Đôi đũa lệch - Chương 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


Đôi đũa lệch


Chương 20


– Nước mát, nước mát đây người đẹp.- Đặng Quân đặt chai nước xuống trước mặt Ngọc Hân kèm quà khuyến mại là nụ cười chết người.

Ngọc Hân khuôn mặt đầy hoang mang:
– Ây da! Lý do nào đã khiến nam thần lớp ta mua nước cho mình vậy.

Đặng Quân vuốt tóc đầy thần thái:
– Không cần lý do. OK!
Ngọc Hân uống ngụm nước rồi lại quay xuống nói chuyện huyên thuyên với Linh Lan. Mấy bạn nam vừa từ ngoài vào tay cầm quả bóng rổ truyền cho nhau, chẳng may ném chệch hướng quả bóng bay thẳng về phía Ngọc Hân. Thanh Phong thấy vậy liền la lên:
– Ngọc Hân cẩn thận.
Chưa kịp phản ứng thì bàn tay to lớn của Đặng Quân đã đỡ lấy trái bóng. Ngọc Hân bất giác quay qua thì khuôn mặt điển trai của Đặng Quân ngay gần sát. ” Thịch”, Ngọc Hân nghe rõ nhịp tim đập , vành tai hơi nóng ran lên. Cảm giác này là sao vậy chứ.
Đặng Quân chợt nhận ra khoảng cách giữa cậu và Ngọc Hân hiện tại liền giật mình ngại ngùng trở lại chỗ ngồi. Quân ném lại phía mấy bạn nam mặt khó chịu:
– Vào lớp đừng nghịch bóng. Vào người khác thì sao.

Mấy bạn nam thấy vậy liền qua chỗ Ngọc Hân xin lỗi. Hân liền xua tay ra hiệu không có gì rồi sau đó chúi mũi vào cuốn sách giáo khoa.

Linh Lan ngồi im đét hai tay ôm mặt đầy mơ mộng. Thanh Phong cốc nhẹ vào đầu Linh Lan một cái:
– Trong đầu cậu lại mơ mộng thơ thẩn thẩn thơ. Quay lại hiện thực với đống bài tập của cậu đi, Linh Lan.

Linh Lan xoa xoa đầu quay ngoắt sang cau có:
– Ui da! Cậu cốc vậy tôi ngu đi thì làm sao hả, HẢ?

Thanh Phong đưa mắt nhìn Linh Lan tay khẽ nhéo má nó:
– Đầu của cậu vốn dĩ đã không muốn chứa kiến thức thì lo gì việc bị ngu đi.

– Cậu… Tôi không thèm cãi với loại người như cậu.- Nó ấm ức nói không lại.

Linh Lan hít thở thật sâu để xua đi sự ấm ức vừa nãy. Chụy là chụy không chấp ai kia chỉ biết dùi mài kinh sử không quan tâm nhân tình thế thái. Một tâm hồn thiếu nữ như nó mơ mộng là lẽ thường tình, phim hay bày ra trước mắt không lẽ lại nhắm mắt không xem. Như vậy là lãng phí tài nguyên. Nhìn Ngọc Hân vừa rồi nó chắc mẩm cười khẩy tưởng tượng tới cảnh thanh xuân vườn trường nhẹ nhàng nhưng đầy ngọt ngào. Nhưng rồi Linh Lan lại đắn đo, nếu mà con bạn thân mà có bồ thì chắc chắn nó sẽ là đứa bị ăn cẩu lương ngập mặt. Ôi! Thật là không biết sao nữa.
.
.
.
– Lâu quá rồi mình không đăng truyện không biết có bị mọi người quên mất không. Việc bận quá lại bị văn chương nên lười ra truyện. Mong mọi người đừng lơ mình nhé.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN