Võng Du Thiên Hạ
Chương 38: Tiến vào thảo nguyên
Hạo Thiên Trấn bên ngoài thành trì doanh trại, lúc này một vạn người bừng bừng sĩ khí lên ngựa.
Trải qua một phen động viên binh lính, Hoàng Thiên mới quay ra dặn dò Triệu Thần cùng Hoàng Trung một chút.
Nội dung chủ yếu là dặn dò bọn họ chú ý trong Trấn phát triển. Đến nỗi Hoàng Tuyền Thôn thì thường xuyên phái người đi qua cung cấp tài nguyên là được, tận lực làm cho bọn họ nhanh chóng phát triển.
Xong xuôi đâu đó, hắn khởi động phó bản.
– Đinh! Phải chăng xác nhận tiến vào Tiên Bi phó bản?
– Xác nhận!
Theo một trận bạch quang phủ xuống, 1v đại quân biến mất ở Quân doanh.
Một thảo nguyên rộng lớn, cây cỏ mọc xanh tốt, bạch quang chợt lóe, xuất hiện một nhóm lớn quân đội. Nhóm Quân đội này hàng ngũ chỉnh tề, thuần một màu hắc sắc áo giáp, trên vai khoác cung dưới hông đeo kiếm. Hơn vạn người toàn bộ đều cưỡi ngựa, một lá cờ lớn thêu chữ Hạo đỏ như máu tung bay theo gió ở quân đội tiến đầu. Đám quân đội này chính là cùng Hoàng Thiên xuất phát từ Hạo Thiên Trấn.
Nhìn hùng hổ quân đội, không biết là do thảo nguyên mặt trời chói chang ảnh hưởng, hay là mênh mông thảo nguyên ảnh hưởng, Hoàng Thiên trong lòng hào khí vạn trượng, giống nghẹn ở cổ khí, cả người kích động vô cùng. Rất muốn lập tức tìm kẻ địch chém giết một phen.
Không phải Hoàng Thiên tàn bạo, mà đây là mỗi nam nhân trong lòng nhiệt huyết, hơn nữa trên đời này có cái nào nam nhi chịu tình nguyện bình thường? Rong ruổi ở rộng lớn thiên địa là mỗi cái nam nhi ước nguyện, đặc biệt là ở tam quốc vũ khí lạnh bối cảnh lúc này, cái nào nam nhi không nhiệt huyết sôi trào mà trổ hết tài hoa, cầu vinh diệu, hưởng thụ vinh quang……
Hít sâu một chút hồi phục tâm tình, nhìn bên cạnh mình Triệu Võ cùng Diệp Minh Nguyệt, hắn suy nghĩ một chút, nói:
– Minh Nguyệt, hạ lệnh Nguyệt Nữ vệ tản ra xem xét tình huống, ta muốn trong thời gian nhanh nhất có được tình báo xung quanh nơi này.
– Triệu Võ, hạ lệnh Hạo Thiên Quân tiếp tục tiến lên, hướng mặt trời lặn phương hướng xuất phát.
– Tuân lệnh, chủ công.
Triệu Võ cùng Diệp Minh Nguyệt lập tức đi chấp hành.
Vài phút sau, phía sau lưng Hoàng Thiên 1000 tên Nguyệt Nữ vệ lập tức mười người một đội tản ra bốn phương tám hướng, dưới chân chiến mã vụt vụt mà lao đi. Mà Diệp Minh Nguyệt cũng dẫn một đội tản ra theo.
Rộng lớn thảo nguyên, đoàn người không biết đi được bao xa.
Đại khái hơn hai giờ sau, một nhóm Nguyệt Nữ vệ trở về.
– Chủ công, phía trước phát hiện một cái bộ lạc, nhân số đại khái hai ngàn tả hữu.
Nghe được Nguyệt Nữ Vệ bẩm báo, Hoàng Thiên lập tức hưng phấn lên. Quay đầu lại nhìn đám Hạo Thiên Quân lớn tiếng nói:
– Mục tiêu đã xuất hiện nha, các huynh đệ theo ta xông, bao vây tiêu diệt chúng.
Nói xong dưới sự chỉ dẫn của Nguyệt Nữ vệ, hắn thúc ngựa lao đi. Phía sau hắn mọi người cũng không chút nào chậm chễ, lập tức lao theo.
Không lâu sau, trước mặt hiện lên một đám lớn lều vải, khói bếp bốc lên nghi ngút từ đỉnh lều. Bốn phía xung quanh lều vải được bao quanh bởi những hàng rào gỗ thô sơ. Bên cạnh còn có một khu chuồng trại to lớn, bên trong lít nhít động vật. Bởi vì khoảng cách nguyên nhân Hoàng Thiên cũng không thấy rõ chúng là động vật gì.
Theo Hoàng Thiên mệnh lệnh, Hạo Thiên Quân binh lính lập tức thúc ngựa lao lên, được một đoạn thì bắt đầu tách ra thành hai mũi ý đồ đem bộ lạc vây quanh.
Có lẽ đến giờ ăn uống nguyên nhân, toà này Tiên Bi bộ lạc cảnh giác vô cùng thấp, đợi khi bị vây quanh mới phát hiện.
– Cung tiễn thủ chuẩn bị. Bắn!
Đợi khoảng cách đủ gần, Hoàng Thiên lập tức hạ lệnh bắn tên.
Nhất thời, lít nha lít nhít mũi tên hướng về phía bị bao vây Tiên Bi bộ lạc người phóng tới.
Một đợt lại thêm một đợt, rất nhanh toàn bộ người bên trong ngã xuống. Đợi khi không thấy động tĩnh gì, hắn mới ra lệnh dừng lại, sau đó chậm rãi tiến vào bên trong. Nhóm Nguyệt Nữ vệ vừa trở về nhanh nhẹn xuống ngựa chạy vào trước.
Chỉ là vừa đi vào được vài bước, phía bên trong chạy ra một đứa con nít sáu, bảy tuổi, ôm chầm lấy một tên Nguyệt Nữ Vệ. Sau đó không biết từ đâu lấy ra một con dao nhỏ ” Xoẹt ” một cái đâm thẳng xuống chân nàng.
Tên Nguyệt Nữ Vệ này vội vàng đẩy đứa nhỏ ngã ra mặt đất, sau đó ngơ ngác nhìn nó. Không chỉ có mình nàng, phía sau mấy tên Nguyệt Nữ Vệ khác cũng một bộ kinh ngạc biểu tình. Một màn này ở phía sau Hoàng Thiên cùng Hạo Thiên Quân đám người đều nhìn thấy. Bọn họ không nghĩ tới một đứa trẻ nhỏ lại làm như vậy.
Mà đứa trẻ kia sau khi bị đẩy ngã, nó tiếp tục bò dậy. Tay cầm dao nhỏ hướng ngay cổ tên Nguyệt Nữ vệ kia đâm tới. Có lẽ bởi vì bất ngờ nguyên nhân, tên Nguyệt Nữ Vệ này vẫn bất động không nhúc nhích.
Đợi khi nàng tỉnh hồn lại thì lúc này lưỡi dao đã cách cổ nàng không xa, chỉ vài cm. Nàng bất lực nhắm mắt lại chờ chết.
Phập.
Vài giây sau không thấy động tĩnh gì, tên Nguyệt Nữ Vệ này mở mắt ra thì thấy trước mắt đứa trẻ giữa trán cắm một mũi tên. Mà trên tay nó lưỡi dao chỉ còn cách cổ nàng một cm khoảng chừng.
Lúc này phía ngoài khoảng cách 30m, Hoàng Thiên thu hồi trong tay cung tên, sau đó bước vào bên trong. Vừa rồi cảnh tượng khiến hắn có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh khôi phục trở lại. Thấy tên Nguyệt Nữ Vệ kia không chút phản ứng, hắn thầm mắng một tiếng sau đó mới đoạt lấy từ bên cạnh của Triệu Võ cung tên, nhất tên nổ đầu cứu sống nàng.
Kế tiếp quá trình liền dễ dàng hơn, Hoàng Thiên kiểm tra một chút thu hoạch, chiến mã nhiều nhất 12000 có hơn, tiền tài 354 đồng vàng 25 bạc 1 đồng, dê bò hơn vạn con. Vũ khí trang bị cũng không ít, vài ngàn bộ.
Hơn hai ngàn người bộ lạc đạt được thu hoạch mười phần phong phú. Có lẽ bởi vì bọn họ nuôi dê bò nguyên nhân lên hoàn toàn không cần lương thực dự trữ.
Bởi vì đặc biệt phó bản, có thể gửi hệ thống thu giữ giúp chiến lợi phẩm, khi nào kết thúc phó bản có thể lấy lại. Hoàng Thiên đem toàn bộ động vật sống như dê, bò, ngựa.. đem gửi. Còn lại tiền tài tài nguyên tự mình thu giữ.
Nghỉ ngơi một lúc, đám người tiếp tục lên ngựa xuất phát, lúc này Nguyệt Nữ Vệ đi do thám đã trở về. Bẩm báo sáng tỏ bốn phía tình huống, ước chừng mỗi 4-50 km tả hữu liền có một cái loại nhỏ bộ lạc.
Dựa theo vừa rồi đấu pháp, Hoàng Thiên dẫn đám quân đội một đường càn quét, tiến sâu vào thảo nguyên.
Ba ngày sau.
Lúc này Hạo Thiên Quân đã tiêu diệt hơn mười Tiên Bi bộ lạc. Bởi vì quân đội người người tinh thông viễn trình cùng cận chiến công kích, nên cơ hồ không có thương vong gì. Ân, ngoại trừ tên Nguyệt Nữ Vệ lúc trước.
Dưới ánh nắng mặt trời chói chang, Hạo Thiên Quân đám binh lính như một dòng nước lũ màu đen hướng về phía trước bộ lạc lao tới.
Khi đại quân cách bộ lạc khoảng 1 km thời điểm, bị cái này bộ lạc người phát hiện được, lập tức tổ chức kỵ binh chuẩn bị nghênh địch. Động tác tuy rằng nhanh chóng, nhưng chờ đến tổ chức tốt thời điểm, Hoàng Thiên đã dẫn dắt quân đội vọt vào bên trong bộ lạc, đối với bọn họ tiến hành giết chóc.
Bất quá Tiên Bi người cũng thật là hung hãn, toàn dân toàn binh bộ lạc chính là không giống bình thường. Biết rõ đánh không lại, vẫn là tổ chức lên bộ phận quân đội hướng về phía Hạo Thiên quân dũng cảm mà xông đi lên, giơ lên cao trong tay loan đao, hô lớn “Sát”, mấy chục giây qua đi, hai cổ kỵ binh va chạm vào nhau, giống như là hai dòng nước lũ đụng vào nhau, tức khắc người ngã ngựa đổ, chiến mã hí vang, đao thương nhập thể thanh âm.
Nhưng là chính là như vậy, cũng không ai lùi bước, hai bên binh lính chỉ biết tiến công, tiến công, lại tiến công, trận này không có đường lui chiến tranh, không có một tia thương hại ở trong đó, không phải ngươi chết chính là ta mất mạngb.
Tiên Bi kỵ binh thấy được rất nhiều đồng bạn, bạn tốt đều ngã xuống màu đen quân đội trường thương, càng nhiều bắt đầu không màng sống chết, trực tiếp không phòng thủ, một đao bổ về phía hổ kẻ địch. Thậm chí từ trên ngựa nhảy qua, ý muốn sát người công kích, nhưng dù có như vậy cũng rất nhanh bị bên cạnh người khác đâm xuyên thân thể. Người nào may mắn tiếp cận thân được nhưng phát hiện ra vũ khí của mình hoàn toàn không xuyên qua được đối phương áo giáp, ý định đưa đao lên cắt cổ thì bị phản sát.
Chiến đấu loạn thành một đoàn, thậm chí không ít Tiên Bi bộ lạc connít trực tiếp lấy đao, đối với màu đen kỵ binh công kích, trên mặt không có bất kỳ một tia dao động, phảng phất này đều là thói quen, ngay cả nữ nhân đều cầm lấy loan đao, bổ về phía kẻ địch.
Nhưng là, bọn họ phản kháng là vô ý nghĩa, trên thực lực cùng số lượng chênh lệch không phải hung hãn có thể đền bù, chênh lệch là quá lớn, cơ hồ là nghiêng về một bên tàn sát.
Chiến đấu rất nhanh kết thúc, kết quả thống kê ra tới, toàn quân không ai chết trận, bị thương 15 người, đạt được 562 đồng vàng, bạc 56, chiến mã 14000 con có dư. Dê bò, các loại vũ khí trang bị cũng rất nhiều.
Lần này bởi vì Hoàng Thiên muốn thử sức Hạo Thiên Quân cận chiến trình độ, bây giờ xem ra cũng rất không tồi.
Đại quân nghỉ ngơi chỉnh đốn hơn một giờ lại tiếp tục hướng về tiếp theo mục tiêu đi tới, các tướng sĩ hiện tại sĩ khí rất cao, hiện tại yêu cầu chính là tiến công tiến công cùng tiến công.
Một ngày trôi qua, toàn quân đánh hạ 7 tòa loại nhỏ bộ lạc, tiền tài đạt được 1v, chiến mã có 10v tả hữu, mặt khác vật tư rất nhiều. Thu hoạch vô cùng khổng lồ.
Hạo Thiên Quân chết trận 0 người, bị thương 30 người. Bởi vì ngoại trừ một lần duy nhất tiến hành kỵ binh đối đầu ra, còn lại Hoàng Thiên đều sử dụng viễn trình công kích, cho nên thương vong là không có.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!