn đến một thiếu phụ xinh đẹp khác liền đoán chắc người thiếu phụ này là nữ nhân của Lý Hàn, Lý Hàn dẫn Tô Ánh Lan đến trước mặt hai nàng rồi nói:
– Đây là Tô Ánh Lan, là nữ nhân của ta.
Rồi hắn quay qua nói với Tô Ánh Lan nói:
– Đây là Bạch Ngọc Sương và Trương Nhược Trinh, cả hai nàng cũng là nữ nhân của ta.
Cả ba nàng nghe vậy liền chào lẫn nhau rồi ba nàng đứng nói chuyện cùng nhau còn Lý Hàn thì đi ra xa vì hắn biết nếu có mặt hắn ở đó thì cả ba nàng sẽ không được tự nhiên nhưng một lúc sau thì hắn ngạc nhiên vì hắn thấy cả ba nàng đều cười đùa vui vẻ với nhau cứ như thể ba người đã quen nhau từ trước vậy. Một lát sau thì Tần Liên đến, Lý Hàn chưa kịp tiến tới thì cả ba nàng đã đến trước hắn vì cả ba nàng đều muốn gây ân tượng với mẫu thân của hắn. Cả bốn nàng vừa đi vừa nói chuyện cộng thêm bốn khuôn mặt xinh đẹp của các nàng khiến cho người khác có cảm giác cảnh đẹp ý vui.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!