Võng Du Thiên Hạ - Chương 20: Trở lại hiện thực
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
156


Võng Du Thiên Hạ


Chương 20: Trở lại hiện thực


Đặng Ngải: Thần cấp lịch sử thống soái.

Đẳng cấp: 80

Thân phận: Hạo Thiên trấn thôn dân.

Tư chất: SSS

Vũ lực: 93

Trí lực: 98

Chính trị: 90

Thống soái: 99.

Sở trường đặc biệt: Thống lĩnh tam quân.

Danh vọng: 0

Trung thành: 80.

…..

Nghịch thiên, toàn bộ thuộc tính trên 90. Hơn nữa thống soái còn cao tới 99. Ngoại trừ vũ lực còn lại đều toàn bộ vượt qua Hoàng Trung. Điều khiến Hoàng Thiên tiếc nuối là Đặng Ngải không có đặc thù binh chủng.

Nói chuyện làm quen với Đặng Ngải một lúc, Hoàng Thiên gọi thêm Triệu Thần cùng Hoàng Trung đến giao phó một số việc, sau đó hắn rời khỏi Thiên Hạ. Trước khi đi hắn cũng không quên mở ra duy nhất đặc thù kiến trúc.

– Đinh! Ngươi lựa chọn rút thưởng đặc thù kiến trúc?

– Rút thưởng.

– Đinh! Ngươi đạt được duy nhất đặc thù kiến trúc. Phục Sinh đài.

Phục Sinh Đài: Duy nhất đặc thù kiến trúc.

Trong một tháng có một lần phục sinh một người, bao gồm lịch sử võ tướng….. Có thể tích lũy số lần. Phục sinh cần một bộ phận, vật dụng nào đó của người cần phục sinh như tóc, quần áo, vũ khí…..

Xây dựng cần:

  • Vật liệu Đá: 100v
  • Gỗ: 100v

Không hổ là duy nhất đặc thù kiến trúc, có thể phục sinh người chết. Có Phục Sinh đài, Hoàng Thiên sau này không cần lo lắng võ tướng chết trận hay nhân vật quan trọng nào của Hạo Thiên trấn gặp chuyện không may. Dĩ nhiên ngoại trừ do già mà chết.

Nhanh chóng ném Phục Sinh Đài cho Triệu Thần xử lý. Hoàng Thiên rời khỏi Thiên Hạ. Hắn muốn xem thế giới hiện thực một chút, đồng thời cũng muốn xem thử Tàu bay.

Thế giới hiện thực, tổng thống căn phòng. Hoàng Thiên từ trên giường chậm rãi ngồi dậy, tận thế đã diễn ra được hơn một tháng cũng như trong Thiên Hạ đã trôi qua hơn ba tháng. Không biết hiện tại thế giới như thế nào?

Mang theo câu hỏi Hoàng Thiên rời khỏi phòng đi ra ngoài.

Xxx thành phố một con đường nào đó, một người thanh niên tay cầm thương chậm rãi bước đi trên đường cái, phía sau lưng hắn quái vật, nhân loại thi thể, to nhỏ từ chuột đến sư tử nằm đầy trên đất. Toàn bộ đều bị xuyên thủng cổ họng, máu me chảy đầm đìa trên mặt đất.

– Vị đại ca kia! Ngươi có thể tới cứu chúng ta sao?

Một thanh âm nữ nhân từ xa xa truyền tới, mặc dù có chút yếu ớt, nhưng là vẫn là khiến người thanh niên chú ý.

Hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía nữ nhân thanh âm truyền tới phương hướng.

Tại tầng ba một toà nhà cao tầng, ở ô cửa sổ, hai cái tóc dài nữ nhân đang hướng về bản thân vẫy tay.

Cứu, hay là không cứu?

Người thanh niên nhìn kỹ một chút cửa sổ đang hô cứu hai nữ nhân.

Mặc dù khoảng cách có chút xa, nhưng có thể thấy hai nhân đại khái hình dạng.

Dáng dấp coi như không sai… Có lẽ cả hai đều là nhân viên văn phòng.

– Nếu như trong bình thường hoàn cảnh, các nàng có lẽ nhìn liền cũng sẽ không nhìn bản thân một cái đi?

Người thanh niên nhẹ giọng lẩm bẩm. Người thanh niên này không phải ai khác mà chính là Hoàng Thiên. Đi ra ngoài một lần Hoàng Thiên giật mình phát hiện thế giới hiện thực càng ngày càng nguy hiểm. Hiện tại không những có quái vật thường xuyên thành đàn thành đàn hoạt động trên phố, mà còn có một loại quái vật khác hình dáng vô cùng giống nhân loại, khác biệt duy nhất là chúng không có hô hấp. Dựa theo trên phim ảnh có thể nghĩ chúng là zoombi.

Đối với tiếng kêu cứu của hai nữ nhân, Hoàng Thiên cũng không có đi cứu giúp. Dù hắn có đủ khả năng cứu người, nhưng hắn không phải là chúa cứu thế. Hiện thực xã hội tàn khốc hắn biết, bất kì lúc nào, bất kỳ người nào mặc dù là người thân… Vào lúc nguy hiểm nhất luôn sẵn sàng đâm một đao sau lưng ngươi.

Rời khỏi đường lớn, Hoàng Thiên tìm tới bãi đất trống duy nhất của thành phố, hắn dự định lấy ra tàu bay xem xét một chút. XXX là một thành phố lớn, dân cư đông đúc, hiện tại khu đất trống duy nhất của thành phố có lẽ là quảng trường cùng sân chơi của các ngôi trường lớn. Quảng trường vị trí quá xa, Hoàng Thiên quyết định lựa chọn đi vào trường học.

Mất năm phút giải quyết sạch sẽ quái vật cùng zoom, hắn từ trong nhẫn chưa đồ lấy ra Tàu bay tấm thẻ. ( Bởi vì Tàu bay chỉ được sử dụng trong hiện thực, cho nên hệ thống làm thành một tấm thẻ. Bình thường nhẫn chứa đồ không có đủ không gian để có thể chứa nổi tàu bay.)

– Sử dụng Tàu bay tấm thẻ.

Hoàng Thiên trong lòng mặc niệm.

Oanh ầm ầm…”

Âm thanh vang lên, mặt sân phía trên bụi mù tung bay.

Đợi khói bụi tán đi, một cái dài trăm mét màu đen sì lơ lửng trên không trung, cách mặt đất vài mét.

Hoàng Thiên tò mò đi xung quanh xem xét, này tàu bay hình dáng bên ngoài khá giống tàu điện ngầm. Hình thể lớn hơn một chút, lơ lửng trên không trung, còn lại không có khác biệt.

– Đinh!

Hoàng Thiên đi tới gần cửa khoang đầu tiên, đinh một tiếng vang lên, cửa tự động mở ra. Hắn chậm rãi đi vào bên trong, chỉ thấy bên trong trang trí vô cùng xa hoa, thậm chí còn xa hoa hơn phòng tổng thống.

– Đinh! Chúc mừng chủ nhân tiến vào Tàu bay. Mời chủ nhân cài đặt tàu bay tính năng.

Một thanh âm máy móc vang lên làm Hoàng Thiên giật mình không nhẹ. Hắn quay đầu nhìn về phía thanh âm phát ra, phía đầu tàu, một người hư ảo xuất hiện, lơ lửng ở trên mặt bàn. Bóng người này được Hoàng Thiên phán định là nữ, bởi vì mũi hắn hiện tại đang không ngừng chảy máu. Đối phương không mặc quần áo, mặc dù có chút mờ ảo, nhưng cái gì cần thấy vẫn thấy được. Lau lau một chút mũi, Hoàng Thiên nhìn xung quanh, hỏi:

– Ta có thể gọi ngươi là?

– Đinh! Hệ thống tạm thời không có tên gọi. Chủ nhân có thể gọi là Hệ thống hoặc chủ nhân tự mình đặt tên.

Máy móc thanh âm lại vang lên. Hoàng Thiên suy nghĩ một chút, sau đó nói:

– Gọi Linh Linh đi. Như vậy Linh Linh, làm phiền ngươi giới thiệu sơ bộ tính năng con tàu này.

– Tàu bay….

– Gọi Alpha.

– Alpha là phương tiện di chuyển của thế kỷ XXX, là sản phẩm thử nghiệm lần đầu được đưa ra thử nghiệm. Bởi vì nguyên nhân nào đó không biết bị đưa tới đây…. Mà hệ thống ( Linh Linh) là bộ não của con tàu. Alpha có hai chế độ là tự điều khiển hoặc do Hệ thống ( Linh Linh) điều khiển. Trên Alpha, chủ nhân có thể được cung cấp chỗ nghỉ ngơi an toàn. Trải qua Hệ thống ( Linh Linh) dò xét, hiện nay hành tinh này đang bị vô số vật thể lạ chiếm giữ. Lấy thực lực của chủ nhân chỉ có thể tiêu diệt được những vật thể có thực lực thấp. Vì lý do an toàn, Linh Linh yêu cầu chủ nhân ở lại trong Alpha.

Alpha không có khả năng công kích bất kỳ nào, để an toàn chủ nhân có thể đưa người thân lên Alpha, hoặc có thể cài đặt tự do tiếp nhận bình thường người lên tàu, hạn chế loại người lên tàu….

Alpha có thể cung cấp lương thực, nước uống…

Những người bên trong Alpha có thể bị trục xuất ra bên ngoài tùy theo quyết định của chủ nhân.

– Linh Linh, Alpha không cho phép bất kỳ ngoại nhân tiến vào. Ân, ngoại trừ mỹ nữ.

Hoàng Thiên ngay lập tức nói. Hắn ở trên thế giới này không có bất kỳ người thân nào, chỉ có một mình. Nhưng ngay sau đó hắn bổ sung thêm một chút là cho thêm mỹ nữ vào. Thời gian dài dằng dặc, bình thường một người không khỏi có chút quá nhàm chán? Hơn nữa Alpha cũng cần thường xuyên có người dọn dẹp.

– Đinh! Chủ nhân không cần lo lắng. Alpha được cài đặt mỗi ngày sẽ tự động dọn dẹp một lần toàn bộ con tàu.

– Linh Linh ngươi đọc suy nghĩ của ta?

Hoàng Thiên sắc mặt lập tức trầm xuống. Như vậy sau này toàn bộ những gì mình nghĩ không phải cũng đều bị xem hết, hơn nữa nếu như một ngày Alpha mất quyền khống chế?

– Chủ nhân có thể tắt tính năng đọc suy nghĩ.

Hoàng Thiên nghe vậy thở nhẹ ra, sau đó lựa chọn tắt toàn bộ tính năng nghe trộm, đọc suy nghĩ…..

– Đinh! Trải qua quan sát, Linh Linh phát hiện chủ nhân đối với mỹ nữ có đặc biệt hứng thú. Hơn nữa thân thể đã lâu không được giải toả. Vì bảo đảm sức khỏe, Yêu cầu chủ nhân nhanh chóng giải toả.

– Cái này….

Hoàng Thiên có chút bối rối sờ sờ mũi. Có nam nhân nào không đối với mỹ nữ có hứng thú sao? Dĩ nhiên loại trừ thế giới thứ ba người. Còn đã lâu thân thể không được giải toả là sao? Bỗng nhiên hắn chợt nhớ ra mình vẫn còn là xử nam. Từ nhỏ đến lớn chưa có một người bạn gái,….

– Đinh! Thông qua dò xét, phát hiện cách nơi này 5km có một đám mỹ nữ. Đồng ý hay không cho Alpha tiến tới?

– Tiến tới.

Hoàng Thiên có chút do dự nói. Mục tiêu hiện tại của hắn không phải là mỹ nữ mà là thực lực, nhưng….

Lúc này trong một toà cao ốc, hai nữ sinh có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp đang yên lặng chảy nước mắt, trong đó một người rất là ngang ngược, nhìn thi thể ba con zoombi nói ra:

– Hừ! Hiện tại mọi người đều là như vậy ham sống sợ chết sao? Có nguy hiểm cũng không thông báo chúng ta một chút, cứ như vậy chạy mất. May mà ta kịp rời khỏi trò chơi, nếu không đã làm mồi cho quái vật.

Người nữ sinh còn lại lay lay đầu, có chút ủ rũ nói:

– Hiện tại là tận thế, bảo vệ bản thân sinh mệnh mới là quan trọng nhất! Bọn họ xác thực không có nghĩa vụ bốc lên nguy hiểm tánh mạng cứu chúng ta hoặc là trợ giúp chúng ta! Chúng ta mặc dù là bạn học, nhưng so với tính mạng, tình cảm bạn học có giá trị sao.

– Nhưng bọn họ liền nhẫn tâm nhìn xem hai chúng ta như vậy nữ sinh xinh đẹp chết tại nơi này sao? bọn họ không phải chỉ cần đánh thức chúng ta một chút sao?

Khuôn mặt xinh đẹp hơn một chút nữ sinh miệt thị nhìn phía dưới mặt đất hai chiếc xe đang rời đi.

– Hiện tại không phải là thời điểm bàn luận hay oán giận người khác. Đừng quên phía sau cánh cửa này tràn đầy quái vật đây.

Hai nữ sinh này vài phút trước bị đồng bọn từ bỏ. Do cả hai đều tiến vào Thiên Hạ lên không một ai biết. May mắn khi đồng bọn rời đi thì một người kịp thời tỉnh lại, nhanh chóng gọi tỉnh người còn lại với mong muốn đuổi theo nhưng không kịp. Phía ngoài cửa phòng cùng dưới sân đi đầy quái vật cùng zoombi. Trong Thiên Hạ mặc dù có thể cung cấp thức ăn, nước uống… Nhưng nếu hiện thực thân thể bị tấn công, như vậy chắc chắn phải chết.

– Tình huống bây giờ chúng ta không thể tiến vào Thiên Hạ, cũng không thể xông ra ngoài, nếu không chúng ta chết chắc.

– Đúng vậy, nhưng cũng không thể ở đây mãi được, lương thực, nước uống không có chúng ta sớm muộn cũng sẽ chết.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN