Kiếm Tôn
Chương 116: Không Giảng Hòa, Không Dừng Tay!
Kỷ lão ngừng lại, quay đầu nhìn về phía lão giả áo xáml
– Lão quỷ ngươi ra đây làm gì?
Lão giả áo xám, chính là Quốc chủ Khương quốc đời trước: Khương Càng Thiên, tứ đại cường giả Vạn Pháp cảnh Khương quốc, hắn xếp thứ nhất.
Khương Càng Thiên cười khổ:
– Nếu ta không ra mặt, đế đô này sợ là sẽ bị các ngươi đánh phế một nửa!
Nói xong, hắn nhìn thoáng qua Lý Huyền Thương cách đó không xa:
– Lý huynh, sự tình phát triển đến trình độ này, lão phu cũng không tiện nói thêm điều gì. Thế này thì sao, để ta làm người giảng hòa, chuyện hôm nay, dừng ở đây.
Lý Huyền Thương cười lạnh:
– Dừng ở đây?
Nói xong, hắn chỉ chỉ một đám thi thể cách đó không xa:
– Những người này cứ chết vô ích như vậy?
Khương Càng Thiên nhíu mày, nếu không phải sợ đế đô sinh loạn, hắn ước gì hai bên đánh nhau chết sống. Nhưng bây giờ, Khương quốc có ngoại địch Đường quốc, căn bản không thể loạn!
Khương Càng Thiên hơi trầm ngâm, sau đó nói:
– Lý huynh, bắt đầu từ Cổ viện trưởng, Thương Mộc học viện đã trải qua ngàn năm rực rỡ, trong chư quốc xung quanh, Thương Mộc học viện Khương quốc là tối cường, vẫn luôn huy hoàng, nhưng nếu tiếp tục đánh, Thương Lan học viện có lẽ sẽ hoàn toàn biến mất ở Khương quốc, thế nhưng, với thực lực của Kỷ huynh, hắn muốn ngọc đá cùng tan, tương tự có khả năng phá tan Thương Mộc học viện, đến lúc đó, Lý huynh ngươi chính là tội nhân thiên cổ.
Nghe vậy, Lý Huyền Thương nắm chặt hai tay, vẻ mặt âm trầm, không biết đang suy nghĩ gì.
Khương Càng Thiên lại nói:
– Với năng lực của Lý huynh, ngày sau vô cùng có khả năng đi tới tổng bộ Thương Mộc học viện ở Trung Thổ Thần Châu, đồng thời tiến vào Tài Anh điện trong tổng bộ Thương Mộc học viện, nhưng nếu Thương Mộc học viện Khương quốc bị hủy trong tay Lý huynh, với Lý huynh mà nói, chắc chắn không phải chuyện tốt.
Nghe vậy, vẻ mặt Lý Huyền Thương có chút động dung.
Tài Anh điện!
Đây là mục tiêu cuối cùng của hết thảy học viên, đạo sư, thậm chí là viện trưởng Thương Mộc học viện!
Lúc này, Khương Càng Thiên lại nói:
– Nói đến đều là tranh đấu giữa tiểu bối, thế này thì sao, tiếp tục để bọn tiểu bối này tranh một chuyến, đấu một trận, Kỷ huynh, Lý huynh, các ngươi cảm thấy thế nào?
Kỷ lão đầu lãnh đạm nói:
– Ta không có vấn đề.
Lý Huyền Thương lạnh lùng nhìn thoáng qua Kỷ lão đầu:
– Có thể, ta cũng không thành vấn đề!
Nói xong, hắn nhìn về phía Khương Càng Thiên:
– Khương huynh, còn mời ngươi làm chứng, Thương Mộc học viện ta và Thương Lan học viện hắn, từ giờ phút này, chính là không chết không thôi, mà hai bên, từ 25 tuổi trở lên, đều không thể ra tay, ngươi cảm thấy thế nào? Nếu bên nào làm trái quy tắc, đến lúc đó, còn xin Khương huynh chủ trì công đạo một thoáng, có thể không?
Nghe vậy, Kỷ lão đầu và Khương Càng Thiên đều nhìn về phía Lý Huyền Thương!
Không bình thường!
Bởi vì trước đó, Thương Mộc học viện rõ ràng không ai có thể trấn áp mấy người Diệp Huyền, mà lúc này, Lý Huyền Thương còn đưa ra đề nghị như vậy, đây là vô cùng không bình thường!
Khương Càng Thiên hơi trầm ngâm, sau đó nhìn về phía Kỷ lão đầu cách đó không xa, Kỷ lão đầu lại nhìn về phía mấy người Diệp Huyền, Diệp Huyền nhún vai:
– Chúng ta không có vấn đề!
Kỷ lão đầu nhìn về phía Lý Huyền Thương:
– Có thể!
Nói xong, hắn nhìn thoáng qua mấy người Diệp Huyền:
– Chúng ta đi!
Cứ như vậy, mấy người Diệp Huyền với Kỷ lão đầu dẫn đầu rời khỏi Thương Mộc học viện!
Khương Càng Thiên cũng thấp giọng thở dài, sau đó rời đi Thương Mộc học viện.
Giữa sân, Lý Huyền Thương nhìn một đám thi thể kia, vẻ mặt âm trầm, không biết đang suy nghĩ gì.
Một bên, Lê Tu đang muốn nói chuyện, Lý Huyền Thương đột nhiên quay đầu lạnh lùng nhìn hắn:
– Đây là chuyện tốt ngươi làm!
Vẻ mặt Lê Tu có chút khó coi.
Những cường giả Thương Mộc học viện xung quanh cũng đều nhìn về phía Lê Tu, vẻ mặt vô cùng bất thiện.
Phải biết, lúc trước Diệp Huyền này thế nhưng là tới trước cửa cầu vào Thương Mộc học viện, mà Lê Tu và Thương Lê kia thế mà lại bức Diệp Huyền rời đi… Bây giờ, Diệp Huyền đã trở thành kình địch của Thương Mộc học viện!
Nếu Diệp Huyền gia nhập Thương Mộc học viện, không thể nghi ngờ, Thương Lan học viện hơn trăm năm tới sẽ bị ép cho không ngẩng đầu lên được!
Đáng tiếc, hắn lại đi Thương Lan học viện!
Đáng tiếc!
Thật là đáng tiếc!
Trước kia bọn hắn cũng không coi trọng, thế nhưng bây giờ, sau khi thấy thực lực và tiềm lực của Diệp Huyền, nói không hối hận tiếc hận, đó là giả.
Ngay cả Lý Huyền Thương cũng cảm thấy đáng tiếc và hối hận, hối hận lúc trước không tự mình ra xem, nếu hắn ra xem, Thương Mộc học viện sẽ không bỏ lỡ một siêu cấp yêu nghiệt như Diệp Huyền!
Một lát sau, Lý Huyền Thương đột nhiên nói:
– Thương Lê kia còn trong học viện?
Bên cạnh, một lão giả gật đầu:
– Còn ở!
Lý Huyền Thương lãnh đạm nói:
– Giữ lại làm gì? Lập tức giết!
Lão giả do dự một chút, sau đó gật đầu:
– Vâng!
Nói xong, hắn quay người rời đi.
Lý Huyền Thương nhìn thoáng qua Lê Tu:
– Về phần ngươi, cũng tự mình kiểm điểm cho tốt đi.
Nói xong, hắn quay người đi lên trên núi:
– Phát lệnh triệu tập cho hết thảy Thương Mộc học viện ở Thanh Châu, nói là Thương Mộc học viện Khương quốc chúng ta cần trợ giúp, ai giết được Diệp Huyền và đám học viên Thương Lan học viện, thưởng một môn huyền kỹ địa giai thượng phẩm, một quyển thân pháp kỹ địa giai thượng phẩm, một quyển công pháp địa giai thượng phẩm, năm mươi vạn cực phẩm linh thạch…
Nhờ người ngoài!
– ————
Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!