Bạn Giường (h+) - Chương 3: Mùi vị của lần đầu tiên (h)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1158


Bạn Giường (h+)


Chương 3: Mùi vị của lần đầu tiên (h)


Đến nơi Ngạn Thiên cho xe vào bãi rồi ôn nhu bước xuống mở cửa xe cho cô “Anh Kỳ chúng ta ăn nhanh rồi đi được không” cô gật đầu, cô cảm thấy những hành động của mình bây giờ rất khó hiểu rõ ràng người cô yêu là Viễn Thành, sau bây giờ cả tâm hồn lẫn thể xác đều muốn trao trọn cho Ngạn Thiên.
Anh và cô đi vào thang máy nhân lúc không có người anh choàng tay lên eo cô kế tiếp ấn thang máy lên tầng sáu lúc vào trong thấy cô đang ngây người biết cô đang bối rối nên lập tức cúi người xuống hôn lên môi cô, cô giật mình dục vọng của cô bắt đầu nổi lên “Ư…ưm” anh áp cô vào một góc bắt đầu vuốt ve cơ thể cô “Ting!” Thang máy mở cửa hai người buông nhau ra trong lòng có chút tiếc nuối nhưng vẫn cố gắng chỉnh lại trang phục của mình.
Hai người đi được vài bước thì nghe tiếng thang máy bên cạnh mở bước chân quen thuộc vang lên “Ngạn Thiên, Anh Kỳ” hai người giật mình quay lại, cô có chút sợ hãi nhìn anh, anh thì coi như không có gì cười với Viễn Thành “Xin lỗi tôi tưởng cậu không đi, nên tôi mới cùng với Anh Kỳ đi trước thật xin lỗi” Viễn Thành tin lời anh gật đầu “Không sau tôi cũng lái xe mà” ba người cùng nhau đi đến phòng mà Thiên Nhân đặt trước, Viễn Thành mở cửa đi vào trước anh thì thầm vào tai cô vài câu “Khi nào em ăn xong thì cứ giả vờ như không khỏe muốn anh đưa em về là được” cô gật đầu hiểu ý, khi anh đi khỏi cô đưa mắt nhìn một vòng tìm chỗ của Tấn Chi để ngồi xuống Ai ngờ khi thấy chỗ của Tấn Chi thì thấy người ngồi bên phải Tấn Chi là Thiên Nhân còn người ngồi bên trái Tấn Chi là A Di cô không muốn làm phiền mọi người nên tìm chỗ ngồi khác, “Anh Kỳ chỗ này” Nghe có người gọi tên cô, cô liền quay lại thì thấy Viễn Thành đang gọi tên cô, cô ngại ngùng đi đến thì phát hiện anh cũng ngồi ở đó nên có chút cảm giác gọi là an tâm.
Viễn Thành bóc một con tôm bỏ vào chén cô, cô gật đầu cảm ơn rồi an phận ngồi ăn con tôm mà Viễn Thành vừa mới cho.
Được một lúc Mặc Thanh cầm ly rượu đến cạnh Viễn Thành ngại ngùng nói “Viễn Thành cảm ơn cậu không có cậu thì đội bóng rổ của lớp ta không thể chiến thắng vinh quang như thế này” Viễn Thành vốn là người không câu nệ tiểu tiết thản nhiên trả lời “Không đâu cậu phải nói với tất cả mọi người ở đây luôn mới đúng, nếu không có các cậu ấy thì tôi sẽ không ghi điểm tốt được” Mặc Thanh có chút buồn không lẽ Viễn Thành thật sự không nhận ra được tình cảm mà bốn năm qua cô dành cho anh
Ngạn Thiên là một người chu đáo biết cách nhìn rõ sự tình không muốn Mặc Thanh xấu hổ đứng lên nâng ly rượu dùng giọng nói thân thiện cảm ơn mọi người “Ngạn Thiên tôi ở đây thay mặt Mặc Thanh gửi lời cảm ơn đến mọi người, nếu hôm nay không có mọi người thì đội bóng của chúng ta không thể có được chiến thắng như hôm nay” mọi người trong phòng đều vỗ tay vì câu nói cảm ơn của Ngạn Thiên lúc nãy.
Mặc Thanh bỏ ly rượu xuống cạnh Viễn Thành rồi đi ra ngoài, thấy Anh Kỳ ăn được một lúc lâu anh nghĩ cô cũng đã ăn đủ nhân tiện không ai chú ý anh đặt tay lên đùi cô, cô đang vô tư ăn uống thì nhớ ra chuyện mình nên làm “Ngạn Thiên em thấy trong người không khỏe em về trước” anh tiếp tục vở diễn của cô giả vờ ngạc nhiên “Vậy sau để anh đưa em về” cô gật đầu Viễn Thành tưởng thật có chút lo lắng “Anh Kỳ không sau chứ để anh đưa em về” cô lắc đầu cố gắng mỉm cười với Viễn Thành “Không cần đâu” anh tiếp lời “Không phải cậu vừa uống chút rượu sau, lái xe nguy hiểm lắm để tôi đưa Anh Kỳ về được rồi” Viễn Thành nghe thấy cũng hợp lý nên để anh đưa cô về nhà.
Về đến chung cư của cô anh đảo mắt nhìn một vòng, một chung cư nhỏ hẹp nhưng lại gọn gàng sạch sẽ tiền tích lũy hai năm của nhân viên văn phòng cũng có thể mua được “Em sống một mình sau” cô lắc đầu “Lúc trước em sống với một người dì, không bao lâu dì đi lấy chồng nên em sống một mình” cô đi lấy cho anh một chút nước khoáng, anh ngồi lên một chiếc ghế sopha nhỏ nhìn cô “Như vậy không phải sẻ rất cô đơn sau” cô ngây thơ trả lời “Đôi lúc không có người trò chuyện thì sẽ rất buồn” anh nâng cầm cô lên “Vậy khi nào em cô đơn thì cứ nói anh sẽ đến tâm sự với em” cô biết Ngạn Thiên sắp hôn mình liền dùng ngăn lại, “Mình đi tắm trước đi được không” anh gật đầu cô nhanh chân chạy vào phòng tắm chuẩn bị khăn choàng tắm và nước cho anh, làm xong mọi việc trở ra cô nhìn thấy anh đang đứng nhìn bầu trời về đêm nhẹ nhàng đi đến ôm phía sau anh “Em chuẩn bị xong rồi anh vào tắm đi” anh quay người lại xoa đầu cô rồi đi vào trong, cô đi vào phòng ngủ sắp xếp lại mọi thứ cho gọn ràng, tuy là ngày mai sẽ đến chính thức bước vào ngày nghỉ lễ nhưng cô vẫn mở ra xem lại bài tập lần.
Tắm xong anh bước đến hôn cô từ phía sau “Anh Ký đến lượt em” cô gật đầu đặt quyển tập xuống rồi đi vào phòng tắm, anh thấy quyển bài tập của cô cười nhẹ rồi cầm bút lên ghi chép vài cái là giúp cô hoàn thành tất cả bài tập anh nhẹ nhàng bước chân trở lại giường chuẩn bị thưởng thức mùi vị lần đầu tiên của hai người.
Anh Kỳ tắm xong trên người chỉ choàng một cái khăn tắm, ngại ngùng nhìn anh, anh nhìn thấy thân thể nhỏ nhắn trắng trẻo của cô lập tức ra lệnh “Ngoan lại đây” cô nhẹ nhàng bước một chân lên giường rồi bò về phía anh, anh nâng cầm nhìn cô “Em đúng là dễ dạy bảo” môi anh áp lấy môi cô nụ hôn vừa sâu vừa ngọt ngào, đầu lưỡi của hai người quấn chặt lấy nhau, hô hấp bắt đầu loạn lên không ngừng anh ôm chặt cô vào lòng, cô ngồi lên người anh cảm giác được vật ở giữa người anh bắt có phản ứng anh nắm lấy tay cô để trên vật ở giữa người ngừng lại thì thầm với cô “Nó cũng muốn được em hôn” cô ngây thơ hỏi “Hôn như thế nào” anh vuốt ve mái tóc của cô “Em cứ tử tượng như ngậm một que kẹo là được” cô gật đầu lùi về phía sau vén áo choàng anh ra thấy một côn thịt đang căng cứng vừa thô và dài cô có thể thấy gân của nó nổi lên bằng mắt thường, biết anh đang khó chịu cô liền dùng lưỡi liếm nhẹ vài vòng cô tưởng tượng như đang ngậm một que kẹo mà lúc nhỏ dì cô thường mua cho cô ăn, cô dùng lưỡi liếm sạch không chừa một chút nào, cô đưa côn thịt ngậm thật vào bên trong rồi vuốt ve nhẹ vài cái “Cởi khăn ra đi anh muốn xem thân thể của em” cô không ngại ngùng dùng tay cởi khăn ra để sang một bên rồi tiến người về phía anh, anh nhẹ nhàng vuốt ve vài cái “Da em đúng là mịn màng thật” cô đỏ mặt anh đưa tay vào hoa huyệt của cô sờ sờ vài cái một chất nhờn từ bên trong chảy ra cơ thể cô bắt đầu khó chịu “Ư…ưm…ư Ngạn Thiên em khó chịu quá đừng như vậy mà” anh cười gian xảo “Vậy sau cầu xin anh đi” cô mín môi cầu xin anh “Ngạn Thiên em xin anh làm tình với em đi” anh lấy một chiếc gói đặc phía sau lưng rồi để cô nằm xuống nhẹ nhàng dang hai chân ra ngắm nhìn hoa huyệt ửng hồng chưa chừng được ai đâm vào cảm thấy có chút hưng phấn cởi áo choàng ra đưa côn thịt đến gần hoa huyệt động nhẹ một chút “Ư…ưm Ngạn Thiên cho vào đi em xin anh” anh mỉm cười chuẩn bị đâm vào nhưng vừa đưa vào khoảng hai cm thì một luồn màu đỏ hồng chảy thẳng ra “Đau quá Ngạn Thiên” anh hôn lên cổ cô “Không sau một chút nữa sẽ hết” đâm thẳng vào thêm ba cm thì bị kẹt lại hoa huyệt của cô nhỏ quá không thể đâm vào nữa cộng thêm phần rên rỉ của cô khiến anh có phần bối rối “Ngạn thiên em hết chịu nổi rồi anh nhanh lên đi ư…ưm” đang thở dài dang chân cô ra rộng hết cở mà vẫn không thể nhúc nhích thêm một mm nào anh tự nghĩ là do của anh quá lớn hay cái của cô quá nhỏ.
Không thể để mất mặt trước mặt cô, cuối cùng mười lăm phút sau anh cũng cố gắng cho vào hết, anh đẩy ra đẩy vào một cách hết sức khó khăn cô không hiểu còn hỏi một câu khiến anh cảm thấy khá xấu hổ “Ngạn Thiên sau anh duy chuyển chậm quá vậy em không cảm nhận được gì hết” anh đỏ mặt suy nghĩ một câu để trả lời, suy nghĩ đến hai phút mới có câu trả lời “Anh sợ em đau nên mới làm chậm” cô nghĩ cũng đúng nên im lặng không nói gì.
Một lát sau dịch trong hoa huyệt tiết ra nhiều khiến anh thuận lợi cho việc duy chuyển ra vào nhanh hơn “Ư…ưm anh làm chậm lại một chút em đau quá” anh cười cắn nhẹ lên nụ hoa trên ngực của cô “Đây là lần đầu tiên của chúng ta cho nên anh cũng giống em đều đau như nhau mà, em hãy từ từ hưởng thụ đi” hô hấp của cô bắt đầu loạn lên, anh hôn vào môi cô đùng côn thịt liên tục đâm mạnh vào cơ thể cô có chút đau cùng một chút sung sướng nên không ngừng rên rỉ “Ưm…ư…ư Ngạn Thiên của anh lớn quá đâm vào đã thật” anh vui vẻ trước lời khen của cô nên tăng tóc đâm thẳng vào hoa huyệt của cô khiến cô sung sướng đến tận mây xanh “Anh chậm lại một chút ở dưới của em có cái gì đó sắp trào ra rồi ư…ưm” anh không nghe tiếp tục đâm mạnh vào “Em đừng ra bây giờ anh vẫn còn muốn thêm” cô mím môi lắc đầu nằm chặt tay anh “Nhiêu đây là đủ rồi, em không chịu nổi nữa đâu ra đi mà, Ngạn Thiên ra đi ưm…ư” anh thở dài “Thôi được rồi vậy để lần sau vậy” anh nhẹ nhàng rút côn thịt ra cùng lúc đó nước trong hoa huyệt của cô nhiều như nước tiểu bắn ra khắp giường, cô có chút xấu hổ nhìn anh biết anh chưa thỏa mãn đưa tay lên má anh vuốt ve vài cái “Ngạn Thiên em xin lỗi lần sau em sẽ nghe theo anh” cô ôm lấy cô vào lòng “Em ngốc quá đây là lần đầu của em đương nhiên anh phải chiều em rồi” cô nghe anh nói xong cảm thấy có chút ấm áp, không chút ngại ngùng nắm lấy côn thịt của anh cho vào miệng ngậm chật anh xoa đầu cô “Anh Ký em ngoan lắm” cô mỉm cười tiếp tục liếm sạch côn thịt giúp anh, còn ngậm nó thật sau vào miệng đến khi nào anh bảo dừng lại, cuối cùng cô mệt mỏi ngã vào lòng anh, anh và cô cứ như thế cả đêm rồi dùng chăn che kín người rồi cùng nhau ngủ một giấc đến sáng.
Đến gần sáng cô giật mình thức giấc, nhìn thấy gương mặt thanh tú của anh cô có chút ngượng không ngờ mình lại làm như vậy nhưng nụ hôn của anh có gì đó khiến cô luôn muốn loạn dục, cô gỡ tay anh ra khỏi người đắp chăn cẩn thận cho anh rồi ra ngoài tắm rửa chuẩn bị bữa sáng sáng cho hai người, quần áo của anh cô đã giặc hôm qua bây giờ chỉ hâm nóng lại là có thể mặc được kế tiếp là nấu ăn cô bắt đầu nấu canh cô cho thêm ít gia vị vào rồi để trên bếp tiếp tục làm món cá chiên, lúc cô đang chăm chú chiên cá thì ở phía sau vọng lên một tiếng “Cho thêm ít muối là được” cô quay người nhìn thấy anh, trên người anh chỉ quấn một chiếc khăn “Sau anh không ngủ tiếp” anh bước đến ôm cô “Anh đang ngủ thì bên cạnh anh mất đi hơi ấm của em thì làm sau ngủ được” cô phống má nũng nịu “Gạt người, trước đây không có em anh vẫn ngủ ngon đó sau” cô xoay người qua tiếp tục chiên cá “Nếu hôm nay không có công việc thì anh nhất định sẽ ở đây cả ngày với em” cô không nói gì mặc cho anh ở phía sau ôm chặt cô “Quần áo anh em đã giặt sạch để ở phòng tắm anh vào trong tắm gửi đi rồi ra đây cùng em ăn sáng” nghe cô nói vậy anh liền vào phòng tắm thay đồ, khi trở ra anh giúp cô dọn thức ăn lên bàn, lúc ăn cơm hai người cười đùa vui vẻ anh còn liên tục gấp thức ăn cho cô, ăn cơm xong anh ở lại trò chuyện một chút rồi ra về khi về anh còn không quên làm hôn chào tặng biệt cho cô, cô tiễn anh đến thang bộ rồi nhìn dáng anh khuất sau cửa thang máy.
Yêu thích: 4 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN