Boss Vô Sỉ: Sở Thiếu Cuồng Thê
Chương 8
Công việc là phụ
Bồi đắp tình cảm giữa hai người họ mới là chính!
Sở Khắc Uy đã bàn với Sở Lão gia và đã được sự ủng hộ của ông nội, nên Sở Khắc Uy mới có thể làm như vậy. Nhưng nếu ông nội có phản đối thì anh cũng làm thôi
Ngồi ngoan ngoãn ở vị trí của mình, bất giác Mặc Thiến lại nhớ về khoảng thời gian hạnh phúc bên cạnh Hạ An Nghiêm lúc cả hai đang yêu nhau say đắm, cứ cho là cô lụy tình đi. Nhưng thực sự hình ảnh của Hạ An Nghiêm đã khắc cốt ghi tâm của cô
Một người đàn ông nho nhã, nhu hòa, yêu chiều người yêu, lại còn đẹp trai, tài giỏi, phong độ, giàu có… Đương nhiên là mẫu người lý tưởng của nhiều cô gái và trong đó có cả Mặc Thiến. Khi cả hai kết hôn, cô cứ nghĩ là bản thân đang có tất cả… Nhưng! Thực chất cô chẳng có gì cả… Không có bất cứ thứ gì cả… Không có.
Sở Khắc Uy từ nảy đến giờ đều chăm chú vào Mặc Thiến, anh nhìn rõ được từng sự thay đổi nhỏ trên gương mặt của cô. Bất chợt anh lại nhíu mày tỏ vẻ khó chịu
Anh định bụng sau khi máy bay hạ cánh anh liền tìm cách loại bỏ cái quá khứ vô ích kia của Mặc Thiến. Còn bây giờ thì…
– Thư kí Mặc!
Sở Khắc Uy hơi gằng giọng, làm Mặc Thiến hoảng hồn từ chính tầng mây rơi xuống, cô lắp ba lắp bắp nói
– A… Dạ… Tổng giám đốc gọi tôi?
– Bản hợp đồng đã soạn đến đâu rồi?.
Mặc Thiến như quay trở lại con người có một trái tim nhiệt huyết với công việc. Sở Khắc Uy vừa hỏi một câu, thì Mặc Thiến liền nhanh chóng chỉnh lại tâm lý của bản thân và bắt đầu nói về bản soạn thảo kế hoạch hợp tác của công ti
– Ở đây, khu đất quy hoạch phía đông nam Bình Đông trước kia là khu vực của nhiều hộ gia đình nghèo. Bây giờ thì ta nên….
Sở Khắc Uy vừa nghe vừa gật đầu lại vừa quan sát sắc mặt của cô. Quả thật, khi Mặc Thiến tập trung làm việc càng khiến cô trở nên hấp dẫn hơn, cô rất quyến rũ… Đó là những từ mà anh đang suy nghĩ
– Sở Tổng anh thấy có ổn không?
– Ừ, cô cứ để đó. Tôi sẽ xem sao!
– Sở Tổng, tôi muốn hỏi một việc. Có được không?
– Việc?
Mặc Thiến ngồi nghiêm trang lại, khuôn mặt của cô cực kì nghiêm túc, âm thanh mềm mỏng nhẹ nhàng bắt đầu nói
– Rốt cuộc mục đích của anh đưa tôi sang Italy là để làm gì?
– Bán!
Sở Khắc Uy buông lời trêu chọc. Nhưng cô gái ngốc nào đó lại cho là thật, cô trợn mắt lên hung hăng nhìn anh, còn dọa là sẽ nhảy xuống máy bay cơ chứ. Điều này đã lọt vào mắt nhiều hành khách trên máy bay, còn khiến nhiều người cười khanh khách
– Mặc Thiến, em nghĩ em có giá để bán sao?
Sở Khắc Uy cười nhạt, Mặc Thiến liền hiểu bản thân phản ứng hơi quá liền nhanh chóng im lặng, khuôn mặt cũng đỏ ửng. Lúc đó, có một hành khách, là một ông lão đã có tuổi, ông lão là người Pháp, ông chỉ vỗ vai của Sở Khắc Uy và nói
– Boy, elle va vous quitter, si vous continuez à la taquiner (Chàng trai, cô ấy sẽ rời xa bạn, nếu bạn cứ trêu chọc cô ấy)
Sở Khắc Uy nhìn Mặc Thiến đang ngơ ngác không hiểu gì, anh liền lễ phép đáp lại
– Ne vous inquiétez pas, elle s”est échappée pendant 3 ans et je peux encore le trouver. Et pour le moment, je ne la laisserai pas fuir à nouveau ( Ông đừng lo lắng, cô ấy đã trốn thoát được 3 năm và tôi vẫn có thể tìm thấy được. Và bây giờ, tôi sẽ không để cô ấy chạy trốn nữa)
– Vous souhaite le bonheur ( Chúc cậu hạnh phúc)
Ông lão nói xong liền tiến đến chỗ ngồi của mình, Sở Khắc Uy chỉ kịp cảm ơn rồi quay lại nhìn Mặc Thiến. Cuộc đối thoại ngắn ngủi đó của anh và ông lão khiến cô tò mò, cô chỉ biết tiếng Anh và tiếng Trung, chẳng thể hiểu tiếng Pháp. Nên cô rất tò mò về nội dung của cuộc đối thoại kia
– Sở Tổng, anh và ông lão đó nói gì vậy?
– Ông ấy nói, cô bé này rất xinh đẹp, nếu bán sẽ rất nhiều tiền!
– H….H…Hả? Gì chứ??
Nhìn khuôn mặt ngây thơ của Mặc Thiến khiến Sở Khắc Uy phải phì cười, anh nhẹ nhàng xoa đầu cô đầy cưng chiều, rồi bảo
– Ông ấy bảo, chúc ta rất giống vợ chồng son cãi nhau. Ông ấy còn chúc phúc nữa
– Gì chứ???
Thái độ kinh ngạc của Mặc Thiến thật sự khiến anh phải lắc đầu, rồi anh liền ngồi ngay ngắn và nhắm mắt nghỉ ngơi. Nhưng vẫn nghe thấy Mặc Thiến lầm bầm
– Gì mà vợ chồng? Cha con thì đúng hơn. Ông lão đó bị mù à? Hay cái tên Sở Khắc Uy này não bị úng rồi?
– Muốn nói xấu người khác, thì nói nhỏ thôi
Mặc Thiến: “……………” Em xin lỗi Tổng giám đốc T..T
[………………………còn……………]
:v Bù nè nha ~
#Yu
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!