Đại Minh Tinh Và Chàng Vệ Sĩ - Chương 3: Cứu được cô
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
135


Đại Minh Tinh Và Chàng Vệ Sĩ


Chương 3: Cứu được cô


Lăng An Vũ bơi nhanh đến chỗ của Dạ Ngân Tuyết ôm lấy người của cô kéo lại gần du thuyền, Trần Uyển Dư cùng mọi người vội quăng dây và phao xuống cho anh anh nhanh tay bắt lấy rồi đưa cô lên du thuyền.

“Tiểu Tuyết! Tiểu Tuyết! Cậu đừng làm tớ sợ mà.” Trần Uyển Dư sợ hãi tột cùng, sợ cô sẽ xảy ra chuyện không may nước mắt của Trần Uyển Dư bắt đầu lưng tròng.

Lăng An Vũ nhanh chóng sơ cứu cho cô, ấn tim ngoài lồng ngực một lúc vẫn không thấy cô tỉnh lại anh liền hô hấp nhân tạo cho cô được một lúc Dạ Ngân Tuyết nôn nước ra ngoài, khẽ mở mắt tỉnh lại anh cùng mọi người thở phào nhẹ nhõm hẳn ra.

Cao Mỹ Lâm sợ hãi vội vàng biến mất khỏi đó, Lăng An Vũ cầm áo vest khoác cho cô để cô đỡ lạnh rồi không nói gì bế thốc cô lên đưa cô quay trở về Dạ viên.

Dạ viên

Lăng An Vũ bế cô vào trong khiến cho tất cả mọi người một phen hoảng hốt, lo lắng, Dạ Khải Hiên nhanh chóng bế cô từ Lăng An Vũ rồi đưa cô lên phòng thấy người cô ướt sũng, Dạ Khải Hiên vội cho người hầu thay đồ cho cô.

Ở dưới lầu, Dạ Thành Đông nhíu chặt đôi mày, ánh mắt sắc bén, lạnh giọng hỏi:

“Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với Tiểu Tuyết?”

Trần Uyển Dư cúi đầu xin lỗi liên tục:”Cháu xin lỗi! Là lỗi tại cháu cháu không nên rời khỏi Tiểu Tuyết.”

Hạ Tử Quyên cùng Dạ Khải Hiên từ trên phòng của cô đi xuống, Dạ Thành Đông không nhanh không chậm hỏi:”Tiểu Tuyết sao rồi em?”

“Không sao! Chỉ là ngủ thiếp đi thôi. Bây giờ cậu hãy nói cho tôi biết rốt cuộc là Tiểu Tuyết xảy ra chuyện gì không?”Hạ Tử Quyên sắc mặt âm trầm, khó đoán trả lời Dạ Thành Đông rồi quay sang hỏi Lăng An Vũ.

Lăng An Vũ đứng nghiêm túc, cúi đầu như một lời xin lỗi rồi nói:

“Thuộc hạ cũng không rõ lúc đó tiểu thư bảo thuộc hạ đi lấy đồ ăn tới lúc quay trở lại thì đã thấy tiểu thư rơi xuống biển rồi ạ.”

Dạ Thành Đông nheo mắt nhìn anh rồi chuyển sang nhìn Trần Uyển Dư biết rằng cô cũng giống như anh không biết đã có chuyện gì?

“Hạo Tư! Cậu hãy đi điều tra chuyện này cho tôi.”

“Vâng!” Hạo Tư gật đầu rồi rời đi nhanh chóng.

Dạ Thành Đông dáng vẻ đầy uy nghiêm, lạnh lùng:”Cho dù cậu đã cứu Tiểu Tuyết nhưng cậu đã không thể hoàn thành tốt nhiệm vụ bảo vệ cho nó khiến nó gặp nguy hiểm nên cậu hãy đi chịu phạt đi.”

“Vâng!” Lăng An Vũ cúi đầu rời khỏi Dạ viên đi đến Dạ Tử Môn chịu phạt.

Dạ Tử Môn

Lăng An Vũ chống hai tay xuống để cho Hạo Phú đánh 15 gậy vào người, vừa chịu xong hình phạt anh quay người lại ngồi bệt xuống đất, sắc mặt trắng bệch đau đớn vô cùng.

Hạo Phú đứng trước mặt anh hai tay để vào túi nhìn anh nói:

“Sao này cậu hãy chú ý một chút đừng để xảy ra những chuyện như thế này nữa, cậu cũng thừa biết Tiểu Tuyết là con gái bảo bối của lão đại nếu Tiểu Tuyết có mệnh hệ gì thì chắc chắn lão đại sẽ không tha cho cậu đâu và cậu chỉ có một con đường chết thôi.”

Lăng An Vũ khẽ gật đầu, Hạo Phú đỡ anh đứng dậy đưa anh đi thoa thuốc.

Dạ viên

Hạo Tư rất nhanh đã điều tra ra được đã có chuyện gì xảy ra với cô, Hạo Phú đưa cho Dạ Thành Đông, Hạ Tử Quyên và Dạ Khải Hiên xem một đoạn video được lấy từ camera, trong đấy chính là cảnh Cao Mỹ Lâm đẩy cô rơi xuống biển.

“Rầm.” Dạ Thành Đông tức giận đập bàn một cái rõ mạnh, đôi mắt hằng lên tia máu từ trước đến giờ anh luôn cưng chiều con gái bảo bối của mình không nỡ la mắng hay đánh cô vậy mà bây giờ lại có người bắt nạt xém chút đã hại chết con gái của anh anh nhất định không tha cho Cao Mỹ Lâm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN