Băng Sơn Nguyên Soái Thích Oánh Tôi
Chương 8: Phiên ngoại 1
Ngày nọ sau kết hôn
Tôi click mở văn kiện tư mật trên quang não bằng công năng dùng chung, phát hiện bên trong hơn 10TB phim khó nói
Còn toàn bộ đều là AxA
Khẩu vị cách chơi quả thực toàn diện
Khóe mắt tôi giật giật, quay sang nguyên soái đại nhân cao quý lãnh diễm anh minh thần võ
“Anh đây là dự mưu đã lâu đi”
01
Kỷ niệm một năm ngày kết hôn sắp tới rồi
Tôi lén lút liên hệ Mephil, tính chọc Will kinh hách
Đúng, không phải kinh hỉ, là kinh hách
Phải biết rằng độc chiếm dục của Will quả thực mạnh đến biến thái, lần trước tôi đi vũ hội giao lưu giới quý tộc thôi, đêm đó cũng suýt chút nữa bị hành đến ngỏm vì tinh tẫn nhân vong
Chuyện này khiến tôi bất bình
Ông đây cũng là alpha, để ông ở mặt trên một lần không được sao!
02
Tôi tìm tới bạn thân tôi, Mephil Fonaford
Gã ở phòng thí nghiệm, mân mê gì đó như ngày thường
Khi tôi uyển chuyển đề cập đến phiền não thanh xuân của mình, gã trợn trắng mắt liếc tôi
“Mỗi người có mệnh, mệnh từ thiên trạch”
Mephil gần đây không biết trúng gió gì, trầm mê huyền học cổ đại, nói chuyện đều chất giọng ma huyễn này
“Nếu muốn nghịch thiên sửa mệnh, ngược lại có một kế”
Sau đó Mephil nhét tôi vô cái khoang kim loại hình dạng giống khoang cứu nạn, cười quỷ dị
“Cỗ máy thời gian đầu tiên Mephil sáng chế, ngươi thực vinh hạnh, sẽ là người dùng thử đầu tiên”
03
“Xem bộ phận định vị thời không này”
“Xem đường kết nối tinh thần kỳ diệu này”
“Sờ xem khoang ngủ lót đế cân bằng từ tinh chất quặng mềm này”
“A, đến cả trang bị cưỡng chế thoát hiểm khẩn cấp này, cũng hoàn mỹ như thế”
“Ta quả thực là thiên tài”
Mephil tự kết luận như vậy
Tôi hãm sâu trong khoang nhất thời bò không ra, nhìn chằm chằm tay Mephil, sợ gã cảm xúc dâng trào ấn nút khởi động
Hồi tưởng mỗi một cơ thể alpha thực nghiệm sống chưa một ai sống sót đi ra, tôi quyết định cự tuyệt kiến nghị gã
04
Mỗi lần Mephil nhiệt tình đề cử gì đó cho tôi, tôi liền có loại dự cảm cực kỳ bất hảo
05
Nhưng vận mệnh luôn sẽ có một biến chuyển hoặc vui đùa
Có lẽ ở trường hợp tôi, là cả hai
Tiểu người máy trông cửa đột nhiên hét lên “Nguyên soái đang tới… nguyên soái đang tới… Đề nghị chủ nhân bảo trì cảnh giác cao độ…”
Tôi bị dọa đến trốn đông trốn tây kết quả cùng đường nhảy vô khoang thuyền Mephil bị âm thanh biển robot cá heo nhà tôi dọa tới mức run tay, kết quả xẹt qua nút khởi động
Ừm. Tốt
Tạm biệt chiến hữu tạm biệt mọi người, tôi thật sự trở thành 1 gã alpha vì muốn thay đổi tư thế cơ thể mà xuyên qua
06
Tôi nghe tiếng vang vèo vèo, linh hồn tựa trong bồn cầu tự hoại bị cuốn tới chốn sâu khó tưởng
Thời điểm tỉnh lại lần nữa, có chiếc ủng đen bóng đạp trên ngực tôi
Chịu đựng đau đớn, tôi hoảng hốt ngẩng đầu
Cặp mắt xanh thẳm nhìn thẳng tôi, phảng phất chiếu rọi toàn thế giới
07
10 năm trước
Tên phú nhị đại quan tam đại nào đó bằng vào quyền thế bức bách tiểu bạch hoa xuất thân chân chất đi vào khuôn khổ, kết quả bị đánh gãy 3 nhánh xương sườn
Mà thân là 1 trong 2 vai chính tiểu bạch hoa đang ép mũi giày trên ngực tôi
Ánh mắt hắn bễ nghễ tựa nhìn xuống con kiến, không mang chút tình cảm
Will Shuria 10 năm trước
Giống ngọc thô chưa mài giũa
“Nhận thua sao?”
Tôi nghẹn búng máu tró nói không nên lời, tầm mắt lại theo ủng đen hướng lên, thuận qua dáng chân thon dài, thẳng đến bộ mông bị vải dệt bao chặt chẽ
Đường cong ảnh ngược ánh mặt trời hoàn mỹ kia, khiến người mơ màng vô hạn
Mũi tôi nóng lên, ở trước mắt bao người, nửa người dưới vô sỉ mà chào cờ
08
Ai da đau trứng quá
Tôi lấy lại tinh thần, vội vàng nghiêng mình che dấu lều trại nhỏ dưới thân
Will tựa hồ phát hiện cái gì, mũi giày nghiền xuống bụng tôi, tựa có tựa không cọ qua lều nhỏ, ma sát rất nhẹ khiến tôi tê dại
Tôi cảm thấy mình sắp thức tỉnh thuộc tính nào đó rồi
09
Tôi khổ bức mà chờ Will rời sân, còn thằng em tôi cũng có thể hợp tình hình tiêu xuống
Nhưng Will lại cố tình thất thần không đi, mà thằng em chung chí hướng với tôi cũng cứ hùng vĩ đứng thẳng thần thái sáng láng
Mẹ nó, lúc cần cứng không cứng, lúc không cần cứ đứng thẳng, giữ mi làm gì QaQ
Chờ quần chúng vây xem tán đi kha khá, thầy giáo và huấn luyện viên quân khu cũng sắp chạy tới, Will chống má ngồi xổm xuống
“Tự đi, hay muốn tôi kéo cậu?”
Hình phạt đánh nhau trong quân khu thực nặng, 10 năm trước tôi từng thực hiện, phạt quét WC nửa tháng
Mà Will cố tình là học sinh xuất sắc được cử đi học, tránh được một kiếp
Tôi nhìn đôi mắt xanh thẳm, nhất thời không đoán ra tâm tư hắn
Thẳng đến lúc hắn đưa lưng về phía tôi, thân thể thanh niên cao lớn bị ánh hoàng hôn kéo thành bóng dài
Hắn nói: “Trèo lên”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!