Liên Quân Mobile: Du Hành Athanor
Chương 16: Nam trở lại - Lợi hại hơn xưa
(bên ngoài trận chiến)
– Chết rồi! Hắn đã kích hoạt “thần vật” kìa. Huvai, cứu người nào! – Nakroth nói hoảng.
– Vâng! Lên thôi ngài. – Huvai tháo bỏ hành trang, cùng Nakroth xông pha vào chiến trường. (bên trong chiến trường)
Từ ngoài, Hai sát thủ Nakroth và Huvai lao vào như chớp.
– Hùng, Veres. HƯỚNG NÀY! – Huvai hét to.
– Mọi…mọi người. MỌI NGƯỜI MANG HÙNG RA KHỎI ĐÂY ĐI, HẮN SẮP TUNG ĐÒN RỒI, MAU LÊNNN!!! – Veres bỗng chốc thất thanh.
– Ch…chị – Tôi thều thào.
– HÙNG… ĐƯA TAY CHO ANH. HUVAI BẰNG MỌI GIÁ PHẢI MANG VERES RỜI KHỎI ĐÂY. TA KHÔNG MUỐN MẤT THÊM MỘT AI NỮA! – Nakroth vừa chạy vừa la.
“HÂHAHA… Không, không ai được rời khỏi đây…” – Gã Alucard nói đầy ma mị. Trong khi đó, Nakroth và Huvai đã đưa Hùng và Veres lên vai vác chạy.
– Huvai, ngươi bỏ ta xuống đi, không kịp đâu… – Veres nói
– … – Huvai vẫn im lặng, lặng lẽ chạy thoát.
– HỠI THẦN HOẢ, HÃY CHO TA SỨC MẠNH!!! KỸ NĂNG TỐI THƯỢNG: HOẢ TRẤNNN… HAY… YAAAA…. – Alucard vận khí, nâng thanh gươm ám khí của Lửa Xanh, hươ cao tạo ra một “LỐC LỬA” chói loà, kèm theo đó đôi cánh anh ta dang rộng sang ngang hết mức tạo ra hai con mắt “Bão” xoáy quanh.
– HÃ, CÁI GÌ THẾ NÀY? – Nakroth giật mình.
– Tiêu rồi! Đó là “BỨC TƯỜNG THÊU ĐỐT” của Alucard, ta toi đời rồi…
Cơn lốc bắn ra với tốc độ cực nhanh. Nó ma sát với gió tạo ra những âm thanh nghe như “Xé thịt” quanh cơn lốc được bao phủ nhiều tia chớp đang lao tới các thành viên “LÂM TẶC” – HUVAI, TA XIN LỖI! – Veres dùng tay “chưởng” Huvai bay quệt sang một bên.
– CÔ, CÔ LÀM GÌ VẬY…? – Huvai nhìn Veres với ánh mắt “tuyệt vọng”.
– Mọi người, nhớ sống tốt nhé… – dứt lời… ” XÍCH HỖN LOẠN”
Veres lao tới trước Cơn Lốc dùng hai tay triệu hồi một dây xích “KHỔNG LỒ” cuộn dài lại tạo thành một “SIÊU LÁ CHẮN” sẵn sàng chống cự Cơn Lốc.
” VÙÙÙ…” ” ROÉT ROÉT ROÉT ” tiếng âm thanh của Cơn Lốc cọ sát cực mạnh vào “SIÊU LÁ CHẮN” tạo ra hàng chục cơn bão xoáy tung đất đá. Thật mạnh…
” Ha… Chắn ta à… Hâhaha… Xem Đây… ” CHỚP LIÊN HỒI”
Alucard cho hai con mắt “Bão” bắn chớp liên tục vào khiên chắn. “ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…”
– KHÔNG, HÂYZA… – Veres dồn hết năng lực bình sinh đánh cực vào tấm “SIÊU LÁ CHẮN”. Nhưng… Các tia chớp đã phá tanh tàn các mắc xích của “SIÊU LÁ CHẮN” khiến cô đau đớn vì mất quá nhiều sức…
– Nào, chớp của ta, giết ả và 3 tên kia nào!
Lệnh của Alucard đã làm cho Cơn Lốc và Tia chớp lớn mạnh thêm gấp bội… “ĐÙNGGGG…” KHÔNGG… – Nakroth ngẩn đầu về phía sau hét tiếc nuối trước vụ nổ kinh hoàng.
– Ve…res, ch…chị – Tôi thều thào rồi ngất luôn trên vai của Nakroth.
…
Nào ngờ đâu…
“KIẾM XUYÊN PHÁ”
“Vút… ” ” ẦM”
Chiêu thức đó đã phá tan kĩ năng “TỐI THƯỢNG” của Alucard…
???: Trận chiến… Bắt đầu – Bóng dáng của một nam thanh niên, tay cầm thanh gươm chỉa thẳng vào Alucard với một luồng “nhiệt huyết” bao quanh cơ thể.
– N…NAM, em còn sống à! – Veres lẩm bẩm.
Đúng thật, Nam đã trở lại, nhưng ngoại cậu ta trông lực lưỡng hơn trước, ngay cả giọng nói cũng trầm và uy nghiêm.
– NGƯƠI…còn sống sao? – Alucard bất ngờ.
– Đừng nói nhiều… TIẾP CHIÊU. – Nam nắm thanh gươm của Huvai lao vút lên Alucard. Huơ mũi nhọn vào hắn.
“KENG… Chách Chách… KENG… Bụp bụp..”
Nam đã mở giao tranh bằng mũi kiếm, Alucard đã dùng “má thanh gươm” đỡ đòn đâm.
– Ngươi, khá lắm – Alucard mỉm cười.
Nam lộn nhào tới tạo ra 1 đường kiếm 360 độ vào Alucard, tiếp đó cậu ta lao lên “CÔNG THỦ TOÀN DIỆN” với Alucard. Không chịu thua, Alucard lao vào trổ quyền với Lâm. “KENG KENG..” tiếng va chạm vũ khí vang chói tai.
Lựa sơ hở, Nam dùng lực chân đá hất tung Alucard lên, kèm theo đó cậu ta vung kiếm chém nát người của Alucard sau đó trở gót chân nện trí mạng lên ngực Alucard, nhưng hắn đã “TÀN ẢNH”. Bắt được bài, Nam tung chỏ dốc ra sau. Thế là Alucard dính “trọng đòn” rơi bịnh xuống đất.
– Ngươi… Mạnh quá… Sức mạnh đó là…
– Đừng nói nhiều… Xem kiếm ta đây. – Nam lộn người về sau huơ thanh kiếm ngang tầm mắt, dùng tay kia vuốt má kiếm tạo ra một vệt sáng đỏ bắn lên trời…
“KIẾM ÁNH SÁNG” HÂYYY…. NAM huơ cao thanh kiếm của mình bỗng chốc hút những tia ánh sáng tạo ra một thanh kiếm “CỰC ĐẠI” bao phủ ánh sáng mặt trời.
YAYAYAAAA….. Thanh kiếm đã được nện xuống nhằm vào Alucard, tạo ra một trận bão Ánh Sáng long trời lở đất tiến tới Alucard.
“BÙM…”
Tất cả mọi vật trước mặt Nam, cả Alucard đều bị nổ văng tung toé. Sức mạnh khủng khiếp… – Có lẽ sức mạnh tiềm ẩn trong thằng nhóc đó đã phát huy rồi – Nakroth nói nhỏ với Huvai và Veres.
– Sức mạnh đó thực sự ghê gớm, đánh hạ Vua chiến binh chưa đầy 5 phút – Veres run run đáp
– Đúng thế, công nhận gươm ta vip nhỉ, haha – Huvai tự khen.
– Xàm. – Nakroth và Veres đáp.
Sau khi Tung đòn kiếm khủng bố đó. Nam đã dần mất đi trạng thái “nhiệt huyệt”, chống thanh kiếm xuống đất, khom người vì mất sức.
“haizz… ” Từ bên trong vụ nổ, một anh chàng vác thanh gươm trên vai, lặng lẽ bước tới LNam. Đó là Alucard, anh ta trơ trụi bản thân, nhưng vẫn còn rất “tỉnh”. Tới chỗ Nam, anh ta mỉm cười, rồi dương cao thanh gươm…
– Ngươi… Muốn gì? – Nam tái nhợt người, cậu ta dường như đã khá kiệt sức. Alucard không nói gì, vẫn tiếp tục dương gươm. Và ” Xoẹt” Lâm nhắm riền mắt, tưởng như mình sẽ chết… Nhưng… Thanh gươm đó đã cắm xuống đất. Alucard quỳ khụm chân trước mặt Nam, đáp:
– Ta đã thua,…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!