Liên Quân Mobile: Du Hành Athanor - Chương 71: Hòa ước
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
13


Liên Quân Mobile: Du Hành Athanor


Chương 71: Hòa ước


Cơ sở hạ tầng coi như đã đáp ứng đủ dành cho lượt trận cuối cùng khi tôi đã xây thêm một sân vận động nữa. Ban trọng tài đã họp bàn kĩ lưỡng.

Dự kiến trận kinh điển giữa cung điện Ánh Sáng và lực lượng Sa Đọa sẽ diễn ra với một thế trận đôi công. Payna đã cảnh báo trước rằng nhiều khả năng sẽ xảy ra bạo loạn khi cả hai bên luôn là hai kẻ không đội trời chung với nhau.

Tôi, Payna, Alucard và Conan sẽ là những người điều khiển trận đấu kinh điển này. Roxie, Rayna và Nam điều khiển trận còn lại. Conan đưa cho tôi và Nam hai cái huy hiệu thám tử mà tôi hay thấy trong truyện.

Để tăng cường tính an ninh, tôi cắt cử quân đội bảo vệ sân. Tất cả đều do Payna tuyển chọn cả.

– Hi vọng là mọi việc không diễn biến xấu.

*

Ngày mai sẽ là ngày trọng đại. Zephys không còn bị đuổi khỏi khu vực tập luyện nữa. Chủ yếu hôm nay họ tập luyện nhẹ nhàng để giữ sức mai thi đấu.

Maloch tỏ vẻ quyết tâm trước trận đấu này.

– Veera này, nếu chúng ta chiến thắng trận này thì chúng ta sẽ làm chủ Athanor phải không?

– Hi hi… ngài thật ngốc.

– Ủa không phải hả? – Maloch ngượng.

Veera cười mỉm:

– Ngài phải suy nghĩ một chút chứ. Đây chỉ là một trận bóng giao hữu, thắng cũng đâu nghĩa lí gì. Nhưng nếu ngài thắng, ngài sẽ chứng tỏ được sức mạnh của chúng ta.

– Tuyệt.

Veera đặt tay lên vai Maloch, cô định tựa đầu vào người hắn. Nhưng hắn đứng lên đột ngột khiến Veera suýt tí nữa ngã:

– Úi…

– Phải đi gặp tên Zephys mới được.

– Hic.

Xuống dưới sân, Maloch vẫy tay gọi Zephys lại.

– Ngài gọi thần có việc gì không ạ?

– Đương nhiên là có. Chứ nếu không thì ta gọi ngươi làm quái gì?

– Vâng…

Maloch liền hỏi:

– Ta nghe nói ngươi đang yêu, đúng không?

– Ơ hồi… hồi nào ạ?

– Có nguồn tin báo về cho ta biết như thế.

Zephys hỏi vội:

– Ai nói vậy?

– Tên Nakroth đấy. – Maloch rất bình thản.

– Ngài tin hắn à?

Maloch còn chưa kịp nói thì đằng sau có tiếng gọi rất quen thuộc:

– Hèm!

– Na..Nakroth??? – Zephys đơ người.

– Zephys, ta thấy ngươi có vẻ rất tình tứ với một cô gái nào đó. Hình như là hôm qua thì phải, chắc là trong một ngôi nhà.

Cậu ta cười ngơ ngác:

– Hồi nào chứ… ha ha…

– Ta còn thấy ngươi hôn nữa chứ.

Đến chính cả Maloch cũng tò mò:

– Ngươi yêu ai đấy?

– Thần có yêu đâu, mấy người nói kì vậy…

Mặc dù bị tra khảo khá gắt gao nhưng Zephys vẫn giữ kín được mọi chuyện. Hai người họ không khai thác được thông tin gì đành bỏ đi.

– Trời ơi mệt quá.

Veres đến chỗ Zephys:

– Hình như ngươi có việc gì đó phải không?

– Thôi đi! – Cậu ta đẩy Veres ra – Sao hết người này đến người nọ tò mò chuyện của tôi vậy.

Nakroth nghe thấy. Cậu ta càng tin rằng Zephys yêu thật.

Tai vách mạch rừng, cả đội lao tới chỗ cậu ta “hỏi thăm”. Quá hoảng hốt, cậu ta đứng như trời trồng không biết chạy đi đâu.

Ai ai cũng hỏi đủ thứ khiến Zephys vô cùng ngộp. Không chịu nổi nữa, Zephys bỏ chạy rất nhanh. Toàn đội ngay lập tức đuổi theo bắt bằng được.

– YA! – Maloch lao tới – Bắt được rồi!

– TRÁNH RA!

Hắn ta bị đẩy văng ra ngoài. Đó là Ilumia. Bên cạnh còn có Lauriel cùng với một toán quân hộ vệ.

– Là ả ta.

– Làm gì mà đổ bộ ra như đi đánh nhau vậy?

Veres đáp:

– Bắt Zephys.

– Thôi các ngươi vào trong hộ. Ta có việc cần bàn với Maloch. Nếu tập bóng thì cứ tiếp tục.

Nakroth ngơ ngác:

– Ủa vậy Zephys…?

– Vào trong đi rồi các ngươi sẽ biết.

Nguyên đám bước vào trong. Ilumia đến chỗ Maloch trình bày thiện chí:

– Maloch, ta có một ý này. Ngươi nghĩ thế nào về một thế giới thống nhất? Tức là… – Cô giảng giải một tràng dài. Nghe chán dễ sợ, nếu cô ấy dạy văn chắc học sinh ngủ sạch sẽ.

– Sao, hiểu không? – Cô hỏi.

– Này Veera, cô ta nói gì vậy?

Ilumia đặt tay lên trán thở một hơi đầy thất vọng. Veera giải thích:

– Đơn giản thôi: cô ta muốn chúng hòa giải chấm dứt chiến tranh.

– Thế à?

– Đúng vậy. Ngươi nghĩ thế nào?

Hắn ta gạt phắt:

– Còn lâu. Bọn ta không xứng để đứng ngang hàng với các ngươi.

– Ta khuyên ngươi nên suy nghĩ lại: nếu tiếp tục chiến tranh thì tổn thất sẽ rất lớn, thương vong nữa. Chi bằng chúng ta đình chiến, chẳng phải tốt hay sao?

– Lí do gì mà ta phải làm như vậy?

– Đó. – Ilumia chỉ về phía Zephys.

Thật ra trong lúc chạy trốn, nhìn thấy Lauriel, Zephys chui tọt vào váy cô ấy ôm chặt lấy lưng của Lauriel. Do váy của Lauriel tương đối rộng như một chiếc đầm nên hắn trốn dễ dàng.

Hiếu trầm trồ:

– Thì ra anh yêu Lauriel sao? Anh nói đúng đấy, khó với tới lắm.

– Khó nhưng nhóc phải canh đúng thời điểm! – Zephys nói mà mặt đỏ như trái cà chua chín. Lauriel cười mỉm không nói gì.

Aleister chen vào:

– Sao ngươi quen được thế?

– Hình như hồi xưa ngươi là đồng đội của cô ấy phải không? – Natalya hỏi.

– Phải.

Zephys vui vẻ kể lại. Tới chi tiết cậu ta úp mặt vào ngực Lauriel, cả đám được một phen cười sảng khoái. Nakroth đề nghị tái hiện lại pha ấy.

– Làm đi! Làm đi!

– Chuyện này… tính sao giờ hả em?

Lauriel gật đầu:

– Để em. Lấy giùm em quả bóng. – Cô đứng dậy tuyên bố – Ai cản được ta dẫn bóng thì ta sẽ tái hiện lại cho xem.

Dàn hậu vệ Grakk, Mganga hay tiền vệ như Skud vào sân. Nói chung, gần cả đội vào chơi. Hiếu trấn giữ khung thành. Lauriel lấy bóng tiến lên.

– Để tao! – Nakroth lao ra cướp bóng. Lauriel nhẹ nhàng bẩm bóng lên cao rồi nhảy lên né đòn.

Veres và Taara xông lên. Cả hai tấn công hai hướng khác nhau. Tưởng khó mà dễ đấy chứ. Cô dùng kĩ thuật đảo chân qua người né Taara rồi lại đảo chân né đòn của Veres.

– UI DA! – Chân của Veres càn trúng chân Lauriel. Rất nhanh chóng, Zephys tuýt còi.

– Thẻ vàng! – Cậu ta nắm tóc của Lauriel giơ lên.

– Anh làm cái gì vậy! – Cô ấy dỗi.

Cả đám được một phen cười đã. Trò chơi lại tiếp tục. Nhưng có vẻ hàng hậu vệ của lực lượng Sa Đọa chênh lệch rất lớn với Lauriel. Cô ấy vượt qua dễ dàng.

– Được rồi, tới đây nào.

Nakroth hét to:

– Nhóc! Chỉ cần cản được bóng là thắng đấy!

Lauriel tung một cú dứt điểm trông có vẻ vọt xà. Hiếu tặc lưỡi:

– Sút tệ thế.

– Khoan, có khi nào…

Bóng nhìn có vẻ vọt xà nhưng lại xoáy vào góc cao khung thành. VÀOOOO!!! Bóng đã nằm gọn trong lưới.

– Thấy thế nào?

– Mạnh quá…

Ilumia hỏi Maloch:

– Đấy, ngươi thấy sao?

– Sao nguyên đội mình lại thân với ả ta dữ vậy? Veera!

Cô ấy bay lên đáp xuống chỗ cả bọn đang chơi:

– Cho ta chơi với!

– Vô luôn nào!

– Đấy, ngươi thấy như thế chẳng phải hay hơn sao? Thú nhận đi, có phải mấy bữa nay ngươi vô cùng thoải mái không?

Hắn ta cố nhớ lại. Có vẻ là như thế thật. Hắn chẳng phải lo nghĩ gì về việc làm thế nào để đánh bại cung điện Ánh Sáng nữa. Tinh thần thể thao của hắn đã làm cho mọi dã tâm trước giờ như tan thành hư vô.

– Rốt cuộc ngươi muốn gì ở ta?

– Ta muốn ngươi kí một hòa ước chung với ta. Chúng ta sẽ không gây chiến tranh với nhau nữa.

Maloch đáp:

– Ờ thì cũng được thôi. Nhưng mà… – Hắn giơ tay ý chỉ rằng làm gì cũng phải có chút lợi nhuận.

– Cho ngươi 1/4 sức mạnh hòn đá Andura, chịu không?

– Chịu chịu! – Hắn mừng rỡ như bắt được vàng – Vậy phần còn lại đâu?

Ilumia trả lời:

– Ta đã chia cho lãnh đạo các lực lượng rồi. Phần của ngươi đây! – Cô truyền ma lực vào người Maloch.

Maloch cầm lấy tay Ilumia:

– Được rồi, ta sẽ không gây chiến tranh nữa.

– Thế thì kí vào đây. – Cô rút ra một tờ giấy. Trên đó đã có chữ kí của Ilumia, Thane và Hùng.

Sau khi kí xong, Ilumia cảm thấy khá nhẹ nhõm. Ít ra đã chặn được ngòi nổ chiến tranh của tên Maloch.

– Lauriel, về thôi. Ta làm xong rồi.

– Vâng. Em về nhé. Hẹn các ngươi vào trận đấu ngày mai.

Cả bọn tuy tiếc nuối nhưng lại quyết tâm luyện tập cho trận đấu ngày mai với Lauriel. Ai cũng quyết tâm đánh bại cung điện Ánh Sáng. Nhất là Maloch. Mặc dù đã kí hòa ước nhưng hắn quyết tâm chứng minh rằng: lực lượng Sa Đọa rất mạnh. (mặc dù điều này ai cũng biết:D)

*

Tôi họp kín với Payna:

– Chị này, có lẽ như giải đấu này rất thành công đấy.

– Phải đó. Cả bốn lực lượng đều kí hòa ước rồi. Mà chị nghĩ nhóc là lời nhất đấy.

– Hồi nào? Em có lấy gì đâu?

Payna vỗ mạnh vào vai tôi:

– Lời quá mà! Nhóc được hưởng ma thuật Andura đó!

– Đáng lẽ phải thuộc về Tel”Annas mới đúng. Mà thôi kệ, có thì xài thôi. Giờ thì em với chị đi làm cái cúp vô địch nào.

– Đi thôi…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN