Mau Xuyên Thành Nam Phụ Bẻ Cong Nam Chính - Quyển 2 - Chương 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
163


Mau Xuyên Thành Nam Phụ Bẻ Cong Nam Chính


Quyển 2 - Chương 13


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 13: Khi nam chính chính trực, trung hậu bị bẻ cong (13)

Edit: Huyền Dục, Snivy

Beta: Snivy

==========================

“Thì ra là tiểu thư nhà tể tướng a……”

Kỳ Ngôn cảm thán nói:

“Tuy nói Hoàng Thượng thu hồi chỉ hôn, A Tranh cùng Hà tiểu thư đã cũng không quan hệ. Nhưng ở chỗ này, tiểu sinh lại lần nữa vẫn là hướng Hà tiểu thư nhận tội.”

Nói xong, Kỳ Ngôn cung cung kính kính mà phục tay làm lễ.

[ Độ hảo cảm của nam chính đối với Kỳ Ngôn +10, độ hảo cảm hiên tại: 40]

Kỳ Ngôn tất cung tất kính, làm Bộc Dương Tranh tiếng lòng một bát.

Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh

Hà Tuệ nhìn Kỳ Ngôn, bên miệng hừ ra một tiếng cười lạnh, bất quá nháy mắt liền bị nụ cười tươi của thiếu nữ che dấu: ” Công tử Kỳ Ngôn đây là nói cái gì vậy! Việc này ai cũng không có lỗi, làm sao lại nói đến nhận tội.”

[ Độ hảo cảm của nữ chính đối với Kỳ Ngôn -10, độ hảo cảm trước mắt: -20]

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên, Kỳ Ngôn nhín cười, trên mặt tỏ ra vẻ vui vẻ nói:

“Nếu đã như thế, chúc Hà tiểu thư sau này gặp được người vừa ý, cũng sẽ được trời cao chiếu cố, chắc chắn người đó sẽ là một vị hôn phu hoàn mỹ.”

Nghe vậy, Hà Tuệ che miệng cười khẽ, thế nhưng sau khuôn mặt ửng hồng ấy lại là nét lạnh lùng đến tàn nhẫn.

Hà Tuệ thế nhưng ở lại phủ tướng quân dùng bữa tối.

Kỳ Ngôn không nghĩ tới nàng lại không hề quan tâm đến ánh mắt của người ngoài, hoặc là nói nàng chính là hy vọng người khác biết chuyện của nàng và Bộc Dương Tranh.

Khi dùng bữa, Bộc Dương Tranh rất là chiếu cố Kỳ Ngôn, vì hắn gắp đồ ăn, thay hắn châm trà, mọi hành động đều rất thuần thục. Mà bên kia Hà Tuệ mặt đầy ý cười, nếu không phải độ hảo cảm đang liều mạng giảm xuống, Kỳ Ngôn thật sự sẽ bị Hà Tuệ lừa.

Nữ nhân như vậy thật nguy hiểm, nằm gai nếm mật lòng tràn đầy tính kế.

Dùng cơm tối xong, Kỳ Ngôn thấy Hà Tuệ lại định dạo quanh phủ, liền nghĩ nên ngăn lại, không ngờ tới Bộc Dương Tranh lại nói trước. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh

“Hôm nay đã muộn, Hà tiểu thư không thể lại lưu lại phủ tướng quân. Nếu không sẽ đối với thanh danh Hà tiểu thư ảnh hưởng, cũng sẽ làm Ngôn phiền lòng.”

Lời nói này khiến cho sắc mặt Hà Tuệ trắng bệch, chỉ biết cười một cái rồi cáo từ.

[Độ hảo cảm của nữ chính đối với Kỳ Ngôn -10, độ hảo cảm trước mặt: -50]

Lẳng lặng nhìn Hà Tuệ không cam lòng rời khỏi, đuôi lông mày Kỳ Ngôn khẽ nhúc nhích, khóe miệng mê người thoáng ý cười, nhìn Bộc Dương Tranh nói: “Tướng quân nói tốt lắm.”

“Khụ!” Bộc Dương Tranh ho nhẹ một tiếng, lảng sang chuyện khác nói:

“Hôm nay ngươi sớm nghỉ ngơi đi, ta còn có chút công sự muốn xử lý.”

“Có cần phải chờ ngươi ngủ cùng không?”

“Nói, nói cái gì vậy! Ngươi trước tiên ngủ đi!”

Bộc Dương Tranh bị chọc vành tai đỏ một vòng, vội vàng mà vòng qua Kỳ Ngôn, đi về phía thư phòng.

Một đêm ngủ ngon, không biết cánh hoa nào tùy gió đêm mà rụng, bay xuống đầy đất. Sáng sớm ánh sáng nhẹ nhàng, ngồi ở bên cửa sổ nhìn cảnh sắc ở phủ tướng quân, có một tư vị khác.

Sáng sớm vừa qua, thanh âm hệ thống đột nhiên vang lên.

[Nữ chính đang ở trước phủ tướng quân, thỉnh ký chủ chuẩn bị sẵn sàng.]

Kỳ Ngôn rót trà động tác thật thanh tao. Chuẩn bị sẵn sàng? Làm gì? Nghênh chiến?

Bất quá Hà Tuệ tối hôm qua mới vừa đi, này dư ôn còn chưa tán liền gấp không chờ nổi mà tới rồi, không khỏi có chút khiêu khích quá độ……

Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh

Hừ nhẹ một tiếng, thanh triệt ngăm đen đồng tử chiếu ra đang ở luyện võ Bộc Dương Tranh, Kỳ Ngôn câu môi cười.

Nếu tới, vậy làm ngươi cay cay đôi mắt một chút đi.

Một liêu trường bào, Kỳ Ngôn thẳng đến Bộc Dương Tranh mà đi. Bộc Dương Tranh ăn mặc đơn giản xiêm y luyện võ, đầy người mồ hôi, lộ ra hơi thở nam tính nồng đậm, Kỳ Ngôn không có băn khoăn đi qua, không nói hai lời liền câu lấy cổ hắn hôn lên đi.

“Ngươi……”

“Ta cái gì……” Hàm chứa môi hắn vê chuyển, “Chẳng lẽ ngươi không nghĩ muốn?”

“…… Ngươi, ngươi đã khỏe sao?”

Nghẹn nửa ngày, Bộc Dương Tranh đỏ mặt hỏi ra những lời này.

“A……” Kỳ Ngôn cười khẽ một tiếng, vươn tay, không chút khách khí chui vào trong quần hắn, cầm cái kia căn đã hơi hơi ngẩng đầu thật lớn, ở đỉnh nhẹ nhàng một miết quá.

“Tê –!”

—— end chương 13—–

Vote nào mấy cục cưng

P/s: Rất xin lỗi mọi người, do gần đây tôi thay đổi một số thứ trong cuộc sống nên khá bận mà quên béng mất lời hứa sẽ đăng chương 13 😅. Mong mọi người thông cảm, mai bão 3 chương nhé😁😁😁😁

#Snivy

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN