Em Có Nghe Thấy - Chương 4: Túy Trang Từ (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
160


Em Có Nghe Thấy


Chương 4: Túy Trang Từ (2)


Kha Giảo nghiêm túc nghe hết những lời này của Y Y, lặp lại hai lần trong đầu, trong phút chốc cảm thấy nhịp tim như muốn ngừng đập.

Im lặng rất lâu, cô mới nuốt nước bọt rồi lập tức bật dậy khỏi giường, “… Cô nói là, Djay muốn tới phối âm cho kịch truyền thanh sách của tôi?”

Câu hỏi này của cô, gần như là từng chữ từng chữ một được nói ra khỏi miệng, đến khi hỏi xong, cô mới phát hiện lòng bàn tay mình toàn là mồ hôi, cổ họng cũng nghẹn lại.

“Là thật, nghìn thật vạn thật…” Trong giọng nói của Y Y hầu như đều là nghẹn nghào, “Sáng nay tôi vừa rời giường, thì thấy mấy tin nhắn riêng trên Weibo Hội bạn đọc, là Đại Hoa gửi tới, anh ấy nói anh ấy được Djay gợi ý tới hỏi chúng ta, có bằng lòng để Djay và anh ấy tới phối vai nam chính với nam thứ của bộ kịch truyền thanh này không.”

Đại Hoa, biệt danh Đội Trưởng, cũng chính là một trong những ca sĩ hát chính của 《Yến Thanh Đô》 Djay phát hôm trước, mấy năm trước cùng đệ nhất nữ thần của giới là Bạch Ngân cùng nhau sáng lập nên đoàn âm nhạc mạnh nhất giới Tuyết Dạ Ngư Châu, nơi Djay cũng là thành viên, là CV nam kiêm ca sĩ cổ phong át chủ bài số một số hai trong giới, độ nổi tiếng chỉ thấp hơn Djay.

“Đại Hoa cho tôi lưu lại số QQ của anh ấy rồi, nói nếu cô đồng ý, thì để chúng ta tiến thêm một bước bàn chuyện hợp tác với anh ấy, Rau Chân Vịt, hiện tại tôi cảm thấy mình hít thở có chút khó khăn.”

“Đừng nói nữa, tôi cũng đang cảm thấy thế…” Kha Giảo vuốt ngực mình, đưa tay đỡ trán, “Cô để tôi rời giường đánh răng tỉnh táo lại chút trước đã.”

“Được, vậy tôi lên QQ chọc Đại Hoa trước?”

“Ừ.”

Tắt máy thả điện thoại trên tủ đầu giường, Kha Giảo không nhúc nhích ngồi một lúc, bỗng nhiên nhảy mạnh từ trên giường xuống, vừa sung sướng hét ầm lên vừa chạy lòng vòng trong nhà.

Có phải cô đang nằm mơ không? Đời này thế mà Djay lại tới phối âm cho kịch của cô… Cô nghĩ thế nào cũng cảm thấy chuyện này quá không chân thực, mấy hôm trước cô vừa bị Y Y đá bay cái suy nghĩ này, ai ngờ hôm nay Djay lại chủ động tới ngỏ lời… Rốt cuộc đây là nhịp điệu gì vậy?!

Dùng tốc độ ánh sáng đánh răng rửa mặt xong xuôi, cô mặc kệ tóc tai bù xù vội vàng mở QQ trên máy tính lên, bởi vì lượng tin tức thật sự quá nhiều, nên cô liền click thẳng vào khung chat của Y Y.

Y Y: Cô lên YY* đi, trong văn phòng nhỏ của kênh khóa, lúc này tôi và đạo diễn đã hơi không “hold*” được rồi, tay chân tôi đều đang run…

📍YY*: Là một chương trình chat voice của Trung Quốc, cực kỳ phổ biến trong giới trẻ và trong võng phối, ở Việt Nam có một chương trình tương tự là CCtalk.

📍Hold*: Ngôn ngữ mạng được dùng phổ biến trong giới trẻ Trung Quốc, có nghĩa là khống chế, kiểm soát, giữ, v.v…

Rau Chân Vịt:… Tại sao?

Y Y: Bởi vì, lúc này, trừ Djay ra, tất cả đại thần đứng đầu giới, toàn bộ đều xuất hiện rồi…

Rau Chân Vịt:…?!

Bởi đã rất lâu Djay không hiện thân trên YY rồi, cho nên cũng đã rất lâu rồi cô không lên YY, không dễ gì mới load xong YY, leo vào kênh của mình, vừa vào văn phòng, cô liền sợ ngây cả người.

Chỉ thấy phía dưới văn phòng, đang hiện một hàng tên mặc áo vàng* tỏa kim quang lấp lánh.

📍Áo vàng*: YY thể hiện chức vụ của mỗi người trong kênh theo màu áo, từ cao xuống thấp là tím, cam, vàng, đỏ, hồng, lam, lục, trắng. Quyền hạn của áo vàng là quản lý.

Đại Hoa, Bạch Ngân, Nấm Muối, Khải Khải, Thất Hoàng, Hàn Sương, Tịch Nguyên… Ngoài bốn vị thể hiện chính của 《Yến Thanh Đô》 ra, ba vị còn lại đều là CV nam cao cấp độ hot xuyên thấu nửa bầu trời của giới, mỗi người đều mấy trăm nghìn fan, mà cô nhớ, tháng trước Thất Hoàng cũng đã phát thông báo trên Weibo tuyên bố không nhận dự án mới nữa rồi mà…

Kha Giảo lặng lẽ nhìn lại mấy giây, đưa tay lên dụi mắt, ở trên QQ chọc Y Y: Y Y, có phải tôi vào nhầm kênh rồi không…?

Y Y: Cô không nhầm…

Rau Chân Vịt: Vậy có phải nhóm Đại Cúc Cự* vào nhầm kênh rồi không?

📍Cúc Cự*: Cách gọi thân mật của fan dành cho thần tượng khi cảm thấy thần tượng còn khủng hơn cả đại thần.

Y Y: Họ cũng không nhầm TAT…

Kha Giảo lấy tay dùng sức vỗ vỗ hai má mình, rồi mới run rẩy gõ ra một hàng chữ ở trên khung bình luận: Xin chào các Đại Cúc Cự, tôi là Rau Chân Vịt.

Qua khoảng vài giây, liền nghe thấy một giọng nam dịu dàng ấm áp giàu từ tính từ trong máy tính truyền tới: “Xin chào, tôi là Đại Hoa.”

“Xin chào, tôi là Bạch Ngân.” Ngay sau đó là một giọng nữ nhẹ nhàng mà mạnh mẽ.

“Hi, tôi là Nấm Muối.”

“Tôi là Khải Khải.”

“Tôi là CV Thất Hoàng.”

“CV Hàn Sương, gọi tôi là chú Sương được rồi.”

“Tôi là Tịch Nguyên, cô có thể trực tiếp lên mic nói chuyện, không sao đâu.”

Mấy chục giây ngắn ngủi, Kha Giảo nghe mà cả người đều co giật, chỉ thấy trong máy tính rất nhanh nhảy ra tin nhắn QQ của Y Y và đạo diễn kịch truyền thanh: Chúng tôi đều chụp màn hình rồi, có một ngày hôm nay trong đời là quá đủ, đã nối máy thì đừng nghĩ nhiều, chúng tôi sẽ giữ bí mật với tất cả những người khác…

Nhìn kỹ lại, hai người họ đã dứt khoát biến mất khỏi kênh.

Được rồi, ngay cả hai tiểu đồng bọn duy nhất có thể cho cô thêm can đảm cũng đã out cả rồi…

Đơ người một lúc, cô mới cắm tai nghe vào, dùng ngón trỏ nhấn giữ phím F2, mở miệng nói vào tai nghe, “Xin chào các Đại Cúc Cự… Tôi là… Rau Chân Vịt…”

Có lẽ cảm nhận được sự căng thẳng của cô, Đại Hoa cười nhẹ một tiếng, lại nói, “Tôi biết, tôi đã xem qua thông tin cơ bản của cô rồi, cô cứ thoải mái đi.”

Kha Giảo đưa tay lên che mặt.

Cô phải thoải mái thế nào đây? Ngay cả nằm mơ cô cũng không nghĩ tới đời cô lại có thể nói chuyện cùng những nhân vật này ở chính kênh cá nhân của mình được không hả… Có phải tất cả may mắn trong đời cô đều dùng hết vào hôm nay rồi không… Lát nữa ra cửa sẽ bị người ta hành hung sao?

“Rau Chân Vịt.” Khi cô đang cực kỳ căng thẳng, lại nghe thấy Đại Hoa mở miệng gọi tên cô lần nữa.

“Đại… Đại Hoa đại đại* mời nói.”

📍Đại đại*: Cách gọi thân mật của fan dành cho đại thần, thần tượng của mình.

“Tối qua tôi xem kịch bản rồi, vai nam chính của cô, kỳ thực hoàn toàn là lấy Djay làm hình mẫu để xây dựng đúng không?”

Kha Giảo nóng bừng mặt.

Đại Hoa đại đại, làm… làm ơn đừng sắc bén như vậy được không… giọng nói dịu dàng dễ nghe đâu rồi…

“Được rồi, Rau Chân Vịt, cô đừng để ý câu đùa của anh ấy.” Trong lúc cô vẫn đang ngao du ở cõi thần tiên, trong máy tính đã lại truyền đến giọng nữ dịu dàng của Bạch Ngân, “Djay để chúng tôi tới thảo luận về kịch truyền thanh của cô, tôi với Đại Hoa, Nấm Muối, còn có Khải Khải đều là CV xuất đạo, mặc dù bây giờ cũng đồng thời là ca sĩ, nhưng hẳn là chưa quên sạch nghề gốc.”

“Đầu tiên, vợ chồng hợp sức, làm việc không mệt nha.” Lúc này Hàn Sương cười nhẹ một tiếng.

Kha Giảo sửng sốt, theo bản năng thốt lên, “Ai là vợ chồng?”

“Đại Hoa với Bạch Ngân đó, chẳng lẽ Djay không nói cho cô biết sao?” Khải Khải thật thà thẳng thắn nói, “Họ đều ở thành phố T, là từ giới 2D bước vào giới 3D, kết hôn sắp được hai năm rồi, hôn lễ của họ Djay cùng chúng tôi đều đi dự.”

Trời ạ, ai có thể tới đánh tỉnh cô ngay không? Cô vừa nghe được cái gì vậy? Lượng tin tức trong mấy câu nói kia của Khải Khải đã hoàn toàn khiến cô shock mạnh…

“Tuy không muốn nhiều chuyện, nhưng mà, tôi thật sự không nghĩ tới Djay sẽ chủ động mở miệng nhờ chúng tôi giúp đỡ đâu.” Không đợi cô đáp lại, Thất Hoàng đột nhiên trầm thấp mở miệng, “Em gái Rau Chân Vịt, cô và Djay hẳn không phải là quan hệ bình thường nhỉ? Bạn bè? Thân thích? Trước giờ chưa từng nghe cậu ấy nhắc tới luôn…”

“Đúng đó, tôi quen Djay ba năm, trừ mấy nguyên lão của đoàn là chúng tôi ra, anh ấy chưa bao giờ tiếp xúc với người khác trong giới, chứ đừng nói tới người của giới khác.” Tịch Nguyên bổ sung thêm, “Cô và anh ấy chắc là bạn bè giới 3D nhỉ.”

Kha Giảo còn chưa bình phục lại từ kinh ngạc trước đó, lúc này đưa tay lên giữ lấy trái tim yếu ớt, run rẩy nói, “… Không phải bạn bè giới 3D, Djay là bản mạng của tôi, nhưng anh ấy vốn không biết tôi, tôi cũng không rõ sao anh ấy lại tới phối kịch của tôi nữa.”

“Ế?”

Tất cả mọi người nghi ngờ cảm thán, bỗng nghe thấy Nấm Muối nhẹ nhàng thoải mái huýt sáo, “Ờm, người đến rồi, có thể hỏi thẳng cậu ấy.”

Nghe thấy câu này của Nấm Muối, Kha Giảo vô thức liếc nhìn màn hình, đầu óc trong phút chốc trở nên trống rỗng.

Chỉ thấy trong kênh, một cái tên vô cùng rõ đang hiện ở trên cùng: Djay.

Bản mạng cô hâm mộ suốt ba năm, người mà cô chưa bao giờ hy vọng xa vời được đến gần, lại xuất hiện trên màn hình ngay trước mắt cô dễ dàng như vậy, trong cùng một “thế giới” với cô.

Giống như ngôi sao ở nơi xa nhất, đột nhiên đến gần ở ngay bên cạnh, giơ tay lên là có thể cầm, nhưng vì quá lấp lánh, lại khiến người ta ngay cả can đảm đưa tay lên cũng không có.

“Thật đúng là lần đầu tiên luôn, em còn tưởng với tính cách của Djay, anh ấy chắc chắn sẽ không hiện thân trong buổi thảo luận sơ kỳ kiểu này chứ.” Giọng điệu Khải Khải vô cùng kinh ngạc.

Hàn Sương cũng kinh hãi, “… Ôi vãi, là Djay sống à?”

“Dậy rồi?” Nói với người mới tới, trong giọng nói của Đại Hoa có ý cười rõ ràng, “Tối qua lại thức đêm chơi game?”

Qua thật lâu, trong kênh mới truyền tới một tiếng đầy hờ hững và lười biếng, “Ừ.”

Chỉ một chữ như vậy, Kha Giảo nghe mà suýt chảy máu mũi…

Bản mạng của cô, tại sao bản mạng của cô nói dù chỉ một chữ cũng mê người như vậy?!

“Nếu fan nhà anh biết anh cả ngày không ra tác phẩm, chính là đang đánh quái với đi ngủ, anh nhất định sẽ bị phanh thây.” Khải Khải cười khì khì nói.

“Fan nhà cậu ấy sẽ làm thế?” Thất Hoàng lắc đầu, “Một năm cậu ấy chỉ cần đăng một dấu chấm tròn trên Weibo thôi, cũng đủ để fan nhà cậu ấy điên nửa năm rồi.”

“Sao mà cậu độc mồm thế?” Hàn Sương cười nói.

“Tôi nói sự thật mà.”

“Được rồi, nói chuyện chính trước đi, hiếm khi có thể bắt được cậu ấy.” Lúc này Đại Hoa ho khan một tiếng, “Djay, về kịch truyền thanh của Rau Chân Vịt, hiện tại cậu có gì cần hỏi Rau Chân Vịt không?”

Sau khi Đại Hoa lên tiếng, cả kênh trong nháy mắt trở nên lặng ngắt như tờ, lúc này Kha Giảo đã tự lo thân chưa xong, hoàn toàn không cảm giác được trong kênh ngoại trừ cô và Djay ra, những người khác đều là mang tâm trạng nóng lòng muốn xem trò vui.

“Hiện tại trong tay cô có danh sách nhân vật cùng kịch bản không?” Trong tiếng tim đập dữ dội của cô, chỉ nghe thấy Djay đột nhiên mở miệng nói với cô.

Giọng anh nói chuyện lúc này cũng không phải giọng thật của anh, ba năm qua, ở trong giới hình như anh chưa từng dùng giọng thật để nói chuyện, anh vốn ít lộ diện trên YY, càng chưa bao giờ tham gia bất kỳ hoạt động ca hội nào, chỉ cần lộ giọng, sản phẩm không phải kịch truyền thanh, thì là bài hát, nhóm Đại Hoa, mấy nguyên lão của Tuyết Dạ Ngư Châu kiêm bạn tốt của anh chắc đều từng nghe giọng thật của anh, nhưng ở trong giới, giọng thật của anh lại là một câu đố không lời giải.

Nhưng cho dù không phải giọng thật, cái âm thanh mỗi ngày vang bên tai ngàn lần bỗng nhiên biến thành người thật đối thoại, Kha Giảo cũng căng thẳng đến mức sắp choáng rồi, đều dựa vào lý trí để kiềm chế bản thân, “… Có.”

“Gửi cho họ mỗi người một bản, để họ tự chọn nhân vật phù hợp.”

“… Ừm, vâng.” Cô trực tiếp tiến vào hình thức trả lời tự động.

“Tối ngày kia tám giờ ở đây thử âm.”

“… Vâng.”

“Djay, sao cậu nói chuyện với ai cũng đều dùng cái giọng điệu ra lệnh này thế?” Hàn Sương ở một bên lặng lẽ nói chen vào.

“Không sao…” Kha Giảo nhanh chóng bênh vực Djay, thật ra thì, cô đã cảm thấy tính tình bản mạng của cô là kiểu giỏi ra lệnh bẩm sinh lâu rồi…

“Thấy không? Chính vì cậu ấy có những fan hâm mộ tốt tính nghe lời răm rắp như này, mới càng giúp cho sự kiêu căng của cậu ấy tăng lên.” Đại Hoa nhanh chóng bổ thêm một đao.

Bởi vì họ nói leo mà Djay dừng một chút, rồi lại nhanh chóng làm tổng kết phát biểu, “Hiện tại phối âm chính tổng cộng bảy người, cũng đã bao quát hết thảy nhân vật chủ yếu rồi, sau khi thử âm cảm thấy không được thì đổi lại người.”

“Đệch, cậu đùa đấy à?” Thất Hoàng nghe xong lập tức nhảy dựng lên, “Tôi vào giới năm năm, lần đầu tiên nghe thấy có người nói tôi sau khi thử âm sẽ cảm thấy không được phải đổi CV, cậu đừng quên tôi đã nói không nhận dự án mới rồi mà vẫn bị cậu kéo tới! Cậu đền phí vi phạm nguyên tắc cho tôi trước đi!”

Thấy Thất Hoàng nổi đóa, những người khác lại đều không chút lưu tình cười to.

“Các người còn cười? Chẳng lẽ các người nói chuyện với cậu ta sẽ không muốn đánh cậu ta sao?” Thất Hoàng tức giận đến nỗi giọng nói cũng thay đổi.

“Lão Thất,” Đại Hoa cười nói, “Tin tôi đi, tôi quen cậu ấy hơn ba năm, mỗi ngày đều muốn đánh cậu ấy.”

“Tôi cùng một chiến tuyến với chồng tôi.” Bạch Ngân nhẹ nhàng bổ sung.

Nấm Muối cười xấu xa, “Tôi và Khải Khải tài trợ gậy.”

Mấy Đại Cúc Cự hằng ngày “phỉ nhổ” Djay như vậy, Kha Giảo nghe vào trong tai, lại vẫn cảm thấy lúc này quá không chân thực, nhất là cái vị tồn tại như thần bị phỉ nhổ này vẫn đang ở đây.

“Được rồi, cứ thế đi, tôi đói rồi.” Dưới sự bao vây của mọi người, đương sự vẫn cứ lãnh đạm như thường, “Out đây.”

“Này, Djay,” Trước khi giọng anh kịp biến mất, lúc này Hàn Sương đột nhiên mở miệng nói, “Nếu cậu thật sự không muốn nói cho chúng tôi biết quan hệ giữa cậu và Rau Chân Vịt, ít nhất cậu cũng phải nói rõ vì sao cậu phải bán nhân tình giúp Rau Chân Vịt làm kịch truyền thanh như vậy trước chứ?”

“Đúng đấy, ai cũng biết anh trăm năm chuyên tâm vào kịch cổ phong, 《Trở Về Quá Khứ》 là kịch hiện đại thuần túy nhỉ? Muốn bọn em điên cùng anh thì anh phải nói ra nguyên nhân trước đã.” Tịch Nguyên nói ngay sau đó.

Nghe được những lời này, Kha Giảo bỗng cảm thấy trái tim suýt nhảy ra khỏi cổ họng.

… Mặc dù cô thực sự rất muốn biết câu trả lời, thế nhưng trong lòng cô lại không có dù chỉ một chút cơ sở về câu trả lời của Djay.

Bởi vì, trước năm phút đồng hồ này, đối với cô mà nói, anh vẫn chỉ là một đường thẳng song song mà cô cho rằng cả đời cũng sẽ không giao nhau mà thôi.

Trong kênh yên lặng rất lâu, trong tiếng tim đập như sấm của Kha Giảo, cuối cùng cô cũng nghe thấy Djay trả lời.

“Vì báo ơn.”

~ Hết chương 4 ~

___________________________________

Lời tác giả:

Vì báo ơn… ơn… ơn… Vẻ mặt mê trai tuần hoàn liên tục!!! Audio phối hợp quả thực phải khóc mù được không!!! Các vị Cúc Cự đều đẹp trai quá màaaa!

Bài hát đề cử của chương, “Thượng Tà” của Tiểu Khúc Nhi.

Ừm, không biết các bạn đã nghe được audio tuyên truyền cho 《Em Có Nghe Thấy》 tôi ghim trên Weibo chưa?

Nhân vật trong văn: Djay, Đại Hoa, Bạch Ngân, Khải Khải, Nấm Muối, Thất Hoàng, Hàn Sương, Tịch Nguyên.

CV phối âm trong audio: Luân Tang, Tạp Tu, Braska, W. K, Nhị Vạn, Mạch Thiển Thiển, Vô Ngấn.

Hãy nói cho tôi biết những vị Cúc Cự của giới CV cổ phong này phối vị Cúc Cự nào trong văn!!!!

Lời Editor:

YouTube:

Thượng Tà [上邪] | Tiểu Khúc Nhi: https://youtu.be/tSXrV1uQJAw

Thượng Tà [上邪] | Luân Tang: https://youtu.be/ecIqtWoiGfA

SoundCloud: Thượng Tà [上邪] | Tiểu Khúc Nhi: https://soundcloud.com/meocon243/thuong-ta-tieu-khuc-nhi

5Sing:

Thượng Tà [上邪] | Tiểu Khúc Nhi: http://5sing.kugou.com/yc/1570039.html

Thượng Tà [上邪] | Luân Tang: http://5sing.kugou.com/fc/11761909.html

Audio Tuyên truyền: [Vietsub] Audio Tuyên truyền tiểu thuyết Em Có Nghe Thấy: https://youtu.be/iDIY-XOEKNA

https://youtu.be/iDIY-XOEKNA

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN