Đại Thần Chỉ Thích Lồng Tiếng Thụ - Chương 2: Đã offline
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Đại Thần Chỉ Thích Lồng Tiếng Thụ


Chương 2: Đã offline


Thụy Thần vừa mới ngủ dậy thì có người âm thầm báo với cậu rằng cậu bị ném đá, ném đá cậu vì ở trong nhóm fan mà lại đi xin tiền lì xì.

Trong lòng Thụy Thần thầm kêu oan uổng, từ khi nào mà cậu lại đi lấy tiền lì xì hả? Còn nghe em gái đó báo tin rằng cậu giàu to vì được fan cho tiền lì xì nữa. Thụy Thần dụi mắt, mở nhóm ra tìm lại vài thứ ban tối, tìm đến mức gần như bị chuyện nhận tiền lì xì vùi lấp, sau đó nhấn nhấn nhấn nhấn nhấn, nhận lấy từng cái.

Thụy Thần nhận hết tất cả tiền lì xì rồi để lại một câu: Cảm ơn nha.

Sau đó Thụy Thần phải tắt nhóm đi vì cậu đang bị bạn thân điên cuồng oanh tạc: Cậu bị ngu đúng không! Ở bên ngoài đang ném đá cậu, nói cậu muốn tiền lì xì từ fan vậy mà cậu vẫn nhận hả!!!!!! A a a a a không phải cậu đang chê cậu bị ném đá không đủ chứ gì!!!!!!

Thụy Thần rất thắc mắc: “Tiền lì xì là cho tôi mà, tại sao tôi không thể lấy chứ?”

Người bạn thân đó hít một hơi thật sâu. Là cô mang Thụy Thần vào giới này, hồi đó vẫn còn là một thiếu niên ngốc nghếch, không nói chuyện với ai cả, nộp âm xong là bỏ chạy. Vì vậy khi nhận kịch bản, trao đổi với tổ kịch đều do nhóm bạn thân các cô phụ trách cả. Ở với nhau lâu, các cô ai cũng hiểu tính cách của Thụy Thần, nếu không phải do các cô quan tâm đến diễn đàn thì chắc chắn Thụy Thần sẽ chẳng thèm chú ý gì đến nó!

Nếu đổi lại là người khác tìm mắng Thụy Thần đến tinh phong huyết vũ, chắc chắn Thụy Thần cũng sẽ quay về mà để lại mấy chữ: Không bằng ngủ cho rồi.

Vừa thấy Thụy Thần có vẻ muốn đi ngủ, nhóm bạn thân căng thẳng nói: “Trước hết đừng đi ngủ! Nói với tụi tui tiền lì xì có bao nhiêu! Ở bên ngoài có người cố ý muốn bôi nhọ cậu, chúng ta phải nói chuyện rõ ràng với nhau!”

Thụy Thần lại nói: “Không thèm quan tâm đến nó.”

Nhóm bạn thân: “…”

Nhóm fan bên kia thì đã muốn nổ tung rồi, gào khóc bám theo Thụy Thần gửi tiền lì xì, mong rằng Thụy Thần có thể ngó ngàng đến mình. Cùng lúc đó, bài post ném đá trong diễn đàn càng được đẩy lên cao, lại có thêm một đám anti đăng ảnh chụp màn hình lên, bộp bộp bộp mà ném một đống phẫn nộ vào mặt fan liều chết nguyện trung thành Cẩm lý lý lý lý lý.

Cận Lập cảm thấy hơi khó thở, nhấn vào tab tìm kiếm đi chat riêng với Thụy Thần: “Thụy Thần sama, cậu không thấy trên diễn đàn có rất nhiều người đang ném đá mình sao?” Vì những lời này hơi giống câu chất vấn nên Cận Lập đã sửa lại hết lần này đến lần khác mới chịu gửi qua.

【 Hệ thống nhắc nhở: Đối phương không nhận tin nhắn từ người lạ. 】

Cận Lập: (╯‵□′)╯︵┻━┻

Cận Lập liền thêm Thụy Thần là bạn tốt.

【 Hệ thống nhắc nhở: Đối phương từ chối thêm bạn tốt của mọi người. 】

Cập Lập: ┻━┻︵╰(‵□′)╯︵┻━┻

Cận Lập không còn cách nào khác, chỉ có thể trơ mắt nhìn một đám người đuổi theo mình hỏi mặt mình có đau không.

Lúc này di động của Cận Lập phát ra một tiếng keng nhắc nhở. Lông mày Cận Lập nhíu lại, mở weibo lên. Account này của Cận Lập chỉ theo dõi một người hơn nữa còn thiết lập theo dõi đặc biệt với đối phương.

Ngủ không tỉnh tỉnh tỉnh tỉnh tỉnh: Vừa rồi nhận được một phong bao lì xì đỏ thẳm, cảm ơn em gái giàu có Cẩm lý lý lý lý lý.【 Ảnh chụp màn hình nhận tiền lì xì 888 】

Cận Lập:!!!!!!

Em gái giàu có cái quái gì chứ!

Hơn nữa Thụy Thần có biết làm vậy là thêm dầu vào lửa cho bài post ném đá kia không?

Tay Cận Lập run lên, vừa lên lại diễn đàn đã thấy có người đưa weibo của Thụy Thần lên! Sau đó một đám người thi nhau ném đá, thậm chí có người còn thương yêu mà làm mất mặt Thụy Thần của Cận Lập!

Yêu thương cái rắm!

Cận Lập không muốn nhìn thấy cái thứ bôi đen kia nhảy nhót lung tung, kích động vì được gọi tên ban nãy cũng lắng xuống, anh đứng lên đi quanh phòng hai vòng sau đó cầm di động lên hào hứng mà đi chia sẻ lại trạng thái weibo của Thụy Thần —

Cẩm lý lý lý lý lý: Được gọi tên thật là vui quá đi! ~(≧▽≦)/~ Nhưng mà Thụy Thần sama nè, tôi không phải là em gái đâu, tôi là nam đó! // Ngủ không tỉnh tỉnh tỉnh tỉnh tỉnh: Vừa rồi nhận được một phong bao lì xì đỏ thẳm, cảm ơn em gái giàu có Cẩm lý lý lý lý lý.

【 Weibo mách nhỏ: Chia sẻ thất bại, đối phương nghiêm cấm không cho ai khác để lại bình luận. 】   

Cận Lập: …

Cận Lập yên lặng sửa lại thành chỉ chia sẻ.

Sau khi chia sẻ hoàn tất, Cận Lập không thèm quan tâm số lượng fan hâm mộ và người chia sẻ bài viết của mình đột nhiên tăng vọt, nhấp vào khung chat riêng với Thụy Thần nói —

Cẩm lý lý lý lý lý: Thụy Thần sama, cậu có biết cậu đang bị ném đá trên diễn đàn không?

Cận Lập cân nhắc suốt, cuối cùng cũng nhập được câu đó. Bản thân lại có chút thấp thỏm, lo âu sau đó lại xóa đi từng chữ một, sửa lại thành một câu hỏi dịu dàng, đáng yêu.

Cẩm lý lý lý lý lý: Thụy Thần sama, tại sao cậu lại khóa bình luận chứ QAQ Chúng tôi rất muốn nói chuyện với cậu mà.

Cận Lập chờ tới chờ lui vẫn không chờ được đến lúc Thụy Thần trả lời lại, nhìn kỹ lại tab chat riêng bỗng nhiên phát hiện phía bên trên có một dòng chữ nhỏ màu xám.

【 Weibo mách nhỏ: Ngủ không tỉnh tỉnh tỉnh tỉnh tỉnh đã offline, tin nhắn của bạn sẽ được gửi đến Ngủ không tỉnh tỉnh tỉnh tỉnh tỉnh trong thời gian sớm nhất lúc người đó online trở lại. 】 

Đệt!

Cận Lập có cảm giác đầu mình như đang bị hàng vạn con ngựa đua nhau giày xéo.

Bên ngoài đêm giao thừa rất náo nhiệt. Mẹ Cận bị thua liền mấy ván mạt chược nên nhanh chóng chạy ngay vào phòng xách thanh niên nghiện Internet – Cận Lập ra cứu viện.

Cận Lập lấy hờn giận ra làm động lực, đánh cho các cô các dì trên bàn mạt chược không còn một mảnh manh giáp nào cả, mang về cho mẹ Cận một khoản tiền thắng kha khá.

Mẹ Cận mặt mày hớn hở, rất chi là hài lòng mà cười haha nói với các cô các dì: “Thằng nhỏ này không hiểu chuyện gì hết, chẳng biết nhường nhịn người lớn tí nào.”

Cận Lập vẫn giữ nụ cười lịch sự trên môi, rời khỏi bàn mạt chược, trở lại phòng mình, đứng trước song cửa sổ ngắm cảnh đêm. Nhà họ là nhà cao tầng, có thể thấy rõ hơn một nửa cảnh đêm của thành phố này. Thành phố không cấm đốt pháo hoa, những đóa hoa sắc vàng rực rỡ hay xanh thẳm đã dần dần lộ ra trên vòm trời đen kịt.

Cận Lập cho rằng bản thân mình đã dính phải bùa mê gì rồi, chỉ vì một chất giọng không mấy êm tai của mọi người đang chuyện trò khác với người kia mà nghĩ rằng đêm tân niên vui vẻ như vậy lại có chút cô đơn ư?

Anh là trai thẳng thuần khiết 24K đó!

Đang lúc Cận Lập sắp bị ru ngủ bởi những chương trình chiếu muộn đêm xuân thì điện thoại bỗng nhiên keng một tiếng.

Tinh thần Cận Lập phấn chấn hẳn lên, hào hứng mà nhấn mở weibo.

Ảnh đại diện của Thụy Thần sáng đèn!

Cận Lập mở khung chat riêng ra, thấy Thụy Thần đã trả lời tin nhắn.

Ngủ không tỉnh tỉnh tỉnh tỉnh tỉnh: Bạn thân nói rằng mở weibo mà không trả lời là bất lịch sự.

Cẩm lý lý lý lý lý: ?

Ngủ không tỉnh tỉnh tỉnh tỉnh tỉnh: Khóa bình luận rồi sẽ không cần phải trả lời nữa.

Cẩm lý lý lý lý lý: …

Đối diện với một Thụy Thần thành thật như vậy, Cận Lập cũng không biết nên nói gì cho phải. Nghe thấy TV truyền đến âm thanh của thời khắc đếm ngược, Cận Lập nhanh trí động tay, ngay giây cuối cùng gửi cho Thụy Thần một tin nhắn —

Cẩm lý lý lý lý lý: Năm mới vui vẻ nhé!

【 Weibo mách nhỏ: Ngủ không tỉnh tỉnh tỉnh tỉnh tỉnh đã offline, tin nhắn của bạn sẽ được gửi đến Ngủ không tỉnh tỉnh tỉnh tỉnh tỉnh trong thời gian sớm nhất lúc người đó online trở lại. 】 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN