Phong Lưu Thánh Vương
Chương 113: Chứng thực Linh Dược Sư!
Sáng ngày hôm sau thì Lý Hàn xuất phát đi Linh Dược đường, lần này tiếp hắn vẫn là Tiểu Mai. Tiểu Mai thấy Lý Hàn thì cười nói:
– Quý khách lần này muốn nhưng dược liệu nào ạ.
– Tử Huân Diệp, Thiên Hoa Quả, Vô Phong Thảo. Mỗi gôc ba phần.
Tiểu Mai nghe vậy liền nói:
– Quý khách có thể đợi được không ạ, vì những dược liệu của quý khách đều là tam giai nên hơi tốn thời gian để thu nhập chúng.
Lý Hàn gật đấu, nói:
– Có thể.
Tiểu Mai thấy Lý Hàn đồng ý thì nói:
– Cảm ơn quý khách.
Nhưng nàng vừa bước một bước thì Lý Hàn lại hỏi tiếp:
– Cho ta hỏi, phải đi đâu để chứng nhận Linh Dược Sư.
Tiểu Mai nghe vậy liền nói:
– Quý khách, để ta kêu người đưa quý khách đi chứng thực Linh Dược Sư.
Nói rồi nàng phát tay kêu một thủ vệ ở cửa nói:
– Đưa quý khách này đi chứng thực Linh Dược Sư.
Nói rồi nàng bỏ đi để lấy những dược liệu mà Lý Hàn yêu cầu. Thủ vệ làm động tác mời, nói:
– Quý khách, mời đi theo ta.
Trên đường đi tên thủ vệ đó khách khí hỏi Lý Hàn, dù chỉ là nhất giai Linh Dược Sư thì hắn cũng không đắc tội nổi:
– Quý khách, không biết ngài là đệ tử của vị đại sư nào.
– Tự học thành tài.
Lý Hàn nói.
Vẻ khách sáo của tên thủ vệ này lập tức không cánh mà bay, tên này chỉ là đồ nhà quê, tám phần là giống phần lớn những thanh niên nhiệt huyết, nghĩ rằng học luyện đan vài ngày là có thể trở thành Linh Dược sư!
Người tuổi trẻ bây giờ mà, theo đuổi quá xa vời!
Nhưng hắn cũng mặc kệ, dù sao quy định của Linh Dược Đường là bất cứ ai cũng có thể tới chứng thực danh hiệu Linh Dược sư – chỉ cần nộp tiền, có qua hay không lại là chuyện khác.
Thủ vệ dẫn Lý Hàn đi vào một gian phòng, bên trong có một lão già mặt mũi gian xảo đang ngồi ngủ gật. Thủ vệ gõ bàn, nói:
– Lão Ngụy, có người muốn chứng thực Linh Dược sư, làm thủ tục đi!
Lão già giật mình tỉnh lại, xoa xoa mũi, nhìn về phía Lý Hàn, hỏi:
– Trước đó có danh hiệu Linh Dược sư chưa?
– Chưa!
– Vậy phí thủ tục, phí tài liệu nhất giai là tổng cộng 100 tiên thạch hạ phẩm! nhị giai là 500 linh thạch còn tam giai là 1000 linh thạch! Ngươi chọn cái nào?
Lão giả nhanh nhẹn nói.
– Ta chọn chứng thực Linh Dược Sư tam giai.
Nói rồi Lý Hàn đưa một ngàn linh thạch cho lão giả.
Sao mà người này nói chuyện lớn lối vậy chứ!
Như là Linh Dược sư tam giai chỉ là đá nhỏ trên đường, chỉ cần cúi xuống là nhặt được.
Lão già cùng thủ vệ đều thầm bực mình, nhưng người ta chỉ là cuồng ngạo một chút, cũng không cần phải đi chấp nhặt với người trẻ tuổi quá nhiệt huyết như thế. Chỉ cần để hắn thử một lần là sẽ đụng vào hiện thực đến vỡ đầu chảy máu.
– Đợi một chút!
Lão già mặt không biểu tình nói, quả thật lười khuyên bảo tiểu tử ngốc không biết trời cao đất rộng này.
Sau một hồi làm xong thủ tục thì Lý Hàn được đưa vào trong phòng luyện đan, nơi này chỉ có thể cho một mình hắn vào, toàn bộ quá trình sẽ có người Linh Dược đường theo dõi, phòng ngừa xảy ra tình huống gian lận.
Muốn chứng thực Linh Dược sư tam giai thì thật ra cũng đơn giản, chính là luyện ra một loại đan dược tam phẩm trong thời gian quy định. Đương nhiên, còn phải đạt tới tỷ suất thành đan tương đối, càng là đan dược bậc thấp, yêu cầu tỷ suất thành đan lại càng cao.
Ví dụ như Linh Dược sư nhất giai phải đạt tới tỷ suất thành đan năm thành trở lên, còn Dược sư cửu giai, luyện chế một lò đan dược cửu phẩm có thể thành đan một viên đã coi như thành công rất lớn! Còn bình thường, 10 lò có thể ra được một viên cũng đã hợp cách.
Tỷ suất thành đan của Linh Dược sư tam giai phải đạt đến 4 thành trở lên, Lý Hàn lấy tài luyện có thể luyện ra mười viên nên hắn phải luyện ra bốn viên mới hợp cách.
Quá trình luyện đan sẽ có người Linh Dược đường giám sát, muốn chứng nhận cấp bậc Linh Dược sư càng cao, tự nhiên bên phía Linh Dược đường sẽ phái ra người có thân phận càng cao. Cho nên hành động của Lý Hàn trong mắt nhiều người là làm ẩu nhưng bọn họ vẫn phái ra một Linh Dược sư nhị giai tới giám sát.
Lý Hàn luyện chế là Hồi Xuân Đan, đây là đan dược tam phẩm trị thương. Lý Hàn lấy lô đỉnh của mình ra, Linh Dược đường cho phép sử dụng lò luyện đan cùng củi lửa của mình, vì Linh dược sư sử dụng lò luyện đan của mình là thuận tay nhất, còn nắm giữ hỏa hầu thì chênh lệch chút xíu, cũng sẽ cách biệt ngàn dặm.
Lý Hàn không luyện liền mà thả lỏng tâm tình để cho tinh thần của hắn được tập trung cao nhất. Đột nhiên hắn động,, nhất thời như nước chảy mây trôi, cực kỳ trôi chảy, tràn ngập vui tai vui mắt, phảng phất phù hợp một loại thiên địa chí lý nào đó.
Tên nhị giai Linh Dược Sư kia lúc đầu thì không thể chuyện này trong lòng vì hắn nghĩ Lý Hàn là chỉ là một tên tuổi trẻ khí thịnh mà thôi. Nhưng theo động tác của Lý Hàn thì sắc mặt của tên đó từ kinh thường chuyển sang kinh ngạc rồi lại chuyển sang kinh sợ vì lực lực chú ý của hắn, theo Lý Hàn mà động.
Bây giờ trong mắt hắn Lý Hàn không còn là một thiếu niên chưa dứt sữa, mà là đại năng đan đạo đỉnh thiên lập địa.
Một canh giờ trôi qua, Lý Hàn đã luyện xong Hồi Xuân Đan. Lý Hàn không lấy đan ra liền mà ngồi xuống hồi phục lại linh lực và tinh thần.
Hồi phục xong thì Lý Hàn cất Hồi Xuân Đan vào trong bình đan đã chuẩn bị trước rồi hắn đưa cho vị giám sát của Linh Dược đường.
Người này chỉ nhìn thủ thuật luyện đan của Lý Hàn thì hắn cũng dám chắc Lý Hàn là một Linh Dược Sư tam giai hàng thật giá thật nhưng quy định phải kiểm nghiệm đàng hoàng nên hắn vẫn nhận lấy bình đan từ tay Lý Hàn.
– Cái… cái gì!
Mở ra bình đan, đổ ra một viên Hồi Xuân Đan ngửi một cái, người này lập tức nhảy cao ba xích như mèo bị đạp phải đuôi, trên mặt tràn đầy kích động.
Tuy rằng hắn còn chưa lấy được danh hiệu Linh Dược sư tam giai, nhưng chẳng qua là hắn không đủ trình độ luyện đan, nhưng đánh giá đan dược thì hắn đã đủ sức.
Hồi Xuân Đan này, màu sắc mượt mà, phẩm chất cực tốt, mùi hương càng thấm sâu phế phổi, chỉ riêng từ điểm này, ít nhất cũng có thể phán xét là thượng phẩm, còn số lượng, lại đến 10 viên!
Tỷ suất thành đan trăm phần trăm!
Người này cạy một chút nhỏ đan dược, đặt vào miệng nhấm thử, sắc mặt càng thêm kinh hãi.
Tuyệt đối là Hồi Xuân Đan thượng phẩm, hắn có thể tự cảm nhận rõ tính trị liệu cực mạnh này!
– Này, kiểm tra xong chưa?
Lý Hàn nói.
Tên này nghe Lý Hàn hỏi vậy thì hắn mới phục hồi từ trong kiếp sợ, hắn cung kinh dùng hai tay đưa Hồi Xuân Đan lại cho Lý Hàn:
– Đại sư, đã kiểm nghiệm xong. Ngài bây giờ đã là Linh Dược Sư tam giai.
– Vậy minh bài thân phận của ta đâu?
Lý Hàn thu Hồi Xuân Đan lại rồi nói.
– Đại sư, mặc dù phân hội chúng ta có tư cách chứng thực Linh Dược sư tam giai, nhưng trước tiên vẫn phải báo cáo lên tổng bộ, minh bài này phải cần hai ba ngày mới giao vào tay đại sư được!
Người này cung kính nói.
– Vậy ta đi trước, khi nào làm xong minh bài thì đưa tới Thiên Long học viện giùm ta.
Người này vội đáp ứng, thần thái cung kính, như đan đồng mới vừa nhập môn.
Lý Hàn đi ra ngoài, đi đến chỗ Tiểu Mai. Lúc này Tiểu Mai đã thu nhập xong tất cả những linh thảo mà hắn cần.
– Tử Huân Diệp ba gốc tổng cộng 300 linh thạch, Thiên Hoa Quả ba gốc tổng cộng 150 linh thạch, Vô Phong Thảo ba gốc tổng cộng 450 linh thạch. Tổng cộng là 900 linh thạch, do quý khách có thẻ khách quý nên ngài chỉ cần trả 720 linh thạch.
Tiểu Mai nói.
Lý Hàn gật đầu đưa kim tạp cho Tiểu Mai. Chỉ mới mua vài gốc linh thảo tam giai thôi mà đã tiêu hết 700 linh thạch, mà đây chỉ là tam giai còn tứ giai, ngũ giai thì sao, đến lúc đó số tiền tiêu là một con số thiên văn. Không hổ là Linh Dược Sư là chức nghiệp kiếm tiền nhiều cũng là tiêu tiền nhiều nhất, nếu không phải là số linh thảo mà cường giả Linh Sơn Cảnh cất giữ thì hắn không biết phải tiêu tốn bao nhiều tiền mới mua đủ số linh thảo cần để luyện dược nữa.
Về đến học viện thì hắn chui vào Âm Dương tháp, chuẩn bị luyện Thiên Phong Đan.
Hai canh giờ xong thì hắn đã luyện xong Thiên Phong Đan, lúc luyện thì hắn bị nổ lô một lần nên chỉ có luyện được hai mươi viên Thiên Phong Đan. Lý Hàn thu hồi đan dược rồi lấy một viên Thiên Phong Đan ra dùng thử. Hắn khoanh chân ngồi một bên, ăn vào một quả Thiên Phong Đan, lập tức vận chuyển Âm Dương Hỗn Độn Quyết để tiêu hóa dược lực.
Thiên Phong Đan vào trong bụng hắn liền hoá thành một đoàn năng lương cường đại từng chút dung vào trong lốc xoáy linh khí, dùng tốc độ cực nhanh đề thăng tích lũy tu vi.
Tụ Linh tứ trọng thiên sơ kỳ!
Lý Hàn không khỏi cười khổ, lốc xoáy của hắn không những cao tới tám xích mà có tận tới hai cái, mặc dù sẽ có lực lượng cao hơn võ giả cùng cảnh giới, nhưng ở thời điểm đề thăng tu vi, tích luỹ năng lượng cũng cao hơn người khác mấy lần.
Lý Hàn lắc đầu để chuyện này qua một bên vì hắn là Linh Dược Sư nên việc tích luỹ năng lượng không phải việc khó đối với hắn, hắn kiểm tra bản thân mình thì hắn cảm thấy cần phải hết mười ngày mới tiêu trừ dược độc, vậy là sau mười ngày nữa thì hắn mới có thể ăn tiếp một viên Thiên Phong Đan.
Bất quá, bản thân Lý Hàn đối với cái này lại phi thường không hài lòng, bởi vì hắn cảm thấy luyện hoá dược độc mất hết mười ngày, điều này thật sự quá lâu, nếu như chỉ phí một tuần còn không sai biệt lắm.
Nếu để cho người khác biết rõ gia hỏa này còn cảm thấy không đủ thì chỉ sợ mọi người đều muốn bổ hắn ra. Người ta một năm thăng lên một tiểu cảnh giới là có thể xưng là yêu nghiệt rồi mà tên này chỉ mất mười ngày liền có thể mà còn chưa biết đủ, đúng là đáng để mọi người kinh bỉ tới chết.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!